Có lẽ là vì chột dạ, buổi chiều lúc Đàm Dịch Khiêm tan làm Hạ Tử Du đã sớm đứng chờ trước cửa....
Đàm Dịch Khiêm vẫn bình thường như mọi ngày ôm hôn cô một lúc, thần sắc xem ra không có gì khác lạ.
Hạ Tử Du tưởng Đàm Dịch Khiêm cho dù có nhận được điện thoại của đám phóng viên kia cũng đều cho là không quan trọng, tâm trạng cũng có chút kiên định lại.
Đến tối lúc ngủ, Đàm Dịch Khiêm vẫn chưa hỏi bất kỳ chuyện gì, trong lòng Hạ Tử Du lại càng khẳng định anh coi mấy cái đó không quan trọng gì, vừa thở phào nhẹ nhõm cô vừa buồn bực vì không biết nên giải thích với anh kiểu gì....
Ngộ nhỡ ngày mai mấy tên phóng viên kia sự quấy nhiễu của bọn họ lại tăng lên thêm một cấp, tất nhiên sẽ lôi kéo được sự chú ý của anh, cho nên cô phải giải thích trước với anh, như vậy ít nhất sẽ không chọc cho anh quá tức giận, nhưng mà nếu bây giờ giải thích với anh, anh tùy tiện điều tra cũng biết chuyện cô và chị Tâm đi quay quảng cáo cho XD, hậu quả sau này chắc chắn sẽ nặng nề hơn....
Thôi, người của công ty DX nói sẽ xử lý, có lẽ ngày mãi cũng sẽ không xảy ra chuyện gì quá lớn, hay là thôi cô không nói trước cho anh nữa vậy, dù sao kết quả mà chị Tâm mong mỏi, cô không thể phá hủy trước sự chờ đợi của chị Tâm được.
Đêm hôm nay Hạ Tử Du cho hai đứa bé ăn xong, vừa mới nằm xuống, Đàm Dịch Khiêm liền nhanh chóng lật người đè lên cô, tiếp đó lưu loát liền mạch ở trong chăn cởi hết quần áo của cô.
Hạ Tử Du bị anh động tay đông chân khiến cô cực kỳ ngượng ngùng, không thể không bội phục anh thế mà lại biết dì cả của cô đã hết rồi....
"Dịch Khiêm...."
Đã nhiều ngày không tiếp xúc thân mật như thế rồi, Hạ Tử Du không nhịn được mà mềm mại gọi một câu, Đàm Dịch Khiêm lại dùng một nụ hôn cuồng nhiệt đáp lại cô.
Những cái vuốt ve quen thuộc, hơi thở thân mật, khiến Hạ Tử Du cảm thấy thật thỏa mãn, cái chặn đã sớm bị tuột xuống dưới những cái vuốt ve dây dưa của anh, Hạ Tử Du cong chân kẹp lấy vòng eo khỏe mạnh của anh, những cái vuốt ve nhẹ nhàng trên da thịt cả hai, khơi dậy sự vui vẻ của cả hai người.
Đàm Dịch Khiêm cúi người nhìn dáng vẻ quyến rũ của vợ yêu, không nhịn nổi, âm thanh trầm khàn rên lên, "Cưng ơi, em luôn luôn khiến anh không bao giờ có thể kiềm chế được...."
Hạ Tử Du mỉm cười đáp lại, đưa tay ôm siết lấy tấm lưng rắn chắc của Đàm Dịch KHiêm, khi bờ ngực mềm mại bị anh gặm cắn, cô không kìm được mà nghênh đón anh, gấp gáp mong anh chiếm lấy cô.
Đàm Dịch Khiêm dùng những thủ đoạn cao siêu đưa cô vào thế giới xinh đẹp muôn màu....
Anh chuyển động từ chậm thành nhanh, từng bước một dẫn dắt cô đi đến cao trào, theo sự càng lúc càng mất khống chế của cơ thể, cô càng lúc càng nóng vội đáp lại sự chuyển động của anh, nào đâu đoán trước được, lúc cô gần đến cao trào, thế nhưng anh lại đột ngột dừng lại.
Hạ Tử Du khó chịu rên một tiếng, mở đôi mắt đang mơ màng, ngượng ngùng thúc giục, "Ông xã.... Đừng ngừng...."
Đàm Dịch Khiêm chống tay, khóe miệng cong thành một nụ cười tà, dịu dàng nói bên tai cô, "Bà xã, về chuyện hôm nay anh nhận được mấy cuộc điện thoại của các hãng truyền thông lấy tin tức về cuộc sống vợ chồng của chúng ta, em có gì muốn giải thích với anh không?"
Hạ Tử Du ngây ngẩn cả người, mai mắt trợn to.
Trời ơi, thời khắc then chốt này, thế mà anh lại lôi cái vấn đề này ra hỏi?
Rất rõ ràng, anh đang cố ý!
Mặc dù gặp phải Đàm Dịch Khiêm thắng xe đột ngột, cả người Hạ Tử Du vẫn cứ nóng lên như cũ, cô bĩu môi, ánh mắt nhìn anh yếu ớt, "hôm nay em cũng nhận được rất nhiều điện thoại mà, mấy cái hãng truyền thông này toàn mấy kẻ ăn no rỗi việc, em nhớ lúc chúng ta kết hôn ấy bọn họ cũng gọi điện muốn chúng ta tiết lộ chi tiết hôn lễ, là chuyện rất bình thường mà!"
Nghe được cái giải thích chối bay chối biến của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, hai tay giữ chặt lấy eo cô, trầm giọng hỏi, "Thật sự là chuyện rất bình thường mà?"
"Thật.... Thật mà!"
Đàm Dịch Khiêm khóe miệng hiện lên một nụ cười tà ác, "Bà xã, em thật là không hề thành thực chút nào cả!"
Hạ Tử Du bám lấy eo anh, cảm thấy có chút tỉnh tỉnh mê mê, "Dạ?"
Đàm Dịch Khiêm đột nhiên hạ thấp giọng, "Đi tham gia quay thử quảng cáo cùng với Đàm Tâm, quả thật anh nên phạt em!"
"A?"
Một tiếng kêu kinh hoảng, sắc mặt của Hạ Tử Du dần trở nên trắng bệch, đôi chân đang kẹp chặt lấy thắt lưng của Đàm Dịch Khiêm cũng buông lỏng ra, cô lúng túng nói, “À, ông xã, anh biết rồi à?"
Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Em cho rằng em có thể giấu được anh à?"
Hạ Tử Du đang định rút lui, Đàm Dịch Khiêm lại giam cả người của cô lại, không cho phép cô chạy trốn.
Cả người Hạ Tử Du run lên, cảm giác tê dại ùa đến, theo bản năng cô ôm chặt lấy anh.
Tự biết bây giờ đã khó chối tội được nữa, Hạ Tử Du nhỏ giọng cầu xin tha thứ, "Ông xã.... Em biết em sai rồi mà.... Nhưng mà anh phải nghe lời em đã."
Giọng nói của Đàm Dịch Khiêm trầm thấp, "Đàm Tâm ẩu tả em cũng làm ẩu theo chị ấy à!"
Hạ Tử Du vội vàng giải thích, "Em đâu có làm ẩu đâu mà, là chị Tâm hy vọng em giúp chị mà.... Chị Tâm đăng ký cho em xong rồi mới nói với em mà, em căn bản cũng chỉ là bị ép thôi mà."
Đàm Dịch Khiêm vẫn cứ hoài nghi, đôi mắt đen thẳm đang quan sát cô.
Hạ Tử Du thấy Đàm Dịch Khiêm không tin, ngay lập tức liền cảm thấy uất ức mà cong môi, "Hừ.... người nhà họ Đàm các anh ai cũng ngang ngược, chỉ biết bắt nạt em mà thôi.... Anh bảo em có thể đắc tội với ai được bây giờ? Một bên là chị Tâm cần em giúp đỡ, một bên lại là anh, em đồng ý với ai cũng sẽ khiến người còn lại phật lòng, biết chị Tâm hay để bụng, .... Thế mà em còn nghĩ rằng anh là người hiểu em cơ đấy, anh lại mắng em, huhu...." Chị Tâm à, đừng trách em bây giờ cũng kéo cả chị vào, em cũng chỉ vì bất đắc dĩ mà thôi....
Đàm Dịch Khiêm vừa nhìn thấy trong mắt Hạ Tử Du lấp lánh nước mắt thì lập tức mềm lòng, anh cúi người, ôm chặt cô, giọng nói trở nên mềm mỏng, "Anh đâu có mắng em đâu mà...."
Hạ Tử Du lại càng thương tâm lên án anh, "Anh vừa mới mắng em còn gì!"
Đàm Dịch Khiêm hôn lên giọt nước mắt đọng trên mi mắt cô, trìu mến nói, "Được rồi mà, chuyện này anh đã giải quyết ổn rồi mà, nhưng mà sau này em muốn làm chuyện gì cũng phải hỏi ý kiến của anh, phải thông báo với anh một tiếng.... Không phải là bởi vì anh muốn em không được tự do, mà là em ở bên cạnh anh, khó tránh khỏi sẽ gặp phải rất nhiều kẻ không tốt đẹp gì và cả những cái bẫy nữa, anh không muốn để em gặp phải dù chỉ một chút nguy hiểm nào, em có hiểu không?"
Hạ Tử Du ngây người gật đầu, "Ông xã, em biết rồi.... Cho nên, chuyện mấy bên truyền thông anh đã giải quyết xong rồi?"
"đương nhiên là sẽ không có phỏng vấn, nhưng tờ báo đăng tin tức về chúng ta ‘ân ái’ chắc bây giờ đang được in ấn rồi."
Hạ Tử Du nhíu mày, "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Đàm Dịch Khiêm thong thả nói ra, "vậy phải để xem vợ yêu của anh đã nói những gì với bên ngoài, nghe nói là tiêu chuẩn rất lớn đấy...."
Hạ Tử Du sắc mặt đỏ bừng, "Cái vị tổng giám nghệ thuật kia hỏi những câu giống như của mọi người, em chỉ thành thật trả lời mà thôi."
"Cô ta đã hỏi những gì?"
"Cô.... Cô ấy hỏi phản ứng của anh sau khi em dùng DX-1 thế nào? Thế nên em nói rõ ràng..... em nói bình thường thì là 2 3 tiếng một lần, dĩ nhiên, số lần trong một ngày không giới hạn, sau khi em dùng nước hoa thì thời gian có thể tăng lên thành 4,5 giờ, có lúc còn có thể cả một đêm...."
Hạ Tử Du trả lời thành thật, dỗ bạn tổng giám đốc Đàm rất vui vẻ, cuối cùng, tổng giám đốc Đàm đại nhân báo đáp cho cô một phen ‘đi vào’ thật sâu....
Hạ Tử Du không hiểu tại sao mà đã dỗ được bạn Đàm vui vẻ rồi, nhưng mà cuối cùng thì cô cũng có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi.
--- ----
Đến ngày thứ hai Hạ Tử Du mới biết tổng giám đốc Đàm vui là vì cái gì....
Thì ra là, qua một bài báo, mặc dù đề cập đến cuộc sống vợ chồng rất mơ hồ, nhưng mà đó cũng vẫn là tin tức có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào tự hào.... Bởi vì cuối cùng bài báo đã tiết lộ một sự thật—— phu nhân của tổng giám đốc Đàm chính miệng chứng minh rằng tổng giám đốc đàm tinh lực dồi dào, ‘tính phúc’ tràn trề, khiến cô nhiều khi không chịu nổi sức ép.
Hạ Tử Du xem xong cái tin tức này đang uống sữa tươi mà suýt chút nữa bị sặc....
Khó trách Đàm Dịch Khiêm lại không hề tức giận, hóa ra đã đạt được thỏa mãn thể diện của cánh đàn ông.... nhưng mà cô thề, cô không khoa trương một tẹo nào đâu.
"Mẹ, mẹ bị sặc đã đỡ chưa?"
Liễu Nhiên nhìn thấy mẹ để tờ báo xuống ho khan hai tiếng, không khỏi hiểu chuyện mà vỗ nhẹ lên lưng của Hạ Tử Du.
Hạ Tử Du đỏ mặt, lắc đầu thật mạnh, "Không đâu.... không sao đâu."
Liễu Nhiên vội vàng nói, "Ba, mẹ uống sữa tươi bị sặc!"
Ánh mắt của Đàm Dịch Khiêm đã sơm tập trung trên người Hạ Tử Du, giọng nói trách móc nhẹ nhàng mà mang theo nhiều đau lòng hơn của anh vang lên, "Lớn như thế rồi mà uống sữa mà còn bị sặc, còn không bằng trẻ con nữa!"
Hạ Tử Du khó chịu chép miệng với Đàm Dịch Khiêm một cái, "Hừ."
Ngay vào lúc này, tiếng gào thét của Quý Kình Phàm vang lên, "Đàm Tâm!!"
Đàm Tâm đang ngồi đối diện với Hạ Tử Du thanh thản dùng bữa sáng, nghe Quý Kình Phàm gọi xong, cô bình tĩnh ngước mắt.
Quý Kình Phàm cầm một tập báo bước thẳng đến như sấm rền gió cuốn.
Liễu Nhiên có chút sợ giật giật áo của Hạ Tử Du, "Mẹ, hình như dượng đang giận dữ kìa."
Hạ Tử Du đột nhiên phát hiện mới nãy xem báo hình như còn có cả những tin tức liên quan đến người khác.... Dĩ nhiên, đều là những người phụ nữ đã kết hôn đến tham gia vào buổi quay thử quảng cáo nước hoa kia gặp phải cái tên bất lương trong nội bộ công ty XD bị tiết lộ những chuyện riêng tư, trong đó cũng có Đàm Tâm....
Chỉ là, cái tin tức liên quan đến Quý Kình Phàm kia hình như không thể lạc quan bằng Đàm Dịch Khiêm đâu!
Quý Kình Phàm đem tất cả các tạp chí cùng báo sáng nay vung vẩy trước mặt Đàm Tâm, mặt mũi không vui, "Em nhìn một chút cho anh!"
Đàm Tâm cầm tờ báo lên cố ý đọc cái phần tin tức nói về Quý Kình Phàm kia, thản nhiên nói ra, "Không có gì đặc biệt mà?"
Quý Kình Phàm nghiến răng nghiến lợi, giây tiếp theo, anh bế bổng Đàm Tâm đang ngồi trước bàn ăn lên.
Đàm Tâm bị động tác bộc phá bất ngờ của Quý Kình Phàm là cho sợ hãi, "A, thả em xuống, thả em xuống.... Quý Kình Phàm...." Đàm Tâm sợ độ cao vung nắm đấm lên đánh vào người Quý Kình Phàm.
Trên tầng hai lúc ấy, Quý Kình Phàm xoay người nói với hai ông bà Đàm đang bị kinh ngạc sững người đứng ở đó, "ba mẹ vợ hai người đừng lo lắng, con cũng chỉ muốn bồi dưỡng tình cảm vợ chồng với Đàm Tâm mà thôi."
....
Đá một phát bay cửa phòng, Quý Kình Phàm đặt Đàm Tâm lên giường, không để Đàm Tâm kịp giãy dụa, cả cơ thể săn chắc của Đàm Tâm đã đè lên.
Đàm Tâm vung tay đánh thật mạnh, "Quý Kình Phàm, anh sáng sớm ngày ra phát điên phát rồ cái gì thế?"
Quý Kình Phàm giam hai tay của cô lại, nheo mắt, hỏi, "Người khác cũng biết đường mà nói ông xã mình ‘uy mãnh’, thế mà em dám để báo chí nói anh một tháng chỉ có một lần? Bà xã thân ái của anh, như thế là em đang chê anh đấy à?"
"À, tôi.... tôi chỉ là thuận miệng mà nói thôi, huống chi chúng ta cũng chẳng có quan hệ thật sự, nói một lần đã là tốt với anh lắm rồi.”
"Chuyện như thế mà cũng có thể thuận miệng mà nói à?"
"à...."
"Xem ra đây đúng là lúc để cho em hiểu về tôi rồi...." Vừa nói Quý Kình Phàm liền vùi đầu vào gáy của Đàm Tâm.