Cùng lúc đó.
“Ha!”
Tô Minh xuất kiếm.
Thật ra, khoảnh khắc xuất kiếm, Tô Minh có chút
nhàm chán, ừm, kiếm quá mạnh mẽ, mạnh đến mức
có thể coi vạn vật đất trời như giấy mà xé, mạnh đến
mức anh cảm nhận được, nếu không thu bớt lại một
chút, làm không tốt có thể da^ʍ hòng cả chư thiên vạn giới.
Tay cầm kiếm Ma La, điều động tất cả kiếm
nguyên sấm sét trong cơ thể, sau đó lại đem tất cả
pháp nguyên không gian bao trùm bên ngoài kiếm Ma
La, thật sự là lúc này, Tô Minh cảm thấy mình nhất
định là vô địch thiên hạ.
Cổ tay nhẹ nhàng xoay chuyển,
Một ánh kiếm phóng thẳng ra từ kiếm Ma La.
Ánh sáng bạc chiếu rọi như ban ngày!
Cành tượng trước mặt giống như là mặt trời bị
rơi xuống.
Chì càm thấy ánh sáng của mặt trời, mặt trăng và
các vì sao đều ngưng tụ và nén chặt trong khoảnh
khắc như vậy, cuối cùng hòa vào một đốm sáng màu
trắng bạc và tràn vào nhãn cầu.
Ánh kiếm dao động, hàng tỷ đường kiếm gợn sóng
quay cuồng, gợn sóng vô tận nhưng tốc độ lại cực kỳ
nhanh chóng, nhanh đến mức sáu người tông chủ
Thiên La còn chưa kịp cảm nhận điều gì đã bị ánh
kiếm đánh trúng.
Nhanh đến mức, ánh kiếm đã xuyên thằng trái tim
của bọn họ, mà bọn họ vẫn còn đang suy nghĩ miên man.
Nhanh đến mức, đã chết đến nơi rồi, thân thể và
thần hồn cũng bị chặt đứt rồi nhưng l*иg ngực vẫn
không hề có vết máu hay vết kiếm gì, bởi vì không kịp
đồ máu, không kịp xuất hiện vết kiếm bị xuyên thủng.
Mãi đến mấy giây sau.
Mấy người tông chủ Thiên La kia như người máy bị
cắt điện, đồng loạt rơi xuống từ giữa không trung, sáu
vị trí khác nhau, vây quanh Tô Minh.
Trong quá trình rơi xuống, người cũng đã chết!
“Nhàm chán vô vị!”, Tô Minh tự lầm bầm nói:
“Tương lai, tao phài bớt dùng kiếm Ma La lại thôi,
nếu không, tao sẽ không đưoc trài qua cảm giác vui sướиɠ
khi chiến đấu. Nếu tao luôn dùng thanh kiếm này, tao
sẽ lạc đường mất, lão quy, mi nói xem có đúng không?
Tô Minh tuỳ ý nói chuyện phiếm với Huyền Võ
Tiên Quy.
“Chủ nhân, kiếm này của người, khu kh…Thật là
đáng sợ, thực sự, lão quy tôi sợ rằng cũng không thể
ngăn càn được một kiếm”, thanh âm của Huyền Võ
Tiên Quy run nhè nhẹ.
Phải biết rằng, hiện tại, Huyền Võ Tiên Quy cũng
không phải là cành giới Tru Thần tầng chín.
Mà là đột phá.
Đúng vậy.
Dòng máu vô tận cực kỳ chất lượng được hấp thụ
theo ý muốn, Huyền Võ Tiên Quy buộc phải vượt qua
giới hạn huyết thống của nó, mà một khi đã đột phá
được, nó có thể tiến vào cảnh giới Nguyên trong
truyền thuyết.
Phía trên cành giới Tru Thần chính là cảnh
giới Nguyên.
Nếu nói “Tru” đại biểu cho sự tiến đánh thào phạt,
huỷ diệt cực hạn.
Thì “Nguyên” đại biểu cho sự tái tạo sau tiến đánh
thảo phạt, huỷ diệt cực hạn.
Giống như một miếng thuỷ tinh, đem nó đập vỡ
khó khăn hơn? Hay là sau khi đập vỡ lại khôi phục lại
như lúc ban đầu khó khăn hơn? Hiển nhiên là cái sau.
Đạt tới cảnh giới Nguyên, có một dấu hiệu – nội
thế giới.
Chỉ có đạt tới cảnh giới Nguyên, bản thân mới trở
thành một ngọn nguồn hệ thống, bí ẩn, có thể không
ngừng sinh sôi, có thể sáng tạo nội thế giới của mình.