Chương 49: Lão Tổ Đệ Tử

"Đùng!"

Diệp Tử Hổ, nổi giận, lại đánh vở luôn chiếc ghế hắn đang ngồi, hắn đúng thẳng người lên, tay chỉ vào Trương Quân, để cho Trương Quân cảm thấy hít thở không thông.

"Ngươi nói là tên Thiết Trụ kia là Võ Mạch Ngũ Trọng, hơn nữa là cùng ngươi giao thủ đã đột phá luôn Lục Trọng? "

"Không sai! Nhị Thiếu gia, là ta tận mắt nhìn thấy, hơn nữa còn cùng chi động thủ, đánh không lại hắn, kém chút đã bị hắn gϊếŧ. "

Trương Quân nói chỉ đúng có một nửa, hắn thật ra là có động thủ, nhưng là lúc Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch Ngũ Trọng, khi Thiết Trụ đột phá Lục Trọng Võ Mạch, hắn đã bị dọa phá gan, nào dám ở lại nơi đó, nhưng chuyện này hắn cũng không dám nói ra.

"Mẫu thân! Chuyện là như thế này... "Nghe Trương Quân giải thích, Thiết Trụ cũng bình tĩnh lại.

Hắn cũng là Võ Mạch Lục Trọng, cho nên biết Ngũ Trọng và Lục Trọng ở giữa chênh lệch, biết cũng không trách được Trương Quân cái gì, lại nhớ đến mẫu thân của hắn hỏi, nên mới đem chuyện từ đầu đến cuối nói cho mẫu thân hắn nghe.

"Lôi Cầu! Ngươi tự mình xuất thủ, mang Thiết Trụ về đây, ta cũng muốn xem hắn làm sao chỉ trong vòng một tháng có thể đột phá năm cái tiểu cảnh giới! "Lôi Đồng Ngọc nói.

Ban đầu, khi nghe Diệp Tử Hổ nói, nàng cũng là vô cùng ngạc nhiên, sau cũng bình thường trở lại, ra lệnh cho Lôi Cầu đi bắt tên ngoại viện đệ tử Thiết Trụ về thẩm vấn.

Đối với chuyện này, phản ứng của nàng cũng không có như Diệp Tử Hổ vậy thất thố.

Trong vòng một tháng có thể đột phá năm trọng cảnh giới tuy là kinh người, nhưng mà Thiên Hoang Đại Lục không phải là chưa từng xảy ra.

Tại Bạch Dạ vương quốc của nàng, cũng có người vô tình tìm được một loại thiên tài địa bảo, sau khi phục dùng, chỉ trong vòng một tháng từ nhị trọng Võ Mạch tăng lên đến Thất Trọng Võ Mạch.

Những mà vị may mắn giả này không cao hứng được bao lâu liền bị trong cơ thể chân khí bạo thể mà chết.

Có thể là Thiết Trụ cũng là một trường hợp như vậy, bây giờ tuy là tu luyện một đường tiến nhanh, nhưng mà kết quả của hắn sẽ vô cùng thê thảm.

"Vâng! Phu nhân, ta sẽ đưa hắn đến đây! " Lôi Cầu lĩnh mệnh rời đi.

Hắn cũng có suy nghĩ như là Lôi Đồng Ngọc, thầm nghĩ Thiết Trụ có thể đυ.ng cứt chó vận, ăn phải Linh Đan, Linh Dược cho nên mới một đường tiến nhanh.

Chỉ đáng tiếc cho loại bảo vật kia, nếu nhường lại cho Nhị Thiếu gia, biết sử dụng đúng cách, không chừng có thể một đường đột phá đến Bát Trọng, Cửu Trọng cũng là không có vấn đề gì.

"Hừ! Đã có cơ duyên, lại còn không biết hiếu kính Nhị Thiếu gia, lại còn vọng tưởng nhất phi trùng thiên, đúng là mơ mộng hão huyền! "Lôi Cầu trong lòng mắng thầm.

Theo hắn nghĩ, tất cả đệ tử tại Diệp gia này đều là nô tài của Diệp Tử Hổ.

Có đồ vật gì tốt, trước tiên cũng là hiếu kính cho chủ tử, lại dám tư tàng sử dụng, đó là tội chết vạn lần.

...

Ngoại Viện, Thiết Trụ đang vận chuyển Cửu Huyền Linh Quyết ổn định lại cảnh giới, hắn cũng biết rất nhiều người đang tụ tập tại hắn xung quanh bàn tán, nhưng mà hắn cũng không lo được nhiều như vậy, cùng lắm là sau khi ổn định cảnh giới hắn sẽ rời khỏi Diệp gia.

Trước đây không nghĩ đến là vì hắn tu vi còn quá thấp, bên ngoài lại quá không an toàn, cho nên vẫn một mực ở lại đây tu hành.

Nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác, hắn đã bị Nhị Thiếu gia Diệp Tử Hổ để mắt đến, nếu không có rời đi, hắn sợ chỉ có một con đường chết.

Giờ phút này cũng có một số Nội Viện đệ tử đi về phía Thiết Trụ gian phòng, bọn họ kiến thức tự nhiên cao hơn đám Ngoại Viện tạp dịch kia rất nhiều.

Bọn hắn chỉ liếc mắt một cái, đã nhận ra Thiết Trụ bây giờ tình huống.

"Là đột phá Lục Trọng khí tức? Sao có thể như vậy? "

"Chúng ta là Nội Viện đệ tử, hiện tại cũng chỉ có bốn năm trọng Võ Mạch cảnh, hắn chỉ là một tên Ngoại Viện đệ tử, tốc độ tu luyện sao có thể nhanh hơn chúng ta? "

"Không thích hợp a, không lẽ hắn đã gặp được cơ duyên to lớn? "

"Bây giờ ta mới biết tại sao Trương Quân lại rời đi!"

"Nếu ta là hắn, cũng sẽ lựa chọn như vậy! "

Những tên nội viện đệ tử này nhìn về phía Thiết Trụ, ánh mắt có nghi vấn, có không hiểu, thậm chí là hâm mộ cũng có.

Bọn họ tuy là Võ Mạch Tứ Trọng, Ngũ Trọng cao thủ, nhưng mà tuổi của bọn họ thấp nhất cũng mười chín, hai mươi.

Nhìn Thiết Trụ chỉ có mười bảy, mười tám tuổi đã có Lục Trọng Võ Mạch tu vi, không hâm mộ đó là giả.

Đang lúc những người này nghị luận ầm ĩ thời điểm, từ đằng xa chạy đến một bóng người, đồng thời, trực tiếp tiến vào phòng của Thiết Trụ.

"Thiết Trụ, ngươi dám trộm Chu Linh quả của nhị Thiếu gia, lập tức cùng ta đi một chuyến! "

Lôi Cầu vừa xuất hiện thân hình, liền lập tức quát lớn, giống như tiếng sét đánh, thanh âm ầm ầm vang vọng khắp cả căn phòng.

Hắn cũng muốn trực tiếp mang đi Thiết Trụ, nhưng mà làm như vậy sẽ có chút phiền phức, hiện tại gia chủ Diệp gia không còn là Diệp Hạo Thiên, hắn làm chuyện gì cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, nếu không sẽ liên lụy đến Nhị Thiếu gia, hắn phải có một cái cớ quan minh chính đại để người khác không nói được gì, vì vậy, khấu trên đầu Thiết Trụ một tội danh là thích hợp nhất.

Với Võ Mạch Cửu Trọng tu vi của hắn, nếu như dùng chân khí vào âm thanh, cho dù là Thất Trọng Võ Mạch cũng chưa chắc chịu được, mấy tên nội viện đệ tử vây xem chỉ cảm thấy đầu óc ông ông.

Bọn họ chỉ có Tứ, Ngũ Trọng làm sao có thể chịu đựng nổi, cũng may, Lôi Cầu rất là khắc chế, nên bọn họ cũng không có chuyện gì.

Dù là đắm chìm tại cũng cố Lục Trọng Võ Mạch bên trong Thiết Trụ, cũng đều nhíu mày, không thể không tạm dừng vận chuyển công pháp.

Hắn biết, trước mắt vị có thực lực vô cùng cường đại này là tới bắt hắn.

Hắn không khỏi thở dài, nếu cho hắn thêm một khắc thời gian nữa thì tốt biết bao.

"Vị tiền bối này, là do Nhị Thiếu gia ham muốn bí mật trên người của ta, nên mới sai Trương Quân đến. Hắn đã thất bại, Nhị Thiếu gia lại không cam lòng, nên mới phái ngươi đến? Ta nói không có sai chứ? "

Dù biết hôm nay khó thoát khỏi kiếp số, nhưng mà Thiết Trụ vẫn là cười lạnh hỏi.

Lôi Cầu trong mắt hàn quang lóe lên, lạnh giọng nói ;"Thiết Trụ, ngươi chỉ là ngoại viện đệ tử, nếu như ngươi không lấy trộm Chu Linh quả của Nhị Thiếu gia, ta hỏi ngươi làm sao chỉ trong vòng một tháng từ Võ Mạch nhất trọng đột phá đến Võ Mạch Lục Trọng? "

"Cái gì? Hắn đột phá từ nhất trọng đến Lục Trọng chỉ trong vòng một tháng? "

"Nếu như vậy hắn thật là ăn trộm Linh quả của Nhị Thiếu gia? "

"Nếu không, ngươi có thể giải thích được tại sao hắn chỉ trong vòng một tháng có thể đột phá năm trọng cảnh giới? "

Bọn đệ tử nội viện bề ngoài bàn tán xôn xao, thực ra, trong lòng bọn họ không nghĩ như vậy.

Nói một tháng trước Thiết Trụ chỉ có Võ Mạch nhất trọng, làm sao có thể đột nhập vào nơi canh phòng nghiêm khắc Hổ Gầm cư để trộm Linh quả được.

Từ sau khi Đại Thiếu gia bị sát hại sau, gia tộc đối với Nhị Thiếu gia coi trọng có thêm, Võ Mạch Bát Trọng, Cửu Trọng âm thầm giám hộ Hổ Gầm cư.

Nói không quá khi một con ruồi cũng chưa chắc bay lọt, chỉ có Võ Mạch nhất trọng của Thiết Trụ lúc đó muốn vào nơi đó lấy trộm đồ, đừng có nói đùa....

So với lời nói tràn đầy sơ hở của vị tiền bối này, bọn họ vẫn tin tưởng vào lời nói của Thiết Trụ hơn.

Nhưng mà ai bảo Thiết Trụ tại Diệp gia này không quyền không thế, trong khi Diệp Tử Hổ lại là Mặt Trời ban trưa, bọn họ cũng chỉ có thể trái với lương tâm của mình mà thôi.

Lôi Cầu cũng biết lời mình nói rất nhiều sơ hở, nhưng hắn cũng là tìm một cái cớ bàn giao sau này mà thôi, tin hay không điều không quan trọng.

Hắn căn bản không cho Thiết Trụ cơ hội phản bác, trực tiếp động thủ.

"Oanh! Oanh! "

Vì muốn bắt sống được Thiết Trụ, Lôi Cầu cũng không có dùng toàn lực, chỉ khống chế thực lực tại Võ Mạch Thất Trọng.

Nhưng dù vậy, với hơn hai Long chi lực hóa thành cự trào cũng không phải bây giờ chỉ có bảy ngàn hai trăm cân lực lượng Thiết Trụ có thể đối kháng.

"Oa! Phốc! "

Thiết Trụ tuy là đã dùng toàn lực, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì, hắn bị đánh bay vào bức tường, sau đó ho ra một ngụm máu.

Ngay cả nội khí trong cơ thể cũng rất là hỗn loạn.

"Đáng sợ, đây chính là Võ Mạch hậu kỳ cường giả thủ đoạn hay sao? "

"Khi vị tiền bối này xuất thủ, ta có cảm giác nội khí trong cơ thể không thể vận dụng được! "

"Đáng sợ! Thật là đáng sợ, so với trong tộc của ta lão tổ còn cường đại hơn!"

"Đến khi nào ta có thể có thực lực như vị tiền bối này? "

Từng đôi mắt của đám đệ tử này sáng lấp lánh như hai vì sao, bọn họ không quan tâm đến đang bị đánh bay Thiết Trụ.

Mà nhìn về phía Lôi Cầu ánh mắt đầy sùng kính, đây là đối với cường giả khát khao và hướng tới.

Nằm trên mặt đất, Thiết Trụ càng là nắm chặt nắm đấm, thần sắc dữ tợn. Hắn thật là không cam lòng a.

Ông trời cho hắn một cơ duyên to lớn, tại sao lại không cho hắn thêm một ít thời gian, chỉ cần cho hắn thêm ba tháng thời gian lắng đọng, hắn tuyệt đối tin tưởng có thể đột phá Thất Trọng.

Chỉ tiếc, hắn lại không có cơ hội.

"Mẫu thân, hài nhi xin lỗi người, là ta không thể thực hiện được lời hứa! "Thiết Trụ trong lòng bi ai nói thầm.

Hắn biết, rơi vào tay của Nhị Thiếu Gia, hắn sẽ không còn cơ hội sống tiếp.

"Người nào, dám thương tổn bản tọa đệ tử! "