Chương 30

Liễu Hoài Thu há miệng thở dốc, cậu có chút khổ sở nói: “Lê Xuyên, tôi không biết anh muốn gì ở tôi!”

“Vì tôi thích anh nên phải chịu nhục nhã sao?”

Nói tới đây Liễu Hoài Thu bắt đầu thút thít, cậu hèn mọn cầu xin Cố Lê Xuyên.

“Lê Xuyên, anh buông tha cho tôi được chưa?”

“Tôi sẽ rời khỏi ngành giải trí, tôi không cần cái gì, anh buông tha cho tôi đi!”

Nếu có thể, cậu không ngờ mình lại thích Cố Lê Xuyên.

Thích một người thật sự quá mệt mỏi, đặc biệt là thích người tự cho là mình đúng như Cố Lê Xuyên.

Nhưng cậu cũng không khống chế được cảm xúc của mình.

Cố Lê Xuyên khiến cậu nhục nhã như vậy, trong lòng cậu rất hận hắn, nhưng cậu biết, cậu vẫn vô cùng thích Cố Lê Xuyên.

Chẳng trách Cố Lê Xuyên thấy cậu ghê tởm, cậu cũng thấy bản thân mình như vậy.

“Cậu biết tại sao tôi không buông tha cậu không?”

“Cho dù cậu không cần cái gì, tôi cũng sẽ không buông tha cho cậu, ai cho cậu một cuộc sống tốt như vậy, ai cho cậu khuôn mặt đẹp như vậy?”

Ánh mắt Cố Lê Xuyên loé lên, hắn dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve gò má Liễu Hoài Thu,

“Cậu đừng nói là thích tôi, cậu còn không xứng để nói điều đó, trả lời đi!”

Liễu Hoài Thu nhắm mắt lại, một giọt nước mắt trượt xuống, “Không, không hôn, huống chi là ngủ.”

“Vệ ảnh đế và tôi chỉ là bạn bè.”

Nhưng sau chuyện vừa rồi chắc sẽ không còn bạn bè nữa.

Ai lại muốn làm bạn với một người đồng tính?

Chỉ sợ, trong mắt Vệ Hồng Vũ cậu là tên đồng tính luyến ái, vì lợi ích mà bán mình.

“Liễu Hoài Thu, cậu thấy lời cậu nói đáng tin sao?”

“Tôi thấy cậu chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ.”

Cố Lê Xuyên cười lạnh một tiếng, hắn lấy điện thoại của mình ra, mở video quay lén kia lên đưa tới trước mặt Liễu Hoài Thu.

“Cậu giải thích xem, cậu ở trong xe cùng Vệ Hồng Vũ làm gì?”

“Vừa nói thích tôi, lại ở bên người khác, còn bị nhà báo quay lén!”

“Liễu Hoài Thu, cậu thật tâm cơ.”

Vài giờ trôi qua, chủ để giữa Liễu Hoài Thu và Vệ Hồng Vũ vẫn ở trên hot search.

Diêu Chỉ Nghệ đã cố gắng hết sức để gỡ xuống,

Nhưng khi chủ đề hai ngôi sao hàng đầu lên sóng, nó giống như một tảng đá lớn ném vào mặt hồ tĩnh lặng.

Liễu Hoài Thu nghi hoặc cầm lấy điện thoại từ Cố Lê Xuyên.

Khi xem video, đồng tử Liễu Hoài Thu đột nhiên giãn ra, anh không thể tin được chuyện gì đang xảy ra.

“Sao có thể? Sao có thể có chuyện này được?”

Liễu Hoài Thu hoảng sợ lấy điện thoại của mình ra, không muốn giải thích nhiều với Cố Lê Xuyên.

Ngay khi vừa bật điện thoại lên, một loại cuộc gọi nhỡ từ Diêu Chỉ Nghệ hiện lên.

Sắc mặt Liễu Hoài Thu tái nhợt, bàn tay cầm điện thoại bắt đầu run lên.

Cậu vừa xem đoạn video, vừa tính xem tình thế đã khẩn cấp đến mức nào.

Diêu Chỉ Nghệ cũng không liên lạc được với cậu, chắc cô ấy sẽ lo lắng muốn chết.