Chương 5

Lận Trọng Trình là một người cẩn thận, vẫn là dẫn người đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe, chờ đợi mấy ngày mới có kết quả, Quý Ngôn trở lại đại học Kim Châu.

Hồi lâu không về trường học, Quý Ngôn mới vừa tiến vào cửa ký túc xá, bạn cùng phòng Hoắc Kiến Đông đang chơi game bất ngờ gỡ xuống tai nghe: “?”

Quý Ngôn từ tủ quần áo lấy ra quần áo của mình chuẩn bị đi giặt sạch, Hoắc Kiến Đông hỏi: “Quý Ngôn, cậu mà còn không nộp bài tập, lại không báo cáo với chủ nhiệm là tôi không viện lý do nổi nữa đâu, còn có chính là tháng sau trăm năm thành lập đại học Kim Châu, ở ngày kỷ niệm thành lập trường nếu muốn tham gia biểu diễn tiết mục cũng có thể báo danh với chủ nhiệm luôn.”

“Được,” Quý Ngôn ở WC xoa nắn quần áo, “Tôi trong chốc lát sẽ đem bài tập giao cho cậu.”

Ngày hội kỷ niệm thành lập trường đứng top 5 cả nước là một cơ hội tốt. Ngày kỷ niệm thành lập trường không những sẽ được gặp rất nhiều người, mà còn có thể nhấc lên một trận sóng bạo trên Internet.

Nghĩ vậy, Quý Ngôn hỏi: “Báo danh tiết mục ở ngày kỷ niệm ngày thành lập trường có yêu cầu gì không?”

Hoắc Kiến Đông không nghĩ tới cậu sẽ hỏi như vậy, trước cửa phòng học cùng ký túc xá của Quý Ngôn ở đều không có ai lui tới, vốn là lớn lên đẹp trai được đến không ít anh chị khóa trên, bạn cùng khóa ưu ái, nhưng sau khi tiếp xúc lại phát hiện Quý Ngôn trầm mặc ít lời rõ là không thú vị, dần dà liền thôi.

Hắn cào cào đầu nói: “Giống như lúc báo danh, nói chính mình sẽ biểu diễn tiết mục gì là được, chờ tập hợp các tiết mục, hẳn là sẽ có màn sơ tuyển.” Hắn mang theo tò mò hỏi: “Như thế nào, cậu muốn tham gia sao?”

Quý Ngôn ngầm đồng ý chỉ nói: “Cậu đem số điện thoại của chủ nhiệm gửi cho tôi đi, lát nữa tôi sẽ liên hệ.”

Hoắc Kiến Đông nghe thấy Quý Ngôn tìm số chủ nhiệm, gật đầu đáp ứng.

Cố Thần Sương từ sau lần bị Quý Ngôn giáo huấn một trận đó, thật lâu không về lại ký túc xá, lần này gấp trở về lấy đồ vật, trùng hợp Quý Ngôn cũng ở đó, trường hợp có chút xấu hổ.

Quý Ngôn giặt xong quần áo đang mang ra phơi nắng mở miệng hỏi: “Tôi còn thiếu cậu bao nhiêu tiền?”

Cố Thần Sương "hử" một tiếng ậm ừ sau một lúc lâu nói: “Ba trăm triệu chẵn, cậu lần trước tìm tôi mượn ba trăm triệu.”

“Tôi trong vòng ba ngày sẽ trả lại cậu,” Quý Ngôn hứa hẹn đồng thời hỏi: “Lần trước cậu nói công việc ở quán bar, có thể nói cụ thể hơn không?”

Cố Thần Sương nuốt nước bọt cười gượng hai tiếng nói: “Xin lỗi nha, Quý Ngôn, tôi lần trước uống chút rượu, nói chuyện không sạch sẽ, cậu đừng để ở trong lòng, kỳ thật tôi là có thiếu tiền một chút, nhưng là tôi đã tìm cha tôi để xin rồi, trước mắt…”

Quý Ngôn đánh gãy hắn, nói: “Việc lần trước liền thôi, nếu cậu muốn xin lỗi thì có thể trước tiên nói việc quán bar được không?”

Một giờ sau, hai người đi vào quán bar.

Cố Thần Sương lần này học thành thật, cách Quý Ngôn xa xa mà đi, sợ sẽ giống như lần trước vậy, hắn chỉ vào một nhà quán bar trong ngõ nhỏ nói: “Là ở kia, nơi này ban ngày thoạt nhìn rất bình thường, buổi tối chính là một khung cảnh khác, không ít người sẽ đứng ở gần đây chào khách, thỏa thuận tốt liền đi thuê phòng ở khách sạn gần đây.”



Quý Ngôn hỏi: “Tới nơi này đều là những người như thế nào?”

“Người gì đều có, giống tôi loại người này đều thích tới nơi này chơi.”

“Phải không?” Quý Ngôn trên dưới đánh giá Cố Thần Sương, hỏi: “Vậy cậu nhận thức một người gọi là Lận Bá Sơn không?”

Cố Thần Sương vừa nghe, sắc mặt khẽ biến: “Tôi khuyên cậu vẫn là ít chọc hắn, cả người giống cái máy đóng cọc nơi nơi loạn động,” chỉ chỉ phụ cận quán bar: “Đường này đều sắp bị hắn làm cho rối loạn, nhiều lần đều tới đây.”

Xem ra nguyên chủ vẫn có điều giấu giếm đối với đứa bạn cùng phòng này, ít nhất việc của Quý gia với Lận gia liền chưa nhắc đến. Quý Ngôn gật đầu, xoay người rời đi lưu lại câu nói: “Lát nữa gửi số tài khoản ngân hàng cho tôi, trong vòng ba ngày nhận tiền.”

Quý Ngôn không về ký túc xá, đem xe của Quý Minh Duẫn đi thị trường giao dịch đồ cũ bán lấy tiền.

Chủ tiệm thấy người tới là một học sinh, tức khắc nổi lên lòng ép giá, bị Quý Ngôn chỉnh đến dễ nói chuyện, Quý Ngôn nói: “Xe này trải qua cải tiến, chặng đường đếm không tới 10.000km, phụ tùng đều là hàng cao cấp, tôi cũng không lừa ông, 900 triệu, ông có thể mua liền mua không thể mua thì tôi đi nhà tiếp theo.”

Sau khi có 900 triệu, Quý Ngôn liền chuyển qua cho Cố Thần Sương, xoay người đi vào một cửa hàng bán đồ chơi người lớn, sau khi mua đồ vật mình cần rồi rời đi.

Lúc chạng vạng, một lần nữa đi vào hẻm quán bar kia, quả thực như lời Cố Thần Sương đã nói, hoàn toàn thay đổi bộ dáng, bên vệ đường không ít người đang hút thuốc, mời chào sinh ý, ăn mặc loè loẹt, vô cùng chướng mắt.

Quý Ngôn nhìn thấy một người đàn ông mặc phục trang thanh thuần hỏi: “Ông có bận không, nếu không có việc gì cùng tôi tới bên này.”

Người đàn ông tưởng sinh ý tới, vội chạy tới nơi, Quý Ngôn ở góc xó xỉnh ngồi xổm xuống, mở ra di động lên mạng tìm được ảnh chụp Lận Bá Sơn hỏi: “Nhìn quen đúng không?”

Lận Bá Sơn thích làm nổi bật, không thiếu tham dự hoạt động, ảnh chụp tìm đại ra một đống.

“Nhận ra,” người đàn ông gật đầu, “Khách quen, ra tay rộng rãi.”

“Vậy thì tốt,” Quý Ngôn lấy ra một chồng tiền ném cho người đàn ông, nói: “Tìm mấy cái thân thể không sạch tiếp đón hắn.”

Trong giới giải trí ở hiện thực trước kia loại sự tình này rất nhiều, loạn X cuối cùng nhiều ít đều có chút tật xấu, hắn không biết Lận Bá Sơn ở trong quyển truyện này là kết cục gì, rốt cuộc lúc trước đọc chỉ mới mở đầu, nhưng hiện tại cậu muốn làm chính là sớm tiễn người này đi.

Người đàn ông tiếp nhận tiền vui mừng ra mặt liên tục gật đầu: “Dễ làm dễ làm, là loại bệnh nào?”

Quý Ngôn cười nói: “Ông nói thử xem?”



*

Năm ngày sau, có kết quả kiểm tra sức khỏe, Quý Ngôn thật khỏe mạnh, các phương diện đều thật tốt, không có bệnh xấu, Lận Trọng Trình dẫn cậu đi đến chỗ hắn ở.

Quý Ngôn dọn từ ký túc xá đi vào phòng khách sạn.

Quý Ngôn ngồi ở trên giường nghĩ, trong lòng Lận Trọng Trình sớm có đề phòng bằng không cũng không đến mức dẫn cậu tới nơi này.

Trước mặc kệ cái này, Quý Ngôn mở ra di động một lần nữa đăng ký một cái tài khoản Facebook, đem mấy ngày hôm trước ảnh chụp đăng lên, ảnh chụp ánh mặt trời rộng rãi.

Đóng lại di động nằm ở trên giường chờ chủ nhiệm nhắn tới tin: [Quý Ngôn, đã báo danh xong thứ tư tuần sau ở hội trường cử hành bước đầu xét tuyển, cậu nhớ rõ phải đi.]

Quý Ngôn: [Được, cảm ơn chủ nhiệm.]

Nằm ở trên giường bất tri bất giác ngủ quên đi, khi tỉnh lại thấy Lận Trọng Trình ngồi ở trên ghế đọc sách, bên ngoài sắc trời còn sớm, hắn không nói chuyện lặng im nhìn người ta.

Lận Trọng Trình phát hiện không thích hợp liền đứng dậy ngồi ở mép giường hỏi: “Đói rồi? Muốn xuống lầu ăn cơm không?”

Quý Ngôn lắc đầu đứng dậy hô: “Quý ông.”

Người mới vừa rời giường thanh âm hơi nghẹn ngào, trong phòng không khí nhất thời ái muội lên.

Lận Trọng Trình tiến sát lại gần, không thể không nói, vị chị dâu trên danh nghĩa này lớn lên thực không tồi, hắn sờ vào trong quần áo cậu hỏi: “Vết thương mấy ngày hôm trước khỏi rồi sao?”

Quý Ngôn run rẩy thân mình hơi hơi ngửa đầu, nhỏ giọng nói: “Còn không có.”

“Bài xích tôi sao?” Lận Trọng Trình tăng lớn lực độ hỏi.

Quý Ngôn không dám lên tiếng, liền phản kháng đều có vẻ mềm yếu vô lực, như là đang tán tỉnh, Lận Trọng Trình lại hỏi: “Gấp không chờ được sao?” Tay trượt xuống phía dưới.

“Không…” Quý Ngôn rên lên hai tiếng, đè lại tay Lận Trọng Trình, “Tôi… Tôi còn không có chuẩn bị tốt.” Trong mắt ánh mắt hời hợt, phản chiếu lại ánh đèn trong phòng thấy vô cùng đáng thương.

Lận Trọng Trình thu tay lại, đem cậu ôm trọn vào người nói: “Chúng ta xuống lầu ăn cơm.”

Quý Ngôn chợt nắm lấy tay Lận Trọng Trình ủy khuất mà nói: “Tôi có phải hay không làm ngài đặc biệt mất hứng?”