“Vậy trị liệu như thế nào?”
Cố Tây Trầm khẩn trương nói.
Phó Dư đỡ mắt kính, “Loại bệnh này trước mắt còn chưa có phương pháp trị liệu. Chờ thêm một đoạn thời gian cô ấy sẽ tự động khôi phục.”
Nghe Phó Dư nói xong, biết Lâm Vãn sẽ khôi phục bình thường sau một thời gian ngắn nữa, Cố Tây Trầm cảm thấy trong lòng có chút mất mát.
Trong lòng anh có chút ý tưởng đê tiện, nếu Lâm Vãn vẫn luôn như vậy thì tốt rồi.
Từ bệnh viện đi ra, Lâm Vãn đi theo Cố Tây Trầm lên xe.
Lâm Vãn khoát tay, “Em đã nói em không bệnh. Bác sĩ cũng nói một thời gian ngắn nữa sẽ khôi phục, nhưng anh nhất định không tin. Lúc trước anh nói qua chỉ cần em hết bệnh, anh sẽ cùng em lên giường. Không cho anh đổi ý.”
Cô nói xong di động liền vang lên.
Lâm Vãn nhận điện thoại, đầu bên kia truyền đến giọng nói của một người phụ nữ.
“Vãn Vãn, tớ ở nước ngoài nghe được chuyện của cậu nên trở về. Tối nay cậu có rảnh không? Tớ có chuẩn bị riêng cho cậu một kinh hỉ!”
Người phụ nữ ở đầu điện thoại bên kia tên là Tô Tử. Tô Tử cùng Lâm Vãn là bạn tốt từ thời trung học. Chỉ là sau này nhà Tô Tử xảy ra biến động, Tô Tử đi nước ngoài. Nhưng hai người vẫn luôn duy trì liên lạc, Tô Tử mỗi lần nghỉ hè đều về nước gặp Lâm Vãn.
“Chính là tớ…”
Lâm Vãn có chút rối rắm nhìn Cố Tây Trầm. Cô vốn muốn nói buổi tối cô thật sự không muốn ra ngoài, chỉ muốn ở nhà làm một chút việc với ông xã.
Cô hiện tại không có bệnh, ông xã đương nhiên sẽ thực hiện lời hứa thao huyệt cô.
“Lâm Vãn, bạn tốt của em thật vất vả mới từ nước ngoài trở về. Em đi cùng cô ấy đi.”
Cố Tây Trầm đang lo tìm cớ, vừa vặn bạn tốt của Lâm Vãn tìm tới cửa.
Anh suy nghĩ đã nhiều năm, vẫn luôn muốn ngủ cùng Lâm Vãn, nhưng tuyệt đối không phải ở thời điểm ý thức cô không rõ ràng.
Ba năm trước, anh đã đê tiện dùng thủ đoạn làm Lâm Vãn cùng anh kết hôn, anh không thể lại đê tiện thêm lần nữa.
“Vậy ông xã đi cùng em!” Lâm Vãn nắm lấy cổ tay Cố Tây Trầm.
Tình trạng hiện tại của Lâm Vãn, Cố Tây Trầm cũng lo lắng cô xảy ra chuyện, liền đáp ứng cùng cô đến gặp Tô Tử.
Buổi tối, Lâm Vãn cùng Cố Tây Trầm cải trang xong mới bước vào quán bar.
Thật sự hai người ở trong giới giải trí mức độ nổi tiếng quá cao. Lâm Vãn năm nay là ảnh hậu, mà Cố Tây Trầm năm nay cũng là ảnh đến năm thứ ba. Cả hai có vô số fan hâm mộ, nếu không ngụy trang, chỉ sợ còn chưa đi vào quán bar đã bị nhận ra rồi.
Cố Tây Trầm vì để thay đổi diện mạo, còn dán râu ở trên mặt. Tuy rằng dán râu nhìn qua trông già đi bốn năm tuổi, nhưng lại nhiều thêm vài phần mị lực của đàn ông trưởng thành.
Lâm Vãn cùng Cố Tây Trầm đi vào phòng. Chỉ thấy Tô Tử mặc áo hai dây, một thân nóng bỏng đang uống rượu. Mà hai bên trái phải có hai người đàn ông chỉ mặc qυầи ɭóŧ. Bốn người đàn ông đều có thân hình cao lớn cường tráng, cơ bụng tám múi quanh eo.
Sau khi nhìn thấy Lâm Vãn, Tô Tử lập tức đứng dậy gọi.
“Vãn Vãn, cậu xem tớ chuẩn bị kinh hỉ cho cậu như thế nào!”
Thời điểm Tô Tử nói chuyện, bốn người đàn ông kia cũng đứng lên. Bốn người đàn ông nhìn về phía Lâm Vãn cười cười, thời điểm nhìn thấy Lâm Vãn, bốn người đàn ông kích động mà kêu lên.
Buổi tối hôm nay bọn họ được chỉ điểm đến đây hầu ha. Khách nhân đưa cho rất nhiều tiền, bọn họ còn tưởng rằng vị khách đó có sở thích đặc biệt. Nhưng không nghĩ tới vị khách đó thế nhưng là nỹ nhân số một của giới giải trí Lâm Vãn!
Nhìn bốn người đàn ông này, Lâm Vãn quả thực khóc không ra nước mắt. Cô thực sự không muốn đi tìm trai bao! Tô Tử, cậu hố mình!