Chương 1

Freen người hơi dựa vào chiếc ghế tựa, tay cầm ly rượu vang mà đong đưa qua lại, nhìn ngắm người con gái đang còn say giấc nằm ở giường, tóc tai có chút tán loạn, mồ hôi vẫn còn vương trên trán, ngẫm lại chuyện xảy ra đêm qua thì không khỏi nhíu nhíu mày, tự thấy mơ hồ và phiền não "Freen Sarocha ơi là Freen Sarocha sao hôm qua mày lại có thể say đến loạn tính như vậy, sao có thể mà cùng một người con gái qua đêm cơ chứ, chẳng lẽ vì nhiều năm cũng không cùng người khác hoạt động bản thân ham muốn đến độ thích nữ nhân".

Nghĩ đến đây thì kịch liệt lắc đầu xua đi ý nghĩ đó tự nhận định mình "Mình là gái thẳng, thẳng không đến độ không có gì thẳng hơn, 30 năm qua vẫn vậy, sau này vẫn vậy, đêm qua chắc chắn là vì say mà làm ra chuyện hồ đồ" cũng thầm căn dặn bản thân "Quả nhiên rượu là thứ không tốt sau này cũng nên hạn chế uống, tránh lặp lại chuyện như hôm qua". Tìm được lý do cho chính mình thì âm thầm hài lòng gật đầu một cái, thấy người con gái trên giường có chút khẽ động, dường như đã tỉnh liền đứng dậy bước tới nhìn

Becky đầu đau như búa bổ, cả thân người khẽ run lên vì lạnh, ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu thẳng vào mắt cô, khiến cô có chút nhăn mặt, tay theo phản xạ mà đưa lên chắn đi ánh nắng kia, bất đắc dĩ ngồi dậy.

“Đã tỉnh”

Becky ánh mắt có chút mơ màng nương theo giọng nói nhìn người đang đứng trước mặt mình, độc trên thân chỉ có một cái áo khoác ngủ thì không khỏi hoảng hồn, tay bất giác cầm gối theo hướng Freen đang đứng mà ném, miệng còn không ngừng chửi rủa.

“Tên trộm kia, sao dám cả gan vào phòng của tôi, còn không biết điều lại mặc áo ngủ của tôi, bảo vệ đâu, bảo vệ đâu”.

Freen nhìn gối bị Becky ném đang bay về hướng mình, nhanh chóng dùng tay đánh nó tránh sang một bên, Freen là có lòng tốt muốn xem thử nàng thức dậy trong người có chỗ nào bất ổn không vậy mà chưa gì liền nhận ngay một cái gối vào mặt, miệng liên tục vu khống cô là trộm thì liền dùng ánh mắt vô cùng cực kỳ bất mãn nhìn Becky, hừ lạnh một cái, giọng nói buông lời châm chọc.

“Đại Tiểu Thư đây, trước khi cô muốn vu oan người khác thì trước tiên cũng nên nhìn lại xung quanh đây có phải phòng cô hay không, hẳn là cô hay là tôi nên nói ra câu vừa rồi”.

Becky bị một lời đánh cho gãy tâm trạng, nghiêng đầu nhìn quanh một vòng, mới chợt phát hiện ra mặc dù đây kích thước cùng bày trí với phòng cô là y hệt giống nhau, nhưng cô ghét ánh sáng phòng cô giường không nằm theo hướng cửa sổ, chính là thứ duy nhất khác biệt, mặt vì ngượng ngùng mà đỏ cả lên, đầu hơi cúi xuống.

Ngẫm nghĩ một lát lại cảm thấy có gì không đúng, tại sao phòng cô không ngủ lại ở cùng phòng nữ nhân xa lạ kia, liếc mắt nhìn dưới đất quần áo ngổn ngang, lộn xộn mà Becky nhận ra đó lại là quần áo của mình thì tâm có chút chấn động, cả thân người dường như căng cứng, tay từ từ nâng mền đang che lấy cơ thể cô lên. Ánh mắt lập tức đen đi, khuôn mặt lúc xanh lúc trắng, cổ họng khô nóng, cảm giác hít thở không thông, nhìn thân thể mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mảnh vải, trên grap giường còn lưu lại dấu vết kí©ɧ ŧìиɧ cùng vết máu lần đầu của cô đêm qua.

Đầu óc Becky bây giờ là không hoạt động nổi, một màn triền miên trên giường, cô cùng nữ nhân kia cả đêm lăn lộn không ngừng cho đến gần sáng, ngay cả cô cũng không nhớ nổi đêm qua là bao nhiêu lần lên đến cao trào, sau đó lại tự thầm mắng bản thân mình "Rebecca Patricia mày bị gì vậy, tại sao lần đầu của mày lại có thể bị một nữ nhân không biết từ đâu đến lấy mất một cách mơ mơ hồ hồ như vậy cơ chứ, ôi điên mất thôi".

Freen nhìn biểu cảm đặc biệt sống động trên mặt Becky thì trong lòng hơi dấy lên ân hận, áy náy cùng tự trách, đêm qua lúc phát hiện miếng chắn nhỏ ở nơi tư mật kia thì lòng có chút cả kinh "Người này nhìn qua chắc cũng đã 25 vậy mà vẫn còn thân xử nữ", tay từ trong người Becky hơi do dự rút ra nhưng khi chưa kịp rời đi thì cảm nhận được cô đang hơi lắc hông, mặt đỏ cả lên, miệng hơi ngân những âm thanh xấu hổ, cơ hồ là người này là đang động tình, bản thân Freen bị cô kích động cũng không một chút kiềm chế thẳng tấn công vào, sau một tiếng "A" vang lên thì liền xoa dịu tiếp tục, Freen cũng không nghĩ đêm qua bản thân mình lại hết lần này đến lần khác muốn cô tới khi trời gần sáng mới mệt mỏi cùng cô thϊếp đi.

Freen đối với việc tình cảm cực kỳ phóng khoáng, chuyện tình một đêm cũng không phải chưa từng xảy ra nhưng đây lại là lần đầu với phụ nữ cảm giác có chút khác biệt, lại tự nhận mình cầm thú liên tục dày vò Becky ở trên giường, nghĩ lại một chút cũng nên bồi thường, dù sao cũng là lần đầu, nhất định cô là muốn để dành cho người bản thân mình thương yêu, lại cư nhiên bị mình lấy đi chắc không thể nào chấp nhận nỗi.

Freen thuộc trường phái hành động, vừa nghĩ liền rút ra một tập chi phiếu ở bên hông túi áo ngủ, tay cầm bút định đặt xuống lại chợt ngừng lại, mi tâm hơi hơi nhíu lại "Lần đầu của cô ta giá bao nhiêu mới là đủ đây", ngẫm một lúc liền không viết số tiền thẳng tay ký lên đó, sau đó đặt bên cạnh tủ đầu giường, liếc nhìn Becky vẫn đang bất động thì rời đi vào phòng tắm, dùng làn nước ấm phả vào người cho trôi đi hương rượu cùng mật dịch trên người.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ mới chọn đại một bộ quần áo thoải mái thu dọn hành lý của mình, gọi điện cho trợ lý riêng chuẩn bị sẵn cuộc họp khi cô trở về liền tới tham dự. Freen không nhanh không chậm kéo vali ra khỏi cửa cũng không quên quay đầu lại nhìn Becky một cái, tư thế cô không chút thay đổi, mặt vẫn là biểu tình lúc trắng, lúc đỏ, thập phần đáng yêu, Freen miệng bất giác cong môi cười một cái, mặc cho người kia có để ý hay không vẫn nói ra một câu quan tâm.

“Tôi đã trả tiền phòng rồi, cô muốn ngủ đến chiều tối cũng được, cũng đã có đặt đồ ăn nếu đói thì liền gọi phục vụ”.

Nhưng câu nói này lọt vào tai Becky chính là một câu châm biếm không ngừng, mắt tựa hồ căm phẫn nhìn theo dáng lưng cao cao kia rời đi, tay cầm chiếc gối còn lại ném ra cửa, vì lực đạo quá mạnh khiến eo có chút đau mà nhíu mày, tâm tình cực kỳ khó chịu. Bỗng tiếng điện thoại của cô vang lên, Becky khó khăn rời giường tiến tới nhặt điện thoại của mình đang nằm dưới đất, nhìn tên trên màn hình điện thoại thì có chút bất mãn, giọng nói cực kỳ ai oán hướng bạn thân của mình mà trút giận.

“Mới sáng sớm đã quấy rầy”.

Đầu dây bên kia cười hì hì, tự cho bản thân có chút không đúng người kia mới trải qua kích tính một đêm chắc chắn còn muốn ngủ đến chiều, bất quá cô đây là có lòng tốt nhắc nhở Becky phải ra sân bay nếu không sẽ trễ mất chuyến bay mà thôi.

“Hì hì, đêm qua nam nhân đó khiến mày là cực điểm sung sướиɠ, nên sáng nay bị đánh thức mới có chút khó chịu – Irin cười hì hì châm chọc nàng”.

Không nhắc thì thôi, nhắc đến đêm hôm qua lại tức giận nuốt không trôi, bản thân cô thất tình buồn khổ quá độ, trốn tranh đau thương nên mới đến đây du lịch, đêm qua nổi hứng uống say gọi điện thoại cho bạn thân của mình là Irin nói muốn đem thân xử nữ phá đi, nhất định phải có đêm đầu tiên kịch liệt trên giường, thật không ngờ cô uống đến say lại vào nhầm phòng nữ nhân, bất quá cũng là hoàn thành ước nguyện của mình, có một đêm kí©ɧ ŧìиɧ vô cùng, bất quá kĩ năng trên giường của Freen quả nhiên không tệ, nghĩ đến đây mặt không tự chủ lại đỏ hồng cả lên, đến khi nghe đầu dây bên kia gọi tên mình liền lấy lại bình tĩnh.

“Hừ mày còn nhắc, tệ không tả được”.

“Tệ? Làm sao tệ” - Irin thập phần thắc mắc, chính cô tuyên lựa kỹ lưỡng mới chọn ra một nam nhân kỹ năng tốt lại bị Becky chê là tệ thì ngạc nhiên khôn cùng.

“Hôm qua tao không cùng nam nhân mà là nữ nhân”

Giọng Becky tuy càng ngày càng nhỏ nhưng Irin chính là nghe đến được trọng tâm của nó, lòng vô cùng hốt hoảng hét lên.

“Nữ nhân? Tại sao lại là nữ nhân”.

Irin hiếu kỳ vô ngần, liên tiếp hỏi dồn dập, khiến Becky có chút nhức đầu, xoa xoa hai thái dương, giọng phi thường mệt mỏi.

“Có gì để tao về rồi nói sau, tao bây giờ rất mệt”.

Nói xong liền lạnh lùng cắt máy, tay nhặt quần áo của mình dưới đất mặt vào, lúc đứng dậy cả thân dưới dường như không có sức, chân tựa hồ mất thăng bằng liền hơi nghiêng người về phía sau, tay nhanh chóng lấy tủ đầu giường làm điểm tựa tránh cho bản thân té ngã. Lúc này đây mới chú ý đến tờ chi phiếu không số cô đặt trên bàn kèm tờ giấy note "Đây coi như là bồi thường cho cô. Freen Sarocha Chankimha", cầm tờ giấy note trên tay mà vò nát, ánh mắt đầy căm phẫn dâng trào.

“Freen Sarocha Chankimha người phụ nữ này, tự cho trên đời này bản thân duy nhất là người có tiền sao? Đừng để tôi gặp lại cô nếu không cô nhất định sẽ sống không yên đâu”.

Freen ở sân bay vì bị Becky nhắc đến tên mình liền hắt xì một cái, người lạnh dọc theo sóng lưng, nổi lên cả da gà, thân hình khẽ run "Hôm qua có phải là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi ngủ một lát liền cảm lạnh".

Becky cất đi tấm chi phiếu vào giỏ xách, cô cười tựa như không cười, cố gắng lết thân rời khỏi phòng của Freen trở về phòng của mình, vừa đóng cửa lại mới phát hiện ra phòng của Freen là 1206 còn của cô là 1209 lại còn nằm đối diện nhau, trả trách tối hôm qua cô lại vào nhầm phòng, cô dù tửu lượng không quá cao nhưng trước giờ có say cũng khá tỉnh táo vậy mà đêm qua lại điên cuồng chứng tỏ lần này chính mình thất tình khá nặng khiến bản thân một chút phòng bị cũng không có.

Becky quét thẻ mở cửa phòng đi vào nhìn người đàn ông cùng một người phụ nữ bề ngoài diêm dúa đang nằm trên giường của mình, trên người không một mảnh vải che thân thì nhướn mày nhìn, lòng chính là đang kinh tởm, cũng may tối qua mình không cùng hắn ta phát sinh quan hệ nếu không nhất định sẽ ân hận cả đời, dù sao cô ta cũng thơm và sạch sẽ hơn hắn gấp ngàn lần.

Miệng hừ lạnh một cái, ánh mắt thập phần đay nghiến, gọi quản lý cùng bảo vệ lên trực tiếp ném hai tên bại hoại còn đang say giấc nồng kia ném ra ngoài, trả lại không khí thông thoáng mới thở phào nhẹ nhõm.

Becky nhìn đám người kia mang phòng mình đem đi tẩy uế xong vẫn một chút không an tâm nhìn đâu cũng không dám ngồi xuống, không dám đυ.ng vào sợ đôi cẩu nam nữ kia đã chạm qua khiến mình bị lây bẩn. Tức tốc xách vali quần áo của mình quay trở về phòng của Freen mà tắm rửa, giờ đây đang nhìn cơ thể mình trước tấm gương lớn, từ trên xuống dưới đâu đâu cũng là dấu hôn của cô để lại chi chít khắp người, còn đỏ ửng một vùng, nhớ lại bản thân dưới thân lại bị hôn đến mê muội, triền miên còn phát ra những tiếng rêи ɾỉ thì mất mặt không thôi. Lắc tay xua đi những ý nghĩ trong đầu nhanh chóng tắm thật nhanh rồi ra sân bay nếu không trở về trễ sau anh trai nhất định sẽ bị giáo huấn một trận nhớ đời.

Freen ngồi ngây ngốc ở sân bay đợi gần một tiếng đồng hồ nó vẫn chưa cất cánh, hai mày nhíu chặt lại cảm thấy có chút bực bội, trong lòng dấy lên một chút bất an. Đến khi được lệnh lên máy bay thì khuôn mặt nàng mới có chút giãn ra, đứng dậy xách hành lý tiến theo khoang hạng nhất mà đến, trên người tuy ăn mặc đơn giản quần jeans áo thun cùng giày thể thao nhưng cũng không che đi được nét khí chất bên trong, khiến người khác phải ngước nhìn và e sợ. Đặt hành lý lên hộc máy bay, sau đó theo số ghế trên vé mà ngồi yên vị, ngã ghế xuống thư thả đeo bịt mắt vào nhắm mắt ngủ.

Becky tắm xong liền hối hả leo lên xe của khách sạn mà tiến đến sân bay, tay liên tục nhìn đồng hồ cùng hối thúc tài xế tăng tốc, cũng may đến nơi được biết chuyến bay bị hoãn lại nên gương mặt căng thẳng có chút buông xuống, mang theo hành lý của mình lên máy bay. Nhìn các hàng ghế của khoang hạng nhất đã kín chỗ, chỉ còn duy nhất một ghế thì liền đoán ngay là chỗ của mình, không nhanh không chậm mà tiến lại gần. Becky cố nhón người, mang vali đẩy vào trong hộc nhưng nó khá nặng nên có chút khó khăn vô tình tạo ra âm thanh làm người đang ngủ kia thức giấc.

Freen dường như cả đêm không ngủ, mãi mới cố lắm ngủ được một lát liền bị người khác quấy rầy, tâm tình thật không vui, ánh mắt có chút như muốn gϊếŧ người, tháo xuống bịt mắt hướng kẻ không biết điều kia mà nhìn, nghiễmm nhiêm lại nhìn thấy nữ nhân đêm qua cùng mình chăn gối thì hết sức ngạc nhiên, đáy mắt ánh lên ý cười đầy châm chọc "Hừ, mình đã đền bù cho cô ta vậy mà cô ta lại ngang nhiên mặc dày như vậy theo đến tận đây, bộ nghĩ tiền của mình dễ kiếm đến vậy sao". Freen không nhanh không chậm hướng Becky mà nói, trong giọng nói có mang theo vài phần châm biến.

“Tôi không ngờ cô lại là dạng biếи ŧɦái, theo đuôi, bám tôi đến lên cả máy bay, tấm chi phiếu kia là không có số cô cần bao nhiều liền cứ điền vào, đâu phải là chi phiếu không bộ sợ không nhận được tiền sao hay cảm thấy kỹ thuật trên giường của tôi quá giỏi khiến cô sung sướиɠ vô cùng lại lần nữa muốn không thể rời giường”.

Becky nãy giờ một chút cũng không chú ý đến người đang nằm kia, đến khi nghe đến giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc, lại còn nhắc đến chuyện đêm qua nàng thế nào phóng túng bản thân, nhìn quanh một đám người đang chỉ trỏ về phía mình, liền hận không thể may cái miệng người kia lại, khuôn mặt ngượng ngùng đỏ hết lan ra tận mang tai. Tay trực tiếp đình chỉ hành động đang làm, thả nhẹ ra để vali hành lý theo định luật lực hấp dẫn của Newton mà rơi thẳng xuống đầu tên bại hoại cùng cực kia, đúng là kẻ vừa có tí lợi liền đã khoe khoang.

Thân vali quả không uổng sứ mệnh Becky giao phó ngắm thẳng trán của Freen mà đập vào, một tiếng vang lên giữa không gian yên ắng "Bốp" tiếp theo đó là tiếng la hét thất thanh của cô "AAAA". Lúc này đây Freen không màng đến cái gì là hình tượng, một tay ôm trán của mình đang sưng đỏ, một tay chỉ thẳng mặt Becky đang dương dương tự đắc mà khoanh hai tay nhìn cô, miệng không ngừng quát lên.

“Cô bị điên rồi sao, bộ tính gϊếŧ người à, lại mang nguyên cả cái vali thả xuống đầu của tôi”.

Becky gương mặt không chút biểu tình, nhàn nhạt đáp.

“Chị không thấy là hộc máy bay quá cao, tôi lại khá thấp người, nhét mãi cũng không vào, nên vô tình lỡ tay làm rớt xuống mà thôi” – 4 chữ "vô tình lỡ tay" bị Becky nhấn mạnh khiến Freen càng trở nên điên tiết, chân dậm mạnh xuống thân máy bay dưới chân.

“Cô chính là cố ý, chính là cố ý mà”.

“Đúng tôi là cố ý thì đã sao, vô ý thì đã sao, chị làm gì được tôi đây” – Becky hơi nghiêng người nói nhỏ vào tai Freen, hành động nhìn ra vô cùng ám muội.

Freen khí nóng xung thiên lên đến tận đỉnh đầu, chưa bao giờ cô mất khí chất đến như vậy, từ đêm qua vô tình gặp nữ nhân này đã khiến cô hình tượng cao cao tại thượng của một lượt đánh tan đi, cô như vậy mà lại đi tranh chấp với một tiểu nha đầu, thật đánh hận mà.

Nhân viên cùng tiếp viên trên chuyến bay thấy không khí có chút không ổn sợ sẽ xảy ra chuyện gì chính mình cũng không gánh nổi hậu quả, nên biết người có thể mua được vé máy bay hạng này không phải chỉ là người có tí tiền là được, chính là vô cùng có tiền đây, họ không thể đắc tội được ai trong hai người đành lên tiếng giãn hoà.

“Armstrong Tiểu Thư, Chamkimha Tiểu Thư xin hai người bớt giận, hành lý chúng tôi sẽ cất lên, còn đây là thuốc tôi sẽ bôi qua cho cô đảm bảo sẽ không còn đau”.

“Tôi muốn chuyển chỗ” - Hai người cùng đồng thanh một loạt, tất cả người trong khoang hạng nhất điều nhiệt tình lắc đầu, không ai muốn ngồi chung cùng hai người này cả, thoạt nhìn xinh đẹp nhưng là lại thập phần hung dữ, tốt nhất nên tránh xa.

“Thành thật xin lỗi ghế trên khoang này đã hết, các hành khách khác điều không muốn đổi chỗ, mong quý khách thông cảm cho”

“Đổi chuyến bay” – Hai người lại lần nữa đồng thanh, bốn mắt nhìn nhau như muốn gϊếŧ chết đối phương nếu ánh mắt có thể gϊếŧ người thì họ có lẽ đã chết không biết bao nhiêu lần

“Đây là chuyến bay cuối cùng trong ngày hôm nay, nếu đổi thì hai vị sẽ bay vào ngày mai ah” – Tiếp viên ôn hoà giải đáp.

Freen cùng Becky nhìn lên đồng hồ trên tay, suy ngẫm đôi chút.

"Nếu bây giờ không trở về sẽ không kịp cuộc họp".

"Anh trai đang bay về, giờ này không về thì lúc nào về đây".

Cuối cùng nhướn mày nhìn đối phương thầm nghĩ.

"Nhịn thì nhịn vậy cũng chỉ là trên máy bay có vài tiếng, đại sự quan trọng hơn".

Cả hai tâm bình khí hoà ngồi xuống yên vị trên ghế của mình, Becky mặc cho nhân viên đặt hành lý của mình vào hộc đóng lại, còn Fren thì để tiếp viên xoa thuốc lâu lâu vì đau mà có chút nhíu mày, lại liếc người bên cạnh đang ung dung nghe nhạc, miệng đôi khi cười đắc ý, thật muốn xoay qua đánh cho cô một trận.

“A, nhẹ tay”.

Tiếp viên thấy Freen ngữ khí lạnh lùng thì khẽ run, tận lực nhẹ nhàng làm tan máu bầm trên trán, tuy bớt đau nhưng vẫn còn xưng đỏ, không thể ngày mai liền thuyên giảm, cô đành kéo mái che đi vết thương, dùng bịt mắt chắn lại đôi mắt chìm vào giấc ngủ.

Becky nhếch mép khẽ cười nữa miệng "Chơi tôi được lắm, tôi sẽ chơi chết chị", vẫy vẫy tay gọi tiếp viên mang ra thật nhiều thức ăn, vừa ăn vừa âm trầm nhìn người kia đang say giấc nồng không chút hay biết gì, cảm thấy no căng bụng mới xoa xoa vài cái, miệng không tự chủ lại cong lên cười hướng đến người Freen mà nôn tháo.

Freen đang ngủ thì một cảm giác nhơn nhớt, ướt dính, nóng ấm chạm vào cơ thể mình, cùng âm thanh phi thường khó chịu, liền bừng tỉnh mở bịt mắt ra, chứng kiến một màn vô cùng gớm ghiếc, Becky là đang ói lên người cô, khiến bụng cô bắt đầu nhộn nhạo, gương mắt thất kinh hồn sắc, tay nhanh chóng đẩy người kia qua một bên, nhanh chóng lao vào phòng vệ sinh gột rửa đi chúng.

Becky nhìn theo bóng lưng kia rời đi thì không khỏi cười lớn ba tiếng Hahaha sau đó mới chột dạ nhìn quanh mọi người trong khoang máy bay đang hướng mắt về mình mới ngượng ngùng đưa tay lên mũi sờ sờ, ngồi ngay ngắn lại.

Freen nhìn bản thân cực kỳ chật vật trong gương thì không khỏi căm hận Becky, sau khi gặp cô chính là xui xẻo liền tới, cởi bỏ toàn bộ trang phục trên người vứt thẳng xuống đất, tắm rửa sạch sẽ những gì còn dính trên thân thể, thay bộ quần áo mới tiếp viên đưa cho mình, cảm thấy hài lòng mới liền rời đi. Ánh mắt Freen phi thường lạnh lùng, sắc lẹm, trân trân nhìn người ngồi bên cạnh đang cười đầy vẻ áy náy, vờ như bản thân vô tội nhưng khi vào mắt cô nó lại là đang giả vờ đóng kịch, lòng tự hiểu "Nữ nhân này cô ta là đang cố tình gây sự" hít một ngụm khí hạ xuống tức giận của bản thân, thôi miên chính mình là người có giáo dưỡng, có tư chất, không nên vì một nữ nhân mà đánh mất đi phong thái.

“Sự tình hôm qua quả thật một phần trách nhiệm cũng do tôi, nhưng tôi và cô điều là người trưởng thành, bất quá cũng chỉ là tình một đêm, chúng ta cũng là nữ nhân cũng sẽ không có chút gì hậu quả về sau. Coi như dùng phấn viết bảng xoá đi, sau này tôi không gặp lại cô, cô không gặp lại tôi, xem như chuyện chưa từng xảy ra có được không?”

Freen từ tốn nói, Becky liền lên tiếng bắt bẻ.

“Hừ lần đầu của tôi bị chị lấy đi dễ dàng như vậy xoá bỏ sao?”.

“Cô nên nhớ nếu như cô không say khướt lại vào phải nhầm phòng của tôi, còn ngang nhiên khoả thân câu dẫn thì sự tình có ra như vậy sao. Cô và tôi điều có lỗi nên hãy trực tiếp cho qua đi”.

Freen dùng phong thái trên thương trường mà áp chế tuy ngữ khí là cầu hoà nhưng chính là áp bức Becky phải tuân theo, cô cuối cùng chỉ là nữ nhân miệng còn hôi sữa tuy đã 25 tuổi cũng làm sao so với Freen lăn lộn trên giới kinh doanh bao năm được, tất nhiên là cảm thấy bản thân yếu thế đến cuối cùng cô là người sai, nguyên nhân cũng là do cô mà ra.

“Thôi được, tôi và chị sau này tốt nhất đừng nên gặp lại, rời khỏi máy bay này thì là hai kẻ xa lạ”.

“Được”.

Sau khi đàm phán thành công thì cả hai mới an tâm nhắm mắt lại tĩnh dưỡng nghĩ ngơi, trước khi về thành phố còn biết bao nhiêu điều đang đón chờ Freen và Becky.

Becky cùng Freen rời khỏi máy bay, liền lập tức theo hai hướng ngược nhau mà ly khai trước khi đi còn đồng thanh "Miễn ngày gặp lại".