“Nói rõ ràng hơn là Dung Thiên Thần Ngọc này nó không muốn nhận ngươi làm chủ!” ‘Đại Hắc" cũng chẳng có cho Diệp Tử Phàm một chút mặt mũi nào cả, liền là lên tiếng nói thẳng.
“Không thể nào, Diệp Tử Phàm ta là người có đại khí vận gia thân, lại nắm trong tay Luyện Thần Đỉnh, sao cái kia Dung Thiên Thần Ngọc không muốn nhận ta là chủ được ?” Diệp Tử Phàm nghe đến lời giải thích như thế, hắn liền là không thể nào chấp nhận cho được.
Nghĩ lại xem, Diệp Tử Phàm hắn từ trước đến nay luôn luôn gặp may mắn, làm chuyện gì cũng xuôi chèo mát mái, nhất là từ khi nắm trong tay Luyện Thần Đỉnh, càng là một bước lên mây, dường như không có gì có thể làm khó được hắn.
Một người như hắn vậy, theo lý Dung Thiên Thần Ngọc phải chọn hắn mới đúng, sao có thể bỏ qua người chủ nhân tuyệt vời như hắn đâu được.
“Chuyện này ta cũng không có được rõ cho lắm, tại Vĩnh Sinh Thế Giới bên kia, tương truyền Dung Thiên Thần Ngọc rất khó nhận chủ, cũng không có người nào biết tiêu chuẩn nhận chủ của nó là gì, cũng như không ai biết làm sao có thể luyện hóa được nó....!” ‘Đại Hắc" lần này thần sắc thật sự ngưng trọng nói ra những gì hắn biết về Dung Thiên Thần Ngọc.
Dung Thiên Thần Ngọc xuất hiện tại Vĩnh Sinh Thế Giới tại hằng hà kỹ nguyên, cũng là qua tay vô số cường Giả, nhưng đến giờ, nó không nhận ai là chủ, cũng như chẳng có Cường Giả nào có thể bắt nó nhận chủ, dù có là Chúa Tể cường Giả cũng là như thế.
Còn có một truyền thuyết, người nào có được Dung Thiên Thần Ngọc, đều không sớm thì muộn sẽ gặp tai ương, không ai tránh được. Một tôn Chúa Tể cường Giả không tin, cố tình muốn giữ nó, kết quả không hiểu sao ít năm sau vị Chúa Tể kia tu hành bị tẩu Hỏa nhập ma, thần thể bạo liệt, không chỉ mình y chết, mà toàn bộ thế lực do y làm ra, trong một đêm cũng Hủy Diệt theo y luôn, từ đó Dung Thiên Thần Ngọc còn có tên gọi khác là xui xẻo thần ngọc, đại đa số cường Giả có tiếng tăm, chẳng có người nào muốn có được nó cả.
Diệp Tử Phàm này không nhận được Dung Thiên Thần Ngọc nhận chủ, cũng không giữ nó bên người được lâu, xem ra là phúc phận của y, như không thể được Dung Thiên Thần Ngọc nhận chủ, còn cưỡng đoạt nó ở lại bên mình, kết quả của Diệp Tử Phàm này chắc chắn sẽ không có khá khẩm hơn những Cường Giả trên Vĩnh Sinh Thế Giới kia là bao.
Ân! Có tấm gương sáng của Côn Bằng Thần Tông nơi đây, vì muốn giữ lấy Dung Thiên Thần Ngọc này, hiện tại cũng đã gặp phải tai ương, sắp bị Diệp Tử Phàm diệt đến nơi rồi còn gì.
"Đại Hắc"! Ngươi có thể nói cho ta biết, Luyện Thần Đỉnh này là từ đâu đến, cấp bậc của nó như thế nào hay không? "
Nghe qua lời kể của "Đại Hắc " về khối Dung Thiên Thần Ngọc kia, Diệp Tử Phàm trong lòng lạnh lẽo, hắn là không còn dám có ý định đuổi theo truy tìm khối Dung Thiên Thần Ngọc trở lại cho mình dùng nữa. Nói đùa chứ ngay cả Chúa Tể cường Giả còn là bị diệt như thường, lấy Diệp Tử Phàm hắn chút này tu vi, liền có đáng là gì, hắn đây còn chưa muốn chết sớm.
Không bàn đến Dung Thiên Thần Ngọc, như vậy thì quay trở lại bản thân của mình đi, hắn muốn hiểu rõ hơn về Luyện Thần Đỉnh này, cũng như những chuyện phía sau. Phải biết không phải khi nào tên "Đại Hắc " này vẫn có thể xuất hiện, cơ hội hiếm thấy, 1yjNH hắn là không muốn bỏ qua.
Nói thật lòng mình cảm nhận về tên ‘Đại Hắc" này, tuy có chút khó ưa, nhiều lần còn không có đểu hắn, nhưng mà không hiểu thế nào, hắn lại trong lòng là không có trách cái này ‘Đại Hắc", hắn cảm nhận tên này còn là được mắt hơn tên Đại Hắc khí linh của Luyện Thần Đỉnh trước nay luôn cung kính với lại hắn khá nhiều, còn là có một loại cảm giác quen thuộc đâu đây.
“Ta kể cho ngươi nghe một câu chuyện, hàng ngàn kỷ nguyên trước, tại Vĩnh Sinh Thế Giới có một vị Chí Tôn Đan Thần Cường Giả, Ông ta tu hành một môn Bất Tử Bất Diệt công pháp, binh khí mang theo là một chiếc đỉnh. Tình cờ có một ngày, ông ta cơ duyên được đến Dung Thiên Thần Ngọc, ông ta không có tin những lời đồn thổi trong Vĩnh Sinh Thế Giới, một lòng tìm cách muốn Dung Thiên Thần Ngọc nhận mình làm chủ, kết quả chưa làm được đã bị kẻ địch cường đại tìm đến, ông ấy chính là bị diệt trong trận đại kiếp kia, may mắn còn một tia tàn hồn, chạy xuống đến Hỗn Độn Chi Giới, làm ra một cái Động Phủ, chờ đợi người hữu duyên đi đến nhận lấy truyền thừa...!" "Đại Hắc" lâm vào một cái hồi ức, thuật lại một câu chuyện cho Diệp Tử Phàm nghe..
“Sau đó thì thế nào?" Diệp Tử Phàm gấp rút lên tiếng hỏi.
Hắn có một cái linh cảm, chuyện sau đó khá là quan trọng, hắn khá là bức thiết muốn biết, nhưng tên "Đại Hắc " này lại không nói nữa, làm cho hắn quá là bực mình.
"Tiểu tử! Nếu như ngươi có thể may mắn đạt đến Thần Tôn Chi Cảnh, khi đó ngươi liền có thể biết được mọi thứ..! " "Đại Hắc" mỉm cười, để lại một câu, cũng không có giải thích gì thêm, thân ảnh của hắn liền là dần biến mất.
"Thần Tôn Chi Cảnh?" Diệp Tử Phàm nhàn nhạt lên tiếng.
Đã như tên "Đại Hắc" này chê cảnh giới hắn thấp kém, không đủ tư cách đi tìm hiểu, như vậy hắn liền đột phá Thần Tôn Chi Cảnh đi. Diệp Tử Phàm hắn cũng không có tin, một cái Thần Tôn Chi Cảnh có thể làm khó được hắn.
“Chủ nhân! Ngài cần ta giúp đỡ cái gì hay sao?” Đại Hắc mỉm cười, một nụ cười nịnh hót như thường lệ, cung kính đối với lại Diệp Tử Phàm lên tiếng hỏi.
Tôn chủ nhân này khi không nhìn hắn với cái ánh mắt kỳ quái kia, làm cho hắn nổi cả gia gà, không phải là hắn đã làm cái gì sai, để làm cho tôn này Chủ Nhân này thấy khó chịu, muốn ra tay trừng phạt hắn nữa đó chứ?
Không thể nào đâu, hắn là nhớ đến, khoảng thời gian qua mình không có làm gì sai, còn là rất tận tâm với tôn chủ nhân này nữa, ông ta liền sẽ không có vô duyên vô cớ trừng phạt hắn đâu.
“Không có chuyện gì?” Diệp Tử Phàm thu hồi lại ánh mắt nhìn cái này Đại Hắc, mỉm cười lên tiếng nói.
Nhìn tên này Đại Hắc trở lại, Diệp Tử Phàm hắn là biết đến, ‘Đại Hắc" tên kia là đã đi thật sự rồi, hắn có cảm nhận, lần này tên này đi rất lớn khả năng liền là sẽ không có trở lại nữa, khi hắn đột phá Thần Tôn Chi Cảnh thì mới may ra gặp lại tên này.
“Muốn đột phá Thần Tôn Chi Cảnh, trước hết nên là đột phá Giới Thần cùng Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thập Nhất Trọng trước cái đã!” Diệp Tử Phàm nhìn xung quanh mình nơi này vô số tài nguyên, nghĩ đến cảnh giới hiện tại của mình, hắn cũng là hiểu đã đến lúc mình phải đột phá rồi.
Lần này đến nơi đây, nghĩ đến ban đầu của hắn chỉ là muốn lấy đủ tài nguyên đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thập Nhất Trọng mà thôi, nhưng nơi này Côn Bằng Thần Tông cũng quá là ra sức, tài nguyên không những đủ cho Diệp Tử Phàm hắn đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thập Nhất Trọng, ngay cả Giới Thần Chi Cảnh hắn cũng là đã có đầy đủ.
Đã như vậy mà nói, hắn tội gì chỉ đột phá có mỗi cái kia Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Thập Nhất Trọng thôi, cùng một lúc độ hai loại Lôi Kiếp, đây cũng là thói quen khó bỏ của Diệp Tử Phàm hắn đây.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm...!”
....
Bên ngoài Côn Bằng Thần Tông!
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..!”
“Rầm rầm... Rầm rầm.. Phốc... Phốc.. Phốc.. Phốc!”
“Khoan đã Bàng Trưởng Lão! Chỉ cần ngài bỏ qua cho huynh đệ chúng tôi lần này, bất kỳ một cái điều kiện nào chúng tôi cũng có thể đáp ứng!” Hỏa Ngữ đại diện cho Hỏa Long Tứ Kiệt, lên tiếng cầu xin Bàng Hải Hư đến.
Cũng như cả trăm Giới Thần Cường Giả bị trấn áp nơi này, trong lòng bọn họ nghĩ Côn Bằng Thần Tông sau khi Hộ Tông Phù Trận bị hủy, sẽ chỉ còn có một tên Giới Thần trung kỳ Tiêu Tán Lương trấn thủ, bọn họ chỉ cần đem Tiêu Tán Lương giải quyết, như thế tất cả tài nguyên của Côn Bằng Thần Tông đều sẽ là do bọn họ đến xâu xé chia chác, có ai từng nghĩ đến, nơi này Côn Bằng Thần Tông còn có ẩn giấu một tôn đại thần như là Bàng Hải Hư này, lần này bọn họ đúng là bị hố có chút thảm hại.
“Ầm ầm..! “
“Các ngươi nghĩ mình có thể còn có cơ hội sống sót được hay sao?” Bàng Hải Hư đưa tay lên, ánh mắt tràn đầy sát khí đối với lại một trăm tên Giới Thần bị trấn áp nơi này, gằn giọng lên tiếng nói.
Đám người này đều là Giới Thần Cường Giả, thực lực đều là đỉnh tiêm của Thần Giới nơi đây, theo như lẽ thường, hiện tại nên là nghe theo hiệu lệnh của Lục Đại Thần Quốc, đi ra tiền tuyến cùng đám kia Tu La Quân Đoàn mọi rợ chém gϊếŧ, bảo vệ bình an cho Tu Luyện Giới mới đúng.
Nhưng không! Đám người này không hề có ý định vì Thần Giới suy nghĩ, chẳng những thế, còn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, muốn đánh chủ ý lên Côn Bằng Thần Tông bọn họ đây.
Bọn chúng đến đây lấy đi tài nguyên thì cũng thôi, nhưng là lại càng không nên tranh đoạt tài nguyên liền ngay cả đệ tử của Côn Bằng Thần Tông bọn họ cũng không tha, thử hỏi như lần này hắn bỏ qua cho đám người này, làm sao có thể đối mặt với lại nhiều như vậy đệ tử đã chết, cho nên, bằng bất kỳ giá nào, đám người rác rưởi này, hôm nay hắn cũng liền phải diệt trừ.
...
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.