Chương 4

“Tôi sẽ trả cô một số tiền vì đã chiếm lấy một khoảng thời gian của cô” – Nam Phong trả lời Tuyết Ly và nói tiếp “Hình như theo tôi được biết, cô sống một mình và với số tiền lương ít ỏi của cô thì chi phí hơi vất vả nhỉ?”- Nam Phong nói

Đúng là Tuyết Ly ở một mình thật, nhưng chi phí thì nó không vất vả chút nào hết, vì mẹ của Tuyết Ly hàng tháng vẫn chuyển vào tài khoản cá nhân của nó một khoảng tiền đủ để nó không cần làm gì cũng sống được.

“Cô có yêu cầu nào khác không?” – Nam Phong hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt của Tuyết Ly, anh nghĩ chắc cô ta đang muốn thêm thứ gì khác đây, đúng là hám tiền như những người xung quanh hắn.

“Tôi không cần tiền của anh, hiện giờ tôi không có thời gian cho những việc anh đề nghị tôi, xin lỗi anh nên tìm người khác” – Tuyết Ly nói.

“Hay cô chê tiền không nhiều? Cô cần địa vị xã hội tôi cũng có thể cho cô” – “cô ta muốn tăng giá đây mà” – Nam Phong nghĩ thầm.

“Tôi không chê nhiều hay ít tiền, tôi cũng không cần địa vị xã hội mà anh cho tôi”- Tuyết Ly dứt khoát nói

“Vậy chứ cô muôn như thế nào?”- Nam Phong bực mình hỏi.

“Này anh, anh nghe hiểu tiếng việt không? Tôi không muốn bất cứ cái gì hết và hơn hết là anh tránh xa tôi ra một chút” – Tuyết Ly nói và đứng dậy.

Bỗng..

Nam Phong đứng lên , xoay người , kéo Tuyết Ly vào trong lòng mình và hôn lên đôi môi của Tuyết Ly. Tay chân rụng rời , Mắt trợn ngược , toàn thân cứng đờ. Đó là biểu hiện của Tuyết Ly lúc này.

Tách Tách

Tiếng máy ảnh vang lên, Tuyết Ly hất người của Nam Phong ra thì thấy chiếc điện thoại của đang cầm trên tay của Nam Phong phóng một bức ảnh lên. Đó là cái khoảnh khắc hồi nãy được chụp bởi chiếc điện thoại của hắn.

Quắc mắt lại nhìn Nam Phong.

“Này, tôi nhịn đủ rồi, anh có xóa nó đi không đây?”- Tuyết Ly đỏ mặt hét lên làm những người ở bàn khác đều dán mắt nhìn Tuyết Ly và Nam Phong.

“Nếu cô không chịu ngồi xuống nói chuyện thì trong vong 5p sau bức ảnh này sẽ ở đầy tất cả các web đấy”- Nam Phong cười như không cười.

“Đồ biếи ŧɦái kia, anh muốn tôi làm gì hả?”- Tuyết Ly nghiến răng lại và trừng mắt nhìn Nam Phong.

“Tôi chẳng muốn cô làm gì nhiều cả, chỉ cần đáp ứng yêu cầu làm bạn gái giả của tôi thôi”-

Nam Phong nhẹ tênh nói.

“Bao lâu?”- Tuyết Ly bực mình hỏi.

“6 tháng”- Nam Phong trả lời.

“Này 6 tháng = nửa năm đấy, anh có bị gì không? Tôi nhất quyết không dung 6 tháng tự do cuối cùng của tôi mà cho anh đâu. 3 tháng nếu không thì thôi tôi không làm”- Tuyết Ly ra giá như đang mua hàng ở chợ.

“Tôi nói 6 tháng là 6 tháng, nếu cô không muốn thì chờ 5p nữa sẽ thấy mình trên web tha hồ mà tự sướиɠ”- Nam Phong nhếch mép cười. Cuộc nói chuyện của anh va Thảo Ly ngày càng thú vị.Càng ngày Nam Phong càng muốn xem Thảo Ly sẽ làm gì để phản pháo lại mình. Như mèo vờn chuột.

“Anh…..”- Tuyết Ly uất ức nói không được câu nào cả

“ Vậy là coi như cô đã đồng ý, tôi sẽ đưa chi tiết và sẽ có trợ lý Quang hướng dẫn cô những điều cô cần biết và cần nói”- Nam Phong nói

“ Một chuyện nữa, đưa điện thoại của cô đây?”- Nam Phong giống như đang ra lệnh.

“ Chi?”- Tuyết Ly hỏi.

“Cô muốn tôi tung hình lên web chăng?”- Nam Phong cao hứng hỏi..

“Anh….”

“Đây”- Tuyết Ly đành phải đưa cho hắn.

“Tôi đã lưu số điện thoại của cô rồi đấy, chiều mai cô đến công ty của tôi, chúng ta sẽ bàn hợp đồng về về việc mà tôi và cô vừa bàn”- Nam Phong nói và trả lại điện thoại cho Tuyết Ly.

“Okey, sao cũng được, nhưng cho tôi hỏi anh một chuyện nha, anh tên gì thế?”- Tuyết Ly ngây thơ hỏi anh.

Nam Phong trợn mắt hỏi “ cô không biết tôi àh?”

Mình nhớ mình xuất hiện trên báo chí cũng nhiều lắm mà, cô ta đang đùa với mình chắc, Nam Phong vừa nghĩ vừa nhìn Tuyết Ly.

“Ừ, thật sự tôi không biết đấy, tôi có nghe những người trong công ty nói anh là chủ tịch gì gì đó nhưng tôi thực sự không biết tên anh” – Tuyết Ly nói và nhẻn miệng cười.

“Tôi tên Hàn Nam Phong”- Nam Phong trả lời Tuyết Ly.

“Okey, xem như tôi làm không công cho anh trong 6 tháng này vậy… Chào anh, tôi về”- Tuyết Ly xoáy một câu và bước ra khỏi quán.

“Gì mà không công, giúp đỡ mình mà không cần lợi nhuận àh?” – Nam Phong nghi ngờ ngẫm nghĩ…