Vệ Hồng Vũ cũng biết Liễu Hoài Thu.
Nửa năm trước, cậu cùng Vệ Hồng Vũ đóng chung một bộ phim, Vệ Hồng Vũ là nam phụ, cậu là nam thứ.
Vệ Hồng Vũ cũng đạt được danh hiệu ảnh đế nhờ bộ phim này, cũng vì thế mà Vệ Hồng Vũ trở nên nổi tiếng, được mọi người biết đến.
Tuy nhiên, kể từ lúc bộ phim đó kết thúc, cậu chưa bao giờ tương tác cùng với Vệ Hồng Vũ.
Vệ Hồng Vũ đã từng có liên hệ với cậu nhưng cậu đã từ chối tất cả.
Một là vì sau bộ phim đó, có rất nhiều fans gán ghép cậu với Vệ Hồng Vũ. Mà lúc ấy cậu sợ sẽ bị Cố Lê Xuyên để ý nên đã cố tình tránh xa cậu ta.
Thứ hai là vì xu hướng giới tính của cậu, cậu không dám tiếp xúc với quá nhiều mối quan hệ đồng giới ngoại trừ Cố Lê Xuyên.
“Ha, anh Liễu, anh nhìn xem, có vừa lòng chứ?” Trong khi Liễu Hoài Thu còn đang ngẩn người, thì chuyên viên trang điểm đã cố hết sức để khôi phục khuôn mặt thảm thương của Liễu Hoài Thu về trạng thái ban đầu.
Nghe thấy vậy, Liễu Hoài Thu theo bản năng mở to mắt nhìn mình trong gương.
Nhưng trong nháy mắt, cậu nhìn thấy khuôn mặt chán ghét kia trong gương, không tự chủ được mà nhíu mày, quay mặt đi.
“Tôi tin tưởng kĩ thuật của cô, về sau trang điểm xong không cần phải gọi tôi ra nhìn đâu.”
Chuyên viên trang điểm nhận được lời khen, vui vẻ mà gật đầu.
Tuy rằng khuôn mặt thanh tú của Liễu Hoài Thu đã được khôi phục như trước, nhưng tinh thần của cậu vẫn có chút mệt mỏi.
Diêu Chỉ Nghệ dẫn Liễu Hoài Thu vào văn phòng, không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Gần đây cậu sao vậy? Xem ra tâm trạng cậu không được tốt lắm.”
Liễu Hoài Thu ngồi ở trên sô pha, yếu ớt nói: “Chị Diêu, tôi không sao, có lẽ gần đây tôi quá mệt mỏi.”
Mấy ngày nay xảy ra rất nhiều chuyện, cậu thật sự cảm thấy rất mệt mỏi.
Mệt đến mức hô hấp cũng có chút khó khăn.
Diêu Chỉ Nghệ như suy tư nhìn chằm chằm Liễu Hoài Thu, cô ấy do dự một lúc lâu rồi quyết định nói ra.
"Vậy sao, đây là chuyện của cậu với Cố tổng, tôi là người ngoài, quan tâm nhiều vậy cũng không tốt.”
“Nhưng tôi thấy tâm trạng của cậu không tốt lắm nên mới hỏi vài câu.”
Liễu Hoài Thu nghi hoặc mà nhìn về phía Diêu Chỉ Nghệ, “Không có gì, chị Diêu muốn nói gì thì cứ nói với tôi.”
Diêu Chỉ Nghệ suy nghĩ một lúc, có chút ngượng ngùng:
“Tôi biết cậu cùng với Cố tổng vẫn đang ở trong giai đoạn của tuổi trẻ, nhưng dù gì vẫn nên kiềm chế một chút, đừng để quá sức khiến mình mệt mỏi, như thế cũng không được.”
"....."
Liễu Hoài Thu sửng sốt một chút, cậu nhận ra Diêu Chỉ Nghệ đang ám chỉ điều gì, đỏ mặt mà gật đầu.
Đồng thời, lại cảm thấy có chút buồn cười.
Những người biết mỗi quan hệ giữa cậu và Cố Lê Xuyên đều cho rằng Cố Lê Xuyên rất yêu cậu, trước đây cậu cũng từng nghĩ như thế.
Nhưng cuối cùng tất cả chỉ là trò đùa.
Liễu Hoài Thu không muốn nhắc đến Cố Lê Xuyên, cậu liền đổi chủ đề, “Chị Diêu vừa nói tôi sẽ tham gia một chương trình cùng với Vệ ảnh đế, đó là chương trình gì vậy?”
“A, đúng rồi, đó là chương trình tạp kỹ về cuộc thi vỹ đạo ""vũ lâm tranh bá"", bọn họ muốn cậu cùng với Vệ Hồng Vũ nhảy mở màn.”
Diêu Chỉ Nghệ nói chuyện và đem tư liệu về ""vũ lâm tranh bá"" tới trước mặt Liễu Hoài Thu.
“Vũ đạo của cậu rất đỉnh, Vệ Hồng Vũ cũng từng là bạn diễn của cậu, xem như quen biết đã lâu.”
“Hơn nữa lại có fans cp giữa cậu và cậu ta, có không ít nhiệt, nên mới mời hai người các cậu.”
Liễu Hoài Thu trầm ngâm nhìn đống tài liệu, “Là vũ đạo kiểu nào? Có video không? Hay tôi tự biên đạo?”
“Hai người chỉ nhảy theo thôi, hiện tại không có nhiều thời gian, biên đạo không kịp.” Diêu Chỉ Nghệ đem một video nhảy đến trước mặt cậu.
“Vũ đạo này tương đối thân mật, bọn họ chủ yếu là lợi dụng nhiệt từ cp của Vệ Hồng Vũ và cậu, à.., cậu cũng nói trước với người kia một tiếng, đừng để cậu ta ghen tuông.”
Liễu Hoài Thu nhìn chằm chằm vào đoạn video rồi cười khổ, “Không có gì đâu, anh ấy không ghen đâu.” Bỗng có tiếng đập cửa vang lên.
“Nhất định là Vệ Hồng Vũ.” Diêu Chỉ Nghệ vội vàng đứng dậy, đi ra mở cửa.
Ngay khi cánh cửa vừa mở ra, đó thực sự là Vệ Hồng Vũ.
Diêu Chỉ Nghệ: “Vệ ảnh đế, mời vào.”
Vệ Hồng Vũ mặc một bộ đồ rất đẹp lễ phép chào Diêu Chỉ Nghệ, “Không cần khách khí như vậy, gọi tôi là Hồng Vũ là được rồi.”
Liễu Hoài Thu cũng đứng dậy rồi bước đến trước mặt Vệ Hồng Vũ, “Vệ ảnh đế, buổi sáng tốt lành.”
Vệ Hồng Vũ mỉm cười với Liễu Hoài Thu, cậu ta không để í tới tay của Liễu Hoài Thu mà bước tới ôm lấy cậu, “Hoài Thu, cậu cũng không cần khách khí như thế đâu.”
Liễu Hoài Thu ôm một chút rồi liền buông lỏng ra: “Không được, không nên như vậy.”
Diêu Chỉ Nghệ dẫn Vệ Hồng Vũ đến chỗ ghế so pha bên cạnh rồi chào hỏi. Sau đó cô ấy đi ra ngoài để lại Vệ Hồng Vũ cho Liễu Hoài Thu.
Liễu Hoài Thu chưa kịp mở miệng thì Vệ Hồng Vũ đã nói: “Đã lâu không gặp, Hoài Thu, lại không ngờ rằng, nửa năm sau chúng ta lại cùng hợp tác.”
Có thể thấy được tâm trạng của Vệ Hồng Vũ rất tốt, Liễu Hoài Thu cũng đem những chuyện phiền muộn trong lòng tạm gác lại, cùng Vệ Hồng Vũ nói chuyện phiếm.
Sau khi nói chuyện một hồi lâu, cả hai đã đến phòng tập nhảy.
Vừa mới bước vào phòng, Liễu Hoài Thu đã cảm thấy chán ghét khi nhìn thấy mình trước gương.
Cậu cảm thấy khó chịu và rất buồn nôn.
Cũng vì đêm qua không được nghỉ ngơi, đầu óc cậu có chút choáng váng, khiến cậu ngả về một bên.
May mắn thay, Vệ Hồng Vũ lanh lẹ liền ôm lấy Liễu Hoài Thu đang kiệt sức vào lòng, không cho cậu ngã xuống đất.
Vệ Hồng Vũ ôm lấy Liễu Hoài Thu với vẻ mặt lo lắng, “Hoài thu, cậu làm sao vậy? Cậu có ổn không?”
Liễu Hoài Thu nghe thấy vậy liền chậm rãi: “Tôi không sao, chỉ là nghỉ ngơi không tốt, Vệ ảnh đế không cần lo lắng.”
Vệ Hồng Vũ vẫn không yên tâm, cậu ta ôm Liễu Hoài Thu không chịu buông tay, “Thật sự không sao chứ? Có phải cậu chưa ăn sáng đúng không?”
“Lúc quay phim cậu toàn bỏ bữa sáng, tôi đều sợ cậu sẽ xỉu khi đóng phim mất.”
Liễu Hoài Thu có chút khó chịu, cậu cũng không muốn giải thích nhiều nên đành gật đầu, Vệ Hồng Vũ liền buông cậu ra.
Vệ Hồng Vũ bất đắc dĩ, “Nếu đã thế rồi thì để tôi gọi đồ ăn cho cậu, cậu ăn xong thì nghỉ ngơi một chút, sáng nay không tập cũng được.”
Liễu Hoài Thu cúi đầu, cậu tránh nhìn vào trong gương rồi cảm ơn Vệ Hồng Vũ, “Vệ ảnh đế, cảm ơn.”
“Cậu đừng khách khí như vậy, chúng ta đã từng là bạn diễn với nhau, đều là bạn bè cả thôi.”
Vệ Hồng Vũ cảm thấy không vui khi Liễu Hoài Thu cố xa cách mình:
“Cậu đối xử với ai cũng tốt, nhưng để tiến tới trái tim cậu, thật sự rất khó.”
Liễu Hoài Thu sửng sốt một chút, cậu hoàn toàn không ngờ rằng Vệ Hồng Vũ lại biết rõ cậu đến thế.
“Tôi cảm thấy chúng ta rất hợp nhau, muốn được kết bạn với cậu, hy vọng cậu cho tôi một cơ hội.”
Liễu Hoài Thu nào dám nói không, nhưng cậu đã bị người bạn tốt nhất của mình làm tổn thương, hiện giờ, cậu không dám tùy tiện tin tưởng người khác.
Cậu chỉ có thể cười đáp: “Ảnh đế không cần nói vậy, chúng ta vốn đã là bạn bè.”
“Nhưng đừng khách khí như vậy.”
Vệ Hồng Vũ thấy sự kiên trì của Liễu Hoài Thu, cậu ta cũng không nói gì nữa, chị là trong lòng cậu ta đã quyết tâm, sẽ tìm mọi cách để đi đến trái tim Liễu Hoài Thu.
Trong lúc đợi cơm hộp, hai người lại trò chuyên một lúc.
Vệ Hồng Vũ gọi rất nhiều cơm hộp, Liễu Hoài Thu thực sự cũng không muốn ăn lắm, nhưng cậu lại không muốn làm Vệ Hồng Vũ thất vọng, liền chỉ có thể miễn cưỡng mà ăn.
Ăn xong rồi nghỉ ngơi một lúc, Liễu Hoài Thu liền đứng dậy chuẩn bị tập nhảy.
Cậu muốn khiến cho mình thật bận rộn, để quên đi Cố Lê Xuyên kia.
Vệ Hồng Vũ không khuyên được cậu, chỉ có thể đứng dậy tập luyện cùng Liễu Hoài Thu.
——
Tuần này, Liễu Hoài Thu dạy Vệ Hồng Vũ nhảy, đồng thời quay mấy cái quảng cáo, mỗi ngày đều bận rộn đến nỗi chân không chạm đất.
Về đến nhà thì lại lăn ra ngủ, không có thời gian mà nghĩ đến Cố Lê Xuyên.
Nhưng tổn thương mà Cố Lê Xuyên mang đến như khắc sâu vào xương tủy, cho dù cậu không cho mình suy nghĩ, nhưng nơi này, chỉ có một mình cậu, cậu cảm thấy vô cùng cô đơn và khổ sở.
Một ngày trước khi biểu diễn ở trên sân khấu, Liễu Hoài Thu ngồi đợi Vệ Hồng Vũ ở trong văn phòng để luyện tập lần cuối.
Bởi vì Vệ Hồng Vũ có việc nên tới muộn, Liễu Hoài Thu cảm thấy chán nản liền bỏ điện thoại ra xem, giao diện quen thuộc cũng hiện lên.
Trước kia, khi rảnh rỗi, cậu thích gửi tin nhắn cho Cố Lê Xuyên, mặc dù hắn không hề hồi âm nhưng cậu vẫn gửi không biết mệt.
Nhưng hiện giờ, cuộc trò chuyên ấy dừng lại ở một tuần trước.
Cậu không gửi tin nhắn cho Cố Lê Xuyên, và Cố Lê Xuyên cũng không hề để í đến cậu.
Liễu Hoài Thu thở dài một hơi rồi cất điện thoại vào.
“Xin lỗi, tôi đến muộn.” Vệ Hồng Vũ đẩy cửa ra, đánh gãy suy nghĩ của Liễu Hoài Thu.
Liễu Hoài Thu lấy lại tinh thần, cười lắc đầu, “Không sao, chỉ là lần tập cuối, sớm hay muộn cũng không sao.”
Hai người nói chuyện rồi cùng nhau tập vũ đạo.
Liễu Hoài Thu rất có trách nhiệm, ngay cả khi tư thế có sai một chút, cậu đều sửa cho đúng.
Cũng may, Vệ Hồng Vũ tuy rằng không biết về vũ đạo, nhưng cậu ta học rất nhanh.
Phần vũ đạo được diễn trên sân khấu ""vũ lâm tranh bá"" tạo nên một bức tranh sống động, vượt xa hơn so với nguyên tác.
Ngay khi ""vũ lâm tranh bá"" được phát sóng, toàn bộ dân mạng như bùng nổ.
Cp Liễu Hoài Thu cùng Vệ Hồng Vũ một lần nữa lại nổi lên.
""Chết tiệt, pi pi thật quyến rũ a a a a!""
""Vệ ảnh đế nhìn pi pi bằng ánh mắt trìu mến, tôi thích, tôi thíchh, cặp này đúng là một cặp trời sinh!""
""con mẹ nó, eo pi pi đỉnh quá!!! Anh ơi đây không phải eo, là đao loan đoạt mệnh a!""
""Có vẻ otp reall mẹ rồiiii""
""a a a a a, mẹ ơi, Thu Hồng kìaaaa!!! 】
""Ngấtttt""
……