Cố Lê Xuyên ôm Liễu Hoài Thu trấn an một hồi, sau đó hắn phát hiện cảm xúc Liễu Hoài Thu đã dần ổn định, liền buông lỏng Liễu Hoài Thu ra, ôn nhu nói,
“Thu Thu ngoan, không được khóc, để chồng lái xe đã, sau em thích váy gì anh đều mua cho em được không?”
Liễu Hoài Thu không nói chuyện, cậu ngây người nhìn bộ váy, một lúc lại biến thành màu trắng, một lúc lại biến thành màu đỏ.
Cố Lê Xuyên nhẹ nhàng để lại một nụ hôn trên trán Liễu Hoài Thu, một lần nữa khởi động xe.
--------
Khi tới Cố gia, Cố Lê Xuyên cúi người xuống, giúp Liễu Hoài Thu tháo dây an toàn,
“Ngoan, tí nữa mẹ anh có hỏi em, hỏi em tên là gì, em có biết trả lời như nào không?”
Liễu Hoài Thu ngẩng đầu, ánh mắt mơ hồ nhìn Cố Lê Xuyên, tựa hồ như đang hồi tưởng cái gì đó.
Một lúc sau, cậu mới lẩm bẩm, “Tôi là Diệp Dư Thu.”
“Ngoan.” Cố Lê Xuyên xoa đầu Liễu Hoài Thu, “Anh biết Thu Thu của anh rất ngoan mà.”
“Chỉ cần bảo bối vẫn luôn nghe lời anh, anh sẽ luôn đối xử tốt với em.”
Liễu Hoài Thu như bị thôi miên, cậu chỉ đang đấu tranh với chiếc váy trắng trong gương chiếu hậu, không quan tâm Liễu Hoài Thu nói gì.
Cố Lê Xuyên xuống xe, hắn mở cửa cho Liễu Hoài Thu, “Đi, anh dẫn em vào nhà.”
Liễu Hoài Thu cúi đầu, không nói một lời nào mà đi theo Cố Lê Xuyên.
Để xem ai là người đã chiếm lấy trái tim của con trai mình, mẹ Cố Lê Xuyên đã phái người ra đợi ở cổng từ rất sớm.
Sau khi nghe quản gia báo cáo, bà lập tức đứng dậy bước ra ngoài.
“Liễu, Liễu Hoài Thu? Pi Pi?” Bà kinh ngạc nhìn người đang đi cùng con trai mình.
Cố Lê Xuyên đột nhiên căng thẳng, siết chặt tay Liễu Hoài Thu, không thể tin được mà nhìn mẹ mình.
Liễu Hoài Thu phục hồi tâm trạng, lắc đầu với bà, chậm rãi nói, “Dì nhìn nhầm rồi, con không phải Liễu Hoài Thu, con là Diệp Dư Thu.”
“Xin lỗi, xin lỗi, tôi nhìn nhầm người.” Bà đẩy Cố Lê Xuyên ra, trìu mến nắm tay Liễu Hoài Thu, dẫn cậu vào nhà.
“Bởi vì con trông rất giống một người nổi tiếng mà dì thích, nên mới nhất thời gọi sai tên, con đừng để tâm.”
“Không sao đâu ạ.” Liễu Hoài Thu máy móc đi theo bà, cậu thường xuyên quay đầu lại, tìm xem Cố Lê Xuyên đang ở đâu.
Trên đời này còn gì bất ngờ hơn khi phát hiện bạn gái của con trai mình có ngoại hình giống với một người nổi tiếng mình thích chứ.
“Thì ra tên con cũng có chữ Thu, thật trùng hợp.” Bà ôm lấy Liễu Hoài Thu và nói chuyện một cách hào hứng.
“Tiểu Thu, có ai đã bảo con rằng con rất giống Pipi không?”
Liễu Hoài Thu liếc nhìn Cố Lê Xuyên, “Có ạ.”
Cố Lê Xuyên tiến tới, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người, “Mẹ, sao mẹ cứ lôi kéo cô ấy rồi hỏi chuyện Liễu Hoài Thu thế?”
“Với cả mẹ thích cậu ta từ lúc nào thế?”
“Cả năm con cũng không về nhà một lần, sao con biết được mẹ thích ai?” Bà liếc Cố Lê Xuyên một cái, “Không chỉ một mình ta thích, bà nội con cũng thích.”