Đăng bài lên weibo xong, Liễu Hoài Thu liền bỏ điện thoại xuống, cậu vươn tay kéo lấy cánh tay Cố Lê Xuyên, “Lê Xuyên, anh nghe tôi…”
Cố Lê Xuyên né tránh sự đυ.ng chạm của Liễu Hoài Thu, tức giận, “Đừng chạm vào tôi! Dơ!”
“Thực sự xin lỗi.” Liễu Hoài Thu cụp mắt xuống, cậu liếc nhìn bàn tay của mình, rụt rè rút lại.
Cố Lê Xuyên hừ lạnh một tiếng, hắn khởi động xe, chạy thẳng tới biệt thự.
Liễu Hoài Thu bất an ngồi ở ghế phụ, cậu không biết làm như nào thì Cố Lê Xuyên mới hết giận.
Mãi cho đến khi tới biệt thự, Cố Lê Xuyên cũng không nói một lời nào.
Liễu Hoài Thu đi theo sát Cố Lê Xuyên, muốn tìm Cố Lê Xuyên để giải thích, rồi lại không dám mở miệng.
Cố Lê Xuyên đi vào phòng ngủ, liền ra mệnh lệnh cho Liễu Hoài Thu,
“Cậu đi tắm rửa sạch sẽ, sau đó vứt bộ đồ đó đi, lần sau không được phép mang đồ mà người đàn ông khác chạm vào vào nhà.”
Liễu Hoài Thu trong lòng cảm thấy hổ thẹn với Vệ Hồng Vũ, nghe thấy Cố Lê Xuyên nói về Vệ Hồng Vũ, cuối cùng không nhịn được mà mở miệng, “Lê Xuyên, anh đừng nói như thế!”
“Liễu Hoài Thu, cậu vẫn còn bảo vệ anh ta sao?”
Cố Lê Xuyên liền nắm lấy cổ áo Liễu Hoài Thu.
Từ trên cao nhìn xuống Liễu Hoài Thu, ánh mắt đó như phun ra lửa,
“Liễu Hoài Thu, tôi nói cho cậu biết, việc này tôi sẽ không để yên, ngày mai cậu xem anh ta có còn là Vệ ảnh đế không!”
“Tôi sẽ phong sát anh ta, cú đấm kia….”
“Phong sát?” Sắc mặc Liễu Hoài Thu tái nhợt, cậu liều mạng lắc đầu, “Không được, Lê Xuyên, anh không được phong sát Vệ ảnh đế, việc này không liên quan gì tới anh ấy.”
“Là tôi, là tôi sai.”
“Nếu anh muốn trút giận, thì hãy phong sát tôi đi, cầu xin anh, Vệ ảnh đế thực sự vô tội.”
Liễu Hoài Thu cảm thấy cậu thật sự có lỗi với Vệ Hồng Vũ.
Nếu vì cậu mà Vệ Hồng Vũ bị phong sát, cho dù cậu có chết đi cũng không thể đền bù cho Vệ Hồng Vũ.
“Cầu xin tôi? Cậu muốn cầu xin như thế nào? Nếu cậu có thể làm cho tôi vui vẻ, có lẽ tôi sẽ cân nhắc.”
Cố Lê Xuyên đã đưa ra yêu cầu này cũng để xem vì Vệ Hồng Vũ, Liễu Hoài Thu có thể làm những gì?
“Lê Xuyên, anh muốn tôi như nào?”
Liễu Hoài Thu thấy sự việc còn có thể cứu được, cậu thở phào nhẹ nhõm.
Cậu bắt đầu suy nghĩ xem phải làm như nào mới khiến Cố Lê Xuyên vui vẻ, mới có thể khiến hắn buông tha cho Vệ Hồng Vũ.
Cố Lê Xuyên cười lạnh, hắn nhìn về phía tủ quần áo, “Tôi không thích đàn ông.”
“Liễu Hoài Thu, cậu hiểu ý tôi chứ?”
Liễu Hoài Thu dừng một chút, rồi cứng ngắc gật đầu.
Ý không thích đàn ông chính là muốn cậu biến thành phụ nữ.
Liễu Hoài Thu nhìn đống váy trắng trong tủ, liền có chút kháng cự.
Nhưng cậu cần phải khiến Cố Lê Xuyên vui vẻ.
“Ngoan, đi tắm đi.”