Chương 45

Bởi vì cậu và Vệ Hồng Vũ không phải là một cp thực sự.

“Diệc Ly, cô làm gì ở đây thế?” Vệ Hồng Vũ đi vệ sinh xong thì nhìn thấy Lưu Diệc Ly đang vây quanh Liễu Hoài Thu, “Đừng có trêu chọc cậu ấy.”

Lưu Diệc Ly nhìn Vệ Hồng Vũ rồi cười, “Được rồi, anh Hồng Vũ ~~”

Đạo diễn Phong bắt đầu tới, xen ngang cuộc nói chuyện của họ, tiếp tục giải thích kịch bản.

Khi buổi đọc kịch bản kết thúc, cũng là 9 giờ tối.

Vệ Hồng Vũ đặt kịch bản xuống rồi hỏi Liễu Hoài Thu, “Cậu có đói bụng không? Muốn đi ăn một chút gì không?”

Liễu Hoài Thu xác thực là có đói bụng, cũng không nghĩ gì nhiều, liền gật đầu.

Sau khi Vệ Hồng Vũ và Liễu Hoài Thu ăn xong, họ đỗ xe trước một quán bar.

Đèn được thắp sáng khắp quán bar, tời rơi cũng được ném khắp nơi.

Có vẻ như nó mới được mở ngày hôm nay.

Vệ Hồng Vũ kéo cửa kính xe xuống, trầm tư trong chốc lát, ngẩng đầu hỏi, “Tiểu Thu, cậu có muốn vào xem không?”

Liễu Hoài Thu lắc đầu, “Không được, tôi không uống rượu.”

Khi còn học đại học, điều kiện tài chính của cậu không được tốt, cậu không có tiền để đi tới những nơi đắt đỏ như này.

Cậu cũng không muốn đi.

Sau khi tốt nghiệp đại học thì liền gặp Cố Lê Xuyên.

Cố Lê Xuyên sẽ không để cậu đến quán bar. Cho tới nay cậu chỉ tới quán bar vài lần.

Liễu Hoài Thu suy nghĩ một lúc rồi hỏi, “Anh muốn đi sao?”

“Đây là một quán bar gay, bên trong đều là người đồng tính, tôi muốn mang cậu đi xem.” Vệ Hồng Vũ đỗ xe, dơ tay xoa đầu Liễu Hoài Thu, ôn nhu nói,

“Bọn họ đều là đàn ông ôm hôn nhau.”

“Tiểu Thu, tôi muốn cho cậu biết, thích đàn ông không phải là ghê tởm, cũng không phải là biếи ŧɦái.”

Liễu Hoài Thu sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Vệ Hồng Vũ, đôi mắt đỏ hoe.

“Sao cậu lại khóc nữa? Sao tôi không biết cậu là một đứa trẻ hay khóc nhỉ?” Vệ Hồng Vũ bất đắc dĩ cười, “Đừng khóc, xuống xe đi, anh mang cậu đi xem.”

Liễu Hoài Thu có chút ngượng ngùng, lập tức đem những giọt nước mắt giấu đi, gật gật đầu, đi theo Vệ Hồng Vũ.

Bởi vì là quán mới khai trương, nên mọi thứ đều rất náo nhiệt, có rất nhiều người nói chuyện với nhau.

Phía trên đài, những tay trống cùng với vũ công đắm chìm ở thế giới riêng của chính mình.

Dưới đài, những vị khách thản nhiên lắc ly rượu trên tay, còn trong góc kia có một đôi trẻ lén lút hôn nhau.

Và đâu đó, nơi là mọi người không để ý, có một người đang cầm ly rượu mạnh dạn bắt chuyện với người mình thích.

Đương nhiên, bởi vì đây là bar gay, cho nên những người đó đều là đàn ông với đàn ông.

Liễu Hoài Thu đi vào quán bar, nhìn thấy cảnh tượng hài hoà mà cậu chưa bao giờ dám ngờ tới, xuất hiện trước mặt cậu một cách đơn giản và thẳng thắn như vậy.

Giống như một giấc mơ, thật khó tin.

Cậu dừng lại ở trước cửa, ngơ ngác nhìn vào trong.

“Nhìn xem, anh có lừa cậu không?” Vệ Hỗng Vũ nghiêng mặt, không che dấu đi ánh mắt ái mộ, nhìn chằm chằm Liễu Hoài Thu.

Chỉ có khi Liễu Hoài Thu không để ý, anh mới táo bạo như thế.

Liễu Hoài Thu gật gật đầu.

Vệ Hồng Vũ đưa tay ra trước mặt Liễu Hoài Thu, “Bên trong rất loạn, nắm chặt tay anh, như vậy sẽ không có ai làm khó cậu.”

Liễu Hoài Thu cũng không nghĩ gì nhiều, trực tiếp đem tay mình đặt trên tay Vệ Hồng Vũ, đi vào trong quán bar.

Vệ Hồng Vũ gọi giúp Liễu Hoài Thu một ly rượu có độ cồn không cao, Julie bạc hà, còn chính mình thì gọi một ly Blue Hawaii.

Sau đó, anh ngồi ở quán bar và giải thích với Liễu Hoài Thu, xung quanh họ là những người yêu nhau, một số thì đang tìm bạn tình.

Liễu Hoài Thu chú ý lắng nghe, sự tự ti trong lòng cũng dần biến mất.

Có lẽ vì uống quá nhiều nên Liễu Hoài Thu muốn đi vệ sinh.

Cậu vốn dĩ tưởng sẽ tự mình đi, nhưng vì Vệ Hồng Vũ không yên tâm, liền đi theo cậu.

Liễu Hoài Thu cùng với Vệ Hồng Vũ vừa mới ra khỏi nhà vệ sinh, một chàng trai trẻ vừa khóc vừa hét lên, “Thả tôi ra! Tôi không biết anh, cũng không muốn hẹn hò với anh.”