Bộ Phương cảm khái nói.
Hắn tại Đại Địa bộ tộc cũng xem như là một trí giả, thật không nghĩ đến hắn lại bị thua tại một Nhân Tộc mưu kế.
Tuy là hắn biết cho dù hắn động thủ cũng chưa chắc có thể xoay quanh trời đất, nhưng mà cảm giác bị tính kế vẫn làm cho hắn rất là khó chịu.
"Bộ lão đại? Chúng ta phải làm sao bây giờ? "Viên Chí nhìn Nhan Tương đi về phía của Diệp Tử Phàm, ánh mắt lo âu hỏi.
Hiện tại, đặt trước mắt bọn họ chỉ có hai con đường, một là phấn khởi phản kháng cùng lắm là đồng quy vu tận, hai là tất cả mọi người đều phải giao ra một giọt Tinh Huyết, từ nay trở thành nô bộc của tên Nhân Tộc kia.
Con đường thứ nhất có vẻ không mấy thực tế cho lắm, kể cả khi Bộ Phương không có bị thương, bọn họ cũng không có bao nhiêu phần thắng, bây giờ Bộ Phương đã bị thương bọn họ lại càng không có hi vọng.
Nhưng mà muốn bọn họ quy hàng, bọn họ lại không có cam tâm, vì vậy chỉ có thể hỏi ý của Bộ Phương, hắn mới là lão đại, là đánh là hàng, toàn bộ do hắn quyết định.
"Không cần đánh nữa, chúng ta đầu hàng đi!" Bộ Phương bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng rất là muốn liều một phen, nhưng mà sau khi đứng lên hắn lại phát hiện bên trong Yêu Đan của mình xuất hiện một đạo Nô Ấn, khi mà hắn vừa có ý nghĩ muốn cùng Diệp Tử Phàm động thủ, đạo kia Nô Ấn liền lay động, làm hắn cảm thấy vô cùng đau đớn, nhưng mà khi hắn không còn nghĩ đến chuyện động thủ, cảm giác đau khổ kia lại biến mất.
Hắn suy đoán là Sau khi bị Nhan Tương đánh trọng thương thổ huyết, Diệp Tử Phàm đã lấy đi trên không trung một giọt Tinh Huyết từ trong miệng hắn phun trào, sau đó không biết làm cách gì khiến cho trong đầu của hắn xuất hiện đạo kia Nô Ấn. Nhưng mà hắn biết hắn đã xong rồi, đạo kia Nô Ấn có một loại sức mạnh huyền bí.
Loại lực lượng kia có thể khống chế mọi suy nghĩ của hắn, chỉ cần hắn có một ý nghĩ không trùng khớp với lại tên Nhân Tộc kia.
Lập tức sẽ bị trừng phạt, cho dù hắn muốn tự bạo Yêu Đan cũng không thể làm được.
"Bộ Phương bái kiến chủ nhân! "
Bộ Phương đi đến cách Diệp Tử Phàm năm mét, hóa thành một Nhân Tộc hình dáng, cung kính hướng Diệp Tử Phàm thi lễ.
Đại thế đã thành, hắn cũng không muốn vô vị giãy giụa, nếu không sẽ so với Qua Minh còn thảm hơn.
"Rất tốt! Còn các ngươi thì sao?" Diệp Tử Phàm hài lòng với biểu hiện của Bộ Phương.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, không thể không nói, Bộ Phương là một kẻ rất là thức thời vụ, khi biết mọi chuyện không thể phảng kháng, dứt khoát quy thuận.
Loại người co được giản được như hắn, nếu sinh vào Nhân Loại lúc loạn thế tuyệt đối là một tên kiêu hùng.
"Chúng ta bái kiến chủ nhân!"Viên Chí lướt nhìn bên cạnh Diệp Tử Phàm Bộ Phương, Qua Minh, cùng Nhan Tương.
Hắn biết cho dù bọn họ có phảng kháng cũng là vô ích, sau khi dùng Thần Thức truyền âm thương lượng sau, cả đám đều rất lý trí lựa chọn đầu hàng.
"Rất tốt! Tất cả các ngươi giao ra bản thân một giọt Tinh Huyết!"
"Vâng! Chủ nhân!"
"Ta có thể nói cho các ngươi biết, lựa chọn của các ngươi là vô cùng chính xác, sau này các ngươi sẽ đều cảm thấy hôm nay lựa chọn làm nô bộc cho ta là một loại vinh hạnh! "Nhìn thấy bọn họ gương mặt như cha mẹ chết, Diệp Tử Phàm lên tiếng nói.
"Vâng! Chủ nhân!" Sau khi giao ra một giọt Tinh Huyết, đám Yêu Tướng kia cũng biết tương lai ảm đạm phía trước của mình.
Không ai lại cho lời nói của Diệp Tử Phàm là thật, bọn họ đều là Nhị Giai Yêu Tướng, làm nô ɭệ đã là tối nhục nhã rồi, ai lại có thể nói bọn họ vinh hạnh kia chứ.
Có vinh hạnh thì cũng là chủ nhân ngươi vinh hạnh mà thôi, chúng ta thật sự không muốn, nhưng mà chúng ta cũng không có lựa chọn đường sống a.
...
Lục Thụ Cốc một nơi bốn phương toàn là đại thụ chọc trời bên trong.
"Đây chính là nơi có chứa Trung Phẩm Linh Mạch rồi? "Đứng tại một sơn động bên ngoài đám cây cối, Diệp Tử Phàm khẳng định nói.
Nơi đây dù cách xa vị trí Linh Mạch hơn hai mươi dặm, nhưng mà thiên địa Linh Khí vô cùng nồng đậm, chỉ cần hít vào một hơi, hắn đã cảm nhận được sự khoan khoái.
So với hấp thu Hạ Phẩm Linh Thạch cũng không kém bao nhiêu, Hắn đã dùng Thần Thức tra xét, tại trong sơn động hai mươi dặm có một hồ Linh Tuyền, nồng đậm Linh Khí chính là từ đây phát ra, hắn còn có thể xem bên dưới Tuyền Hồ chính là có một đại hình Linh Mạch du động, với Thần Thức cường đại của hắn mà vẫn còn không xem được đến cuối đầu Linh Mạch này, đây có thể là một đầu Trung Phẩm Linh Mạch không thể nghi ngờ.
"Đúng vậy! Chủ nhân bên trong sơn động chính là đầu Trung Phẩm Linh Mạch!" Đi theo sau hắn Bộ Phương lên tiếng nói.
Sau khi tất cả bọn bị Diệp Tử Phàm dùng Nô Ấn thu phục, cả hắn cùng ba mươi bảy tên Nhị Giai Yêu Tướng đều bị Diệp Tử Phàm cho cảm nhận một chút uy lực của đạo Ấn Ký này.
Sau khi "thưởng thức" xong, bọn hắn nhìn về phía Diệp Tử Phàm với ánh mắt tràn ngập sợ hãi.
Bây giờ bọn họ mới biết tại sao tu vi như là Qua Minh Yêu Tướng đều phải buông bỏ thân phận Hậu Kỳ Yêu Tướng, cam tâm làm nô.
Cái loại tra tấn kia quá mức kinh khủng, cũng may Diệp Tử Phàm chỉ cho bọn họ chịu đựng trong một khắc đồng hồ mà thôi, nếu không bọn họ so với Qua Minh Yêu Tướng còn thêm thê thảm.
"Chủ nhân! Ta không hiểu, bây giờ bên trong hai đại Sơn Mạch đã không còn có hai vị Yêu Soái, tại sao ngài không bắt hết tất cả Yêu Tướng còn lại của hai tốc?" Qua Minh thấy Bộ Phương lên trước báo cáo, hắn cũng không cam lòng lạc hậu.
Hiện tại trong tộc hết sức hư không, với thực lực của Diệp Tử Phàm cộng thêm sự giúp đỡ của bọn họ, quét sạch hai tộc cũng không phải là việc khó.
Hắn đã gia nhập Diệp Tử Phàm con thuyền này, đã không còn có con đường quay lại, cho nên hắn phải tận khả năng tăng lên thực lực của bên mình, trong tương lai đối phó với hai vị Yêu Soái, vì mục đích này, cho dù bán đứng tộc nhân của mình hắn cũng không tiếc.
"Ngươi không có hiểu, bây giờ vẫn là chưa đến lúc! "Diệp Tử Phàm liếc hắn một cái.
Ban đầu khi thu phục bọn người này, hắn cũng có ý định dọn luôn nhị tộc Yêu Tướng, nhưng mà sau khi nghỉ lại hắn vẫn là còn từ bỏ cái ý tưởng mê người này.
Với thực lực của hắn hiện nay, thu thập hai tộc Yêu Tướng là không khó, nhưng mà làm vậy lại tốn quá nhiều thời gian, Đại Địa Yêu Tộc gần nhất cũng là cách đây bốn trăm vạn dặm, nếu sai người đi thông báo cả đi lẫn về ít nhất cũng mất hai tháng thời gian, đó là tốc độ cao nhất của Qua Minh và Bộ Phương, người khác còn chậm hơn.
Hắn không có thời gian dài như vậy để chờ đợi bọn họ, hơn nữa một hơi bắt gần hai trăm tên Nhị Giai Yêu Tướng, hắn không chắc sẽ không có con cá lọt lưới, đến khi đó hai tên Yêu Soái kia nghe được tin tức thế nào cũng sẽ quay đầu trở về, như vậy hắn liền phải bốn phía chạy trốn.
Đâu bằng như lúc này, lợi dụng hai tên Yêu Soái không có mật tại đây, hắn có thể ung dung mà đột phá Siêu Phàm. Sau đó thu phục bọn chúng cũng không có muộn.
"Bộ Phương? Ngươi không có biết tại sao chủ nhân không thu thập hai tộc Yêu Tướng hay không? "Chờ cho Diệp Tử Phàm thân ảnh biến mất vào sâu bên trong sơn động, Qua Minh mới quay qua hỏi đang rơi vào trầm tư Bộ Phương.
"Suy nghĩ của chủ nhân, không phải là thuộc hạ như chúng ta có thể đoán được, thay vì như vậy, không bằng làm tốt công việc mà chủ nhân giao phó thì tốt hơn! "Bộ Phương lạnh nhạt trả lời.
Nói xong hắn bắt đầu đi bố trí người phòng vệ quanh khu vực sơn động, một bên cho người về lại trong tộc báo cáo sai sự thật chuyện xảy ra tại nơi đây, có thể kéo dài thời gian càng lâu càng tốt, chờ Diệp Tử Phàm xuất hiện sẽ làm tiếp theo tính toán.