Thanh kiếm lớn trong tay có khí tức cực kỳ dày đặc,
hiển nhiên trọng lượng của kiếm rất đáng sợ, nhưng giờ
phút này tông chủ Thiên La vung vầy kiếm này nhẹ nhàng
cứ như là đang vung vầy lông vũ vậy.
Kiếm nguyên vô biên vô tận đã bao lấy cả người tông
chủ Thiên La.
Tám đoạn kiếm nguyên đình phong chặt chẽ vững
vàng, mênh mông cuồn cuộn, chứng tỏ rõ kiếm đạo cực mạnh.
Còn có cả ba loại pháp nguyên là pháp nguyên hủy diệt,
pháp nguyên gϊếŧ chóc, pháp nguyên hỏa kết hợp
dung hợp lại cùng nhau, chồng chất bên trên thanh kiếm lớn.
Mà kiếm đạo thần thông ông ta sử dụng, mỗi một cái
đều là kiếm đạo thần thông cấp cao nhất, hơn nữa mỗi
một cái đều được tu luyện đến viên mãn thậm chí tới trình
độ không gì sánh bằng.
Từng kiếm mang giống như sao băng lạnh lẽo, lại như
ánh sáng chết chóc, hoặc giống như liêm đao u minh, liên
miên không ngừng bắn ra đầy trời đầy đất.
Nhưng mà.
Từng màn khiến ngưoi ta sợ run, khiến lòng ngưoi như
muốn nổ tung xuất hiện – từng kiếm mang với tất cả sức
lực, kiếm mang vô cùng vô tận của tông chủ Thiên La lúc
đối đầu với kiếm mang “Kiếm Luân Hồi” của Tô Minh, vậy
mà lại vỡ vụn từng cái. Căn bản không chịu được.
“Cho nên, có đôi khi chồng chất thuần túy cũng
không có tác dụng mấy”, Tô Minh thầm nói ở đáy lòng.
Nhìn xem, pháp nguyên của tông chủ Thiên La còn
kinh khủng hơn Tô Minh.
Dù sao tông chủ Thiên La nắm giữ kiếm nguyên, pháp
nguyên hòa, pháp nguyên gϊếŧ chóc, pháp nguyên hủy
diệt, trọn vẹn bốn loại, hơn nữa mỗi một loại đều có cấp
độ ít nhất là Bát Đoạn đỉnh phong.
Cái này còn mạnh hơn Tô Minh chỉ có kiếm nguyên
Bát Đoạn trung kỳ, lôi nguyên Bát Đoạn đình phong, pháp
nguyên không gian Bát Đoạn đỉnh phong.
Nhưng vì sao những kiếm đạo thần thông kia của tông
chủ Thiên La nhìn như trùng trùng điệp điệp, nhìn như có
thể chém gϊếŧ cà trời đất, nhưng đυ.ng phải “Kiếm Luân Hồi” lại như biến thành giấy?
Nguyên nhân rất đơn giản, Tô Minh nhìn ra được rõ
ràng. Tông chủ Thiên La chất chồng hàng loạt bốn loại
kiếm kiếm nguyên, pháp nguyên hỏa, pháp nguyên gϊếŧ
chóc, pháp nguyên hủy diệt lên trên kiếm đạo thần
thông, nhưng cũng không thể khiến bốn loại này hoàn
toàn phù hợp, dung hợp.
1+1+1+1 thậm chí còn không đạt tới 4, chứ đừng nói
đến là nhiều hơn.
Có chút lộn xộn.
Có chút bài xích lẫn nhau.
Mà “Kiếm Luân Hồi” của Tô Minh thì sao? Kiếm
nguyên và lôi nguyên phối hợp hoàn mỹ, bên trong tôi có
anh, trong anh có tôi, 1+1 có hiệu quả lớn hơn 2. Không
có cách nào cả, ai bảo anh có hai loại thuộc tính lớn của
kiếm tâm là kiểm và lôi chứ?
Bật hack như thế này, hiển nhiên không phải là thứ mà
tông chủ Thiên La có thể có.