Chương 25: Đệ tử thân truyền, thu được Cửu Long Trừ Ma Ấn (2)

Tuy hắn cũng không có giao lưu gì nhiều với các đệ tử khác, nhưng vì bình thường hắn hay tới các linh trì tu luyện, rất nhiều người đều biết Ngọc U phong có một vị đệ tử trẻ tuổi tuấn tú vô cùng. Việc này truyền tới trong tai đệ tử Ngọc U phong, mọi người đều đoán được người đó là Lâm Phàm.

Dần dà, Lâm Phàm mặc dù khiêm tốn, nhưng trong nội môn đã có truyền thuyết về hắn.

Dựa vào đẹp trai mà nổi danh!

Thiết lão thấy Lâm Phàm được hoan nghênh như vậy, ánh mắt càng thêm phức tạp.

Ở Ngọc U phong, hắn ta vẫn luôn là người trong suốt, không có cảm giác tồn tại.

Sau khi việc này đã được định, Hi Tuyền tiên tử để chúng đệ tử rời đi, chỉ giữ lại một mình Lâm Phàm.

Chúng đệ tử hâm mộ nhìn về phía Lâm Phàm.

Rất rõ ràng, sư phụ rất coi trọng Lâm Phàm, làm vậy là muốn thiên vị!

Đại môn đóng lại.

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn về phía Hi Tuyền tiên tử.

Không thể không nói, sư phụ thật đẹp.

Lâm Phàm đi tới nội môn đã mấy chục năm, còn chưa bao giờ thấy nữ tu nào đẹp hơn Hi Tuyền tiên tử.

Chỉ có điều khí thế của Hi Tuyền tiên tử quá mạnh mẽ, khiến người không dám có lòng khinh nhờn.

Lâm Phàm cũng chỉ cảm thán một chút, không có tà niệm.

Các đệ tử không đẹp bằng sư phụ, đây là do truyền thừa nhan sắc của Ngọc Thanh tông không tốt!

"Tu vi của ngươi lại có tinh tiến, vi sư đánh giá thấp ngươi rồi. Tam hệ toàn tu, thế nhưng tốc độ đột phá của ngươi vẫn xuất chúng như vậy, thậm chí có thể nói trong Ngọc Thanh tông không người nào có thể sánh với ngươi." Hi Tuyền tiên tử híp mắt nói, phảng phất như muốn xem thấu Lâm Phàm.

Nàng thật sự rất giật mình.

Chỉ trong tám năm ngắn ngủi, hai linh căn khác của Lâm Phàm đều đến Trúc Cơ cảnh tầng tám, đây là thiên phú bực nào?

Quan trọng nhất là nàng còn chưa từng dạy bảo gì Lâm Phàm.

Nàng rất tò mò không biết sư thừa của Lâm Phàm là người phương nào.

"Như vậy mà sư phụ vẫn phát hiện, sư phụ mới là người lợi hại thật sự."

Lâm Phàm trả lời, ý tâng bốc rõ ràng, nhưng hiệu quả không lớn.

Hi Tuyền tiên tử nói: "Công pháp và kiếm pháp của ngươi đều rất không tồi, nhưng không phải tuyệt học của Ngọc Thanh tông. Nói vậy hẳn trước đó ngươi đã từng bái sư. Vi sư đã từng quan sát ngươi, từ sau khi ngươi nhập tông vẫn luôn cần cù chăm chỉ tu luyện, không có ý đồ nguy hại tông môn. Lại có người làm chứng ngươi được sinh ra ở ngoại môn, nói rõ ngươi chỉ là thu được cơ duyên thuở tấm bé. Mỗi người đều có cơ duyên riêng, vi sư cũng sẽ không tò mò."

"Lần nội môn khảo hạch này ngươi có thể yên tâm can đảm thi triển thực lực của mình, không cần sợ rước lấy phiền phức. Ở Ngọc Thanh tông này, mặt mũi của vi sư vẫn phải có."

Lâm Phàm vội vã bái tạ.

Thật ra lúc trước hắn cũng có chút bận tâm.

Hiện tại không sợ.

Trực tiếp dùng Tam Thanh Tuyệt Ảnh Kiếm quét ngang tất cả!

Lấy quan hệ giữa Hi Tuyền tiên tử và chưởng giáo, đoán chừng chưởng giáo cũng có suy đoán như vậy, mà lời này hẳn cũng là ý của chưởng giáo Lý Khanh Tử.

Tiềm lực của Lâm Phàm càng lớn, Ngọc Thanh tông sẽ càng vui vẻ.

"Vì tránh những phiền toái không cần thiết, kể từ hôm nay, ngươi sẽ là đệ tử thân truyền của vi sư, vi sư sẽ bẩm báo chuyện này với tông môn." Hi Tuyền tiên tử lần nữa mở miệng nói.

Đệ tử thân truyền!

Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn lại, vẻ mặt ngoài ý muốn.

Đừng xem Hi Tuyền tiên tử có hơn mười vị đệ tử, nhưng đa số đều là tông môn thu, đệ tử thân truyền cũng không nhiều, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

【 Thân phận của ngươi ở Ngọc Thanh tông lại tăng lên, trở thành đệ tử thân truyền của chấp giáo trường lão, thu được một bộ pháp thuật bí tịch 】

【 Chúc mừng ngươi thu được Cửu Long Trừ Ma Ấn 】

Trước mắt Lâm Phàm hiện ra hai hàng chữ.

Hắn mừng rỡ không thôi, vội vã bái tạ Hi Tuyền tiên tử.

Hi Tuyền tiên tử lấy một tấm lệnh bài ra ném cho Lâm Phàm, nói: "Đi xuống đi."

Lâm Phàm đón lấy nhìn lên, đây là một khối ngọc bài, phía trên có khắc hai chữ Hi Tuyền.

Hắn cất kỹ ngọc bài, sau đó hành lễ rời đi.

Trở lại động phủ, Lâm Phàm bắt đầu truyền thừa Cửu Long Trừ Ma Ấn.

Đây là pháp thuật thứ ba của hắn, trước đó đều là kiếm pháp, lần này lại khác.

Theo ký ức truyền thừa tràn vào trong đầu, Lâm Phàm tiến vào trạng thái ngộ hiểu.

Cửu Long Trừ Ma Ấn cùng loại với chưởng pháp, nhưng nó lại khác với tính cương mãnh của chưởng pháp, nó chỉ đánh ra một ấn, có thể trấn ma trừ tà.

Dùng linh lực thuộc tính khác nhau để đánh ra Cửu Long Trừ Ma Ấn sẽ có hiệu quả khác nhau.

Tuy rằng Lâm Phàm không có tư chất ấn pháp đỉnh cấp, nhưng linh căn tư chất tuyệt đỉnh khiến hắn muốn học tập Cửu Long Trừ Ma Ấn cũng không có khó khăn gì.

Sau bảy ngày.

Rốt cục Lâm Phàm cũng nắm giữ Cửu Long Trừ Ma Ấn.

Đã gần tới nội môn khảo hạch, chấp giáo trường lão mười tám phong đã nộp lên danh sách người tham dự.

Thường Nguyệt Nhi tới chơi, nói cho hắn biết quy tắc nội môn khảo hạch.

Mười tám phong sẽ dựng đài đấu pháp, các đệ tử sẽ được sắp xếp tới các phong đấu pháp theo kiểu một chọi một, mãi đến khi quyết ra thập cường lại tới thành trì nội môn tiến hành đấu pháp, để toàn tông quan chiến.

Đối với quy tắc này, Lâm Phàm rất thích.

Nói như vậy, hắn chỉ cần ra tay trước mặt mọi người ba bốn lần, độ bị lộ cũng sẽ không quá cao. Cho dù lần này hắn có đạt được hào quang, nhưng chỉ cần hắn khiêm tốn, rất nhanh sẽ không còn người nào nhớ kỹ hắn.

"Sư đệ, đệ tử thân truyền mỗi phong muốn tổ chức yến hội thân cận, tham gia không?" Thường Nguyệt Nhi hỏi.

Đáng nhắc tới là Thường Nguyệt Nhi cũng là đệ tử thân truyền của Hi Tuyền tiên tử.

Lâm Phàm hoài nghi các nàng có quan hệ thân thích.

Dưới cái nhìn của hắn, tư chất của Thường Nguyệt Nhi cũng chỉ bình thường.

"Không đi, ngươi đi đi."

Lâm Phàm lắc đầu cự tuyệt. Nói chung là loại yến hội này rất dễ xảy ra mâu thuẫn. Người tham gia đều là đệ tử thân truyền ở các phong, tất sẽ có chuyện tranh phong, nhất là nó còn được tổ chức vào đêm trước nội môn khảo hạch.

"Được rồi."

Thường Nguyệt Nhi lắc đầu, sau đó rời đi.

Lâm Phàm tiếp tục tu luyện Cửu Long Trừ Ma Ấn.

Tuy đã học được, nhưng hắn muốn triệt để thông hiểu đạo lí, có thể thi triển nó nhẹ nhàng như thi triển kiếm pháp.