Cố Lê Xuyên vươn tay ôm chầm lấy cổ Liễu Hoài Thu, để lại trên trán Liễu Hoài Thu một nụ hôn nhẹ nhàng. Sau đó hắn lái xe đưa Liễu Hoài Thu tới nhà hàng Trung Hoa mới khai trương.
Liễu Hoài Thu ngồi ở bàn, cậu hụt hẫng khi nhìn những món cay Tứ Xuyên trước mặt mình. Cậu chần chừ không dám động đũa.
"Sao em không ăn? Em không thích sao?" Cố Lê Xuyên ngồi bên cạnh Liễu Hoài Thu, liên tục gắp đồ ăn vào đĩa của Liễu Hoài Thu, "Người trong công ty đều nói món ăn của nhà hàng này không tồi, nếu em thật sự không thích, chúng ta có thể đi chỗ khác."
Liễu Hoài Thu cười lắc lắc đầu, "Không, hiện tại em đang giảm cân, không ăn mấy món nhiều năng lượng."
Tuy là nói vậy, Liễu Hoài Thu sợ làm phật lòng Cố Lê Xuyên nên vẫn cầm lấy đũa, đưa lên từng món Tứ Xuyên mà Cố Lê Xuyên gắp vào trong bát cậu lên miệng.
Cuối cùng, vẫn không thể chịu được vị cay của những món Tứ Xuyên nên cậu đã dừng lại.
Cố Lê Xuyên nhìn những món ăn mà cậu không động đũa trên bàn, khẽ nhíu mày, "Không ngờ món này cũng không ngon như lời mấy người trong công ty, mùi vị không được chân thật cho lắm. Khi nào rảnh anh sẽ dẫn em đi ăn ở Trùng Khánh..."
Liễu Hoài Thu gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười vui vẻ.
"Đi, anh dẫn em đi mua quần áo." Cố Lê Xuyên lấy khăn giấy trên bàn, lau khoé miệng Liễu Hoài Thu. Hắn đứng dậy nắm tay Liễu Hoài Thu đi về phía trung tâm thương mại.
Liễu Hoài Thu cúi đầu liếc nhìn bàn tay đang nắm chặt mình, nụ cười trên mặt càng hiện rõ.
Mãi đến khi Cố Lê Xuyên đưa Liễu Hoài Thu đến trước một cửa hàng quần áo phụ nữ. Liễu Hoài Thu mới phản ứng lại, cậu mới bị shock và túm Cố Lê Xuyên lại.
Cậu ghé sát vào tai Cố Lê Xuyên, có chút sốt ruột, "Lê Xuyên, đây là cửa hàng quần áo nữ, chúng ta đều là đàn ông, sao anh lại vào, vẫn chưa mua đủ quần áo nữ sao?"
"Không sao đâu, em hiện tại so với con gái thì không hề khác nhau, không ai coi chúng ta như biếи ŧɦái đâu." Cố Lê Xuyên ôm lấy bả vai Liễu Hoài Thu, vừa đi vừa dỗ dành:
"Tuy rằng anh mua rất nhiều cho em, nhưng mục đích của chúng ta không phải là mua quần áo mà là được trải nghiệm niềm vui khi hai người mua sắm cùng nhau, em biết không?"
Liễu Hoài Thu thật sự không thể nói gì nữa, đành phải gật đầu.
Cố Lê Xuyên lại chọn thêm rất nhiều chiếc váy màu trắng, và nhờ nhân viên đưa chúng cho Liễu Hoài Thu để đến phòng thử đồ.
Liễu Hoài Thu lắc đầu nhìn Cố Lê Xuyên. Hắn yêu cầu cậu-một người đàn ông to lớn, đến thử quần áo ở cửa hàng đồ nữ, điều đó không thể chấp nhận được.
Cho dù hiện tại cậu có cải trang thành một cô gái thì cũng không thể phủ định rằng cậu chính là một người đàn ông.
Thấy thái độ cứng rắn của Liễu Hoài Thu, Cố Lê Xuyên không ép cậu nữa. Sau khi thanh toán hoá đơn, Cố Lê Xuyên dẫn cậu tới cửa hàng tiếp theo.
Cả hai đã dành cả ngày để đi mua sắm, bọn họ mua rất nhiều phụ kiện cùng với một số đồ vật mà con gái hay dùng.
Mà Liễu Hoài Thu bởi vì đi quá nhiều, bắp đùi của cậu ngày càng đau, cậu chậm rãi dừng lại phía sau lưng Cố Lê Xuyên.
Cậu nhìn hắn ở phía trước, trong tay đang xách nhiều túi đồ, khoé miệng cậu không khỏi nhếch lên.
Cậu nhận ra rằng Cố Lê Xuyên rất thích con gái. Cậu sợ rằng nếu có đứa con gái thì chắc nó sẽ bị chiều hư mất.
Liễu Hoài Thu tủm tỉm cười nhưng bỗng dưng dừng lại, vì hai người họ đều là đàn ông, căn bản không thể có con được.
Liễu Hoài Thu bất đắc dĩ lắc đầu. Vì cậu không thể làm thoả mãn ước nguyện có con gái của Cố Lê Xuyên được. Cậu chỉ có thể để cho Cố Lê Xuyên mặc đồ con gái cho cậu. Cậu hy vọng điều này có thể đến bù những hối tiếc không thể có con của Cố Lê Xuyên.
"Làm sao vậy? Sao mà đi chậm thế? Em đau chân hả?" Cố Lê Xuyên bỗng quay đầu lại, phát hiện Liễu Hoài Thu đã ngã xuống liền cầm túi đồ chạy tới chỗ Liễu Hoài Thu.
Liễu Hoài Thu đỏ mặt, gật gật đầu, ghé sát vào tai Cố Lê Xuyên: "Đùi em hơi đau."
Cố Lê Xuyên sửng sốt một chút, hắn nghĩ tới chuyện điên cuồng tối qua, bắt đầu hối lỗi, "Thực xin lỗi, đêm qua em thật quyến rũ, anh không kiềm chế được, vậy để anh cõng em."
Sau khi nói xong, không đợi Liễu Hoài Thu phản ứng, hắn liền ngồi xổm trước mặt cậu.
Liễu Hoài Thu nhìn bả vai phía dưới, không chút nghĩ ngợi mà bò lên.
Cố Lê Xuyên hai tay cầm đồ và cõng Liễu Hoài Thu trên lưng rồi xuống hầm để xe.
Liễu Hoài Thu nằm trên lưng Cố Lê Xuyên, cậu cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Cố Lê Xuyên qua lớp vải, và cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cậu nghĩ tới lúc Cố Lê Xuyên bắt đầu ủng hộ cậu. Những nghệ sĩ trong công ty đều không thể hiểu tại sao. Và họ thầm mắng cậu đã câu dẫn Cố Lê Xuyên, hơn nữa họ còn nói Cố Lê Xuyên sẽ vứt bỏ cậu khi thấy chán.
Lúc đó, cậu không hề cảm thấy sợ hãi.
Nhưng hiện tại cậu đã nổi tiếng rồi, Cố Lê Xuyên vẫn yêu cậu như trước. Cậu cảm thấy đây chính là vận khí mà mình đã tu luyện trong ba kiếp trước.
Trước kia, khi cậu phát hiện cậu thích con trai, cậu sợ hãi đến nỗi không hề muốn kết bạn. Sợ người khác biết được bí mật thì sẽ mắng mình là quái vật, huống chi là có thể yêu đương.
Cậu không thể hiểu được tình yêu là gì cho đến khi cậu gặp Cố Lê Xuyên.
--
Cố Lê Xuyên bế Liễu Hoài Thu về nhà. Hắn nhẹ nhàng đặt những đồ vật trong tay xuống.
Rồi sau đó hắn nhẹ nhàng đặt Liễu Hoài Thu xuống giường, rồi vén váy lên kiểm tra vết thương của cậu.
"Cũng may là không quá nghiêm trọng, để anh lấy cho em ít thuốc."
Cố Lê Xuyên mới vừa vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt tràn đầy yêu thương của Liễu Hoài Thu, đôi mắt đó dưới ánh đèn lại càng thêm quyến rũ.
Đôi mắt của Cố Lê Xuyên bỗng dưng trầm xuống, hắn cúi người đè cậu ra.
Hai người hôn nhau cuồng nhiệt.
Một lúc sau, có tiếng thở nặng nhọc truyền ra từ căn phòng yên tĩnh đó.
Hai người đang rất điên cuồng, thì bỗng dưng Cố Lê Xuyên dừng lại.
Liễu Hoài Thu có chút khó hiểu, "Làm sao vậy?"
Cố Lê Xuyên hôn lên đôi mắt đỏ hoe của Liễu Hoài Thu: "Chân em bị thương."
Liễu Hoài Thu rất trân trọng khoảng thời gian bên cạnh Cố Lê Xuyên. Cậu sẽ phải quay trở lại làm việc vào ngày mai. Hiện tại, cậu rất muốn ở bên cạnh Cố Lê Xuyên.
Liễu Hoài Thu suy nghĩ một chút rồi đỏ mặt, thấp giọng lẩm bẩm nói: "Bọn họ, hai người bọn họ đều ở chung, chúng ta chưa thử lần nào."
"Hay là hôm nay chúng ta thử đi?"
Cố Lê Xuyên sững lại một chút, thái độ có chút lãnh đạm, "Không được."
Liễu Hoài Thu cũng sửng sốt, nhiệt huyết trong lòng Liễu Hoài Thu bị Cố Lê Xuyên dội xuống một chậu nước lạnh khiến cho trái tim cậu tan nát. Sau đó cậu mở miệng hỏi: "Tại sao?"
Cố Lê Xuyên nhận thấy được sự thay đổi trong tâm trạng của Liễu Hoài Thu, hắn lập tức ôm cậu vào lòng, dỗ dành: "Ngoan, em biết đấy, nơi đó thật sự rất nguy hiểm, anh không muốn làm em tổn thương."
"Đừng lo, anh sẽ đợi em. Khi nào quay lại, chúng ta sẽ tiếp tục."
Cố Lê Xuyên sau khi nói xong, hắn lấy thuốc mỡ đưa cho Liễu Hoài Thu rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.
Liễu Hoài Thu nhìn bóng dáng của Cố Lê Xuyên trong lòng không nhịn được mà cảm thấy mất mát. Mặc dù những lời của Cố Lê Xuyên chỉ muốn tốt cho cậu, nhưng cậu vẫn cảm thấy vô cùng kỳ lạ.