Chương 33. Thành tựu Kim Đan, Kỳ Lân Kiếm

Lâm Phàm tư chất tuyệt đỉnh, lại tu luyện công pháp đỉnh cấp, tự nhiên không sợ những thứ này.

Theo hắn không ngừng thôi động tâm pháp, trên đỉnh đầu tự dưng tụ tập đầy mây đen, lôi điện lóng lánh.

Cùng lúc đó, một giọng nói vang lên trong lòng Lâm Phàm:

"Ngươi muốn cái gì?"

"Danh?"

"Lợi?"

"Nữ nhân?"

"Ngươi đã quá cường đại, không cần ẩn nhẫn thêm nữa, bày ra sự cường đại của ngươi với thế nhân đi!"

Giọng nói này như ma quỷ, không ngừng đầu độc Lâm Phàm.

Lâm Phàm thờ ơ, thậm chí muốn cười.

Đây là tâm ma?

Còn không đủ để ta phá vỡ!

Hai tay Lâm Phàm biến ảo, linh lực trong cơ thể bắt đầu khởi động.

Trúc Cơ, kết Kim Đanl Trong đan điền của hắn bắt đầu có linh lực tụ tập, thật giống như tâm vòng xoáy xuất hiện trong cơ thể hắn.

Từng đạo thiên lôi bỗng nhiên bổ ra từ trong mây đen, không ngừng rơi xuống người Lâm Phàm.

Lâm Phàm trực tiếp thi triển Lục Đạo Luân Hồi Công hấp thu thiên lôi.

Lục hệ linh lực độ kiếp, quả thực vững tới không thể vững hơn!

Lôi linh căn của Lâm Phàm không cách nào hấp thu thiên lôi hoàn toàn, nhưng dựa vào linh lực khác chống đỡ, khiến hắn cảm thấy không đau không ngứa.

Rất nhanh hắn đã phát hiện không phải linh lực của hắn quá dũng mãnh, mà là nhờ Kim Thiền Huyền Thần Y.

"Vậy mà Linh Bảo này còn có thể giúp ta độ kiếp..."

Lâm Phàm kinh hỉ nghĩ.

Kim Thiền Huyền Thần Y có thể ngăn cản một kích của tu sĩ Hóa Thần, ngày sau độ kiếp Nguyên Anh, có phải cũng có thể?

Lâm Phàm kích động lên.

Thực sự là bảo bối tốt!

Lâm Phàm phấn chấn, tiếp tục độ kiếp.

Sau bảy ngày.

Rốt cục Lâm Phàm cũng độ kiếp thành công.

[Chúc mừng ngươi đột phá tới Kim Đan cảnh, thu được một thanh tuyệt phẩm pháp kiếm]

[Chúc mừng ngươi thu được Kỳ Lân Kiếm]

[Kỳ Lân Kiếm: Thanh kiếm do gân cốt Kỳ Lân tạo ra, ẩn chứa hồn phách Kỳ Lân, vốn có hiệu quả trừ tà]

Trong tay Lâm Phàm xuất hiện một thanh kiếm. Kiếm này toàn thân đen kịt, trên lưỡi kiếm có nạm lân phiến của Kỳ Lân, chuôi kiếm càng khí phách cực kỳ, mũi kiếm rộng ba ngón, dài chừng một mét.

Cầm kiếm trong tay, Lâm Phàm cảm thấy mát mẻ.

Kiếm thật đẹp!

Rất hợp với hắn!

Lâm Phàm cất kỹ Kỳ Lân Kiếm, sau đó bắt đầu củng cố tu vi Kim Đan cảnh.

Nửa tháng sau.

Hắn bắt đầu tu luyện tầng tâm pháp thứ ba của Lục Đạo Luân Hồi Công, đồng thời truyền thừa thần thông đầu tiên.

Lục Đạo Hấp Hồn!

Danh như ý nghĩa, thần thông này có thể hấp thu hồn phách, nhất là cô hồn dã quỷ. Sau khi nắm giữ thần thông này, Lâm Phàm còn có thể thấy được hồn thể người thường không thấy được.

Lâm Phàm học xong tâm pháp lại bắt đầu tu luyện thần thông.

Tư chất lục hệ linh căn đỉnh cấp khiến hắn chỉ cần tốn mười ngày đã học được.

"Thần thông đúng là thần thông, càng thâm ảo hơn so với pháp thuật bình thường.

Uy lực đương nhiên cũng càng mạnh mất Lâm Phàm rất muốn tìm cô hồn dã quỷ thử xem, nhưng nơi này là Ngọc Thanh tông.

Hắn mở ra bảng thuộc tính của mình.

[Tính danh: Lâm Phàm]

[Thọ mệnh: 64/499]

[Chủng tộc: Phàm nhân]

[Tu vi: Kim Đan cảnh tầng một]

[Công pháp: Lục Đạo Luân Hồi Công (có thể truyền thừa),]

[Pháp thuật: Tuyệt Chỉ Thần Kiếm, Thất Trọng Huyền Bộ, Tam Thanh Tuyệt Ảnh Kiếm (tuyệt thế), Cửu Long Trừ Ma Ấn]

[Thần thông: Lục Đạo Hấp Hồn]

[Pháp khí: Kim Thiền Huyền Thần Y (thất phẩm Linh Bảo), đai lưng càn khôn, Kỳ Lân Kiếm]

[Linh căn tư chất: Lục đạo linh thể, ẩn chứa linh căn đỉnh cấp Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Lôi, tăng khí vận nhất định]

[Tiên Thiên Khí Vận như sau]

[Tuyệt thế vô song: Tiên tư, mị lực đỉnh cấp]

[Thiên mệnh kiếm sỉ: Tư chất kiếm đạo đỉnh cấp, ngộ tính kiếm đạo đỉnh cấp]

[Thân pháp tuyệt trần: Tư chất thân pháp đỉnh cấp]

[Hậu duệ Tiên đế: Thu được một bộ công pháp tu tiên tuyệt thế, một ngàn viên khối thượng phẩm linh thạch]

[Kiểm tra quan hệ nhân tế]

"Thọ mệnh đã tăng tới 499 tuổi, cũng không tệ lắm!

Hơn 400 năm cũng đủ để hắn đột phá đến Nguyên Anh cảnh!

Sử dụng hơn trăm năm, coi như hắn thua!

Lâm Phàm đắc ý nghĩ.

Hắn chợt nhớ tới, sau khi nội môn khảo hạch kết thúc, hắn còn chưa từng cáo biệt Hi Tuyền tiên tử.

Có chút mất lễ phép!

Lúc này Lâm Phàm đứng dậy rời đi.

Sau khi rời khỏi động phủ, hắn bay tới nội môn Ngọc Thanh tông.

Phương hướng rất dễ phân biệt, mười tám phong quá dễ khiến người chú ý.

Lâm Phàm vừa ngự kiếm phi hành vừa tra xét quan hệ nhân tế.

Độ thiện cảm, độ thù hận trên ảnh gần như không có biến hóa.

Hắn ấn mở bưu kiện.

[Bạn tốt của ngươi Lý Khanh Tử gặp phải ma tu tập kích]

[Bạn tốt của ngươi Lý Khanh Tử gặp phải ma tu tập kích]

Tỉnh lược mấy chục tin nhắn nhắc nhở.

[Bạn tốt của ngươi Lý Khanh Tử gặp phải ma tu tập kích, bản thân bị trọng thương, may mắn chạy trốn]

Lâm Phàm sửng sốt.

Chưởng giáo bị ma tu tập kích?

Nhiều tin nhắn như vậy, xem ra rất thảm!

Lâm Phàm không khỏi căng thẳng hẳn lên, chẳng lẽ chẳng mấy chốc nữa Thanh Minh ma giáo sẽ tập kích Ngọc Thanh tông?

Vừa nghĩ, Lâm Phàm vừa đến Ngọc U phong.

Hắn nhanh chóng đi tới trước Ngọc U điện quỳ lạy.

Đại môn mở ra, hắn đứng dậy nhập điện.

"Lâm sư đệ, rốt cục ngươi cũng bỏ được mà quay được!"

Thường Nguyệt Nhi u oán nói.

Lâm Phàm nhướng mày, chẳng lẽ nha đầu kia thực sự là thân thích của Hi Tuyền tiên tử?

Vì sao mỗi lần bản thân mình tới đây đều có thể gặp được nàng?

Tu vi của Thường Nguyệt Nhi đã đề thăng tới Trúc Cơ cảnh tầng năm, tốc độ như vậy đặt trong đám người tầm thường quả thật có thể tính là nhanh, nhưng lại không thể so sánh với Lâm Phàm.

Hoàn toàn không thể so sánh!

Lâm Phàm quỳ lạy trước mặt Hi Tuyền tiên tử, nói: "Đồ nhi bái kiến sư phụ. Sau khi nội môn khảo hạch kết thúc, đồ nhi vội vã tu luyện, quên tới thăm hỏi lão nhân gia ngài!"

Hai mắt Hi Tuyên tiên tử nhíu lại, hỏi: "Ngươi còn biết trở về?

Vi sư nghĩ ngươi đã phản bội sư môn."

Lâm Phàm xấu hổ.

Hắn đang muốn giải thích, Hi Tuyền tiên tử tiếp tục nói: "Gần đây Ngọc Thanh tông nghênh đón tai nạn trước nay chưa từng có, vi sư cho ngươi một cơ hội, ngươi có thể trực tiếp rời khỏi Ngọc Thanh tông!"