- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Bang
- Đỉnh Cấp Lưu Manh
- Chương 24: Không bằng cầm thú
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 24: Không bằng cầm thú
"Sở sở, cô ngũ chưa?" Hướng nhật trong bong tối thấp giọng hỏi.
"Ngũ như chết?" Hướng nhật lén lút mò qua.
Mò tới một cánh tay, rất mềm mại cũng rất mịn màng, sờ sờ một hồi, phát hiện Sở mỹ nhân không có phản ứng gì. Hướng nhật quyết định: thời cơ tới rồi.
Đèn ngũ còn mở, len lén thấy hai mắt Sở sở đóng chặt, lông mi dài quá ta, bị sờ sờ vây nên trong lúc ngủ mơ run run, mũi hơi nhếch lên hít nhè nhẹ, đôi môi hồng nhuận khẻ nhếch lên, cả khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu tới cực điểm.
Hô hấp rất bình thường, áo bị kéo lên hơn phân nửa, lộ ra lưng nhỏ nhỏ, bộ ngực sữa theo nhịp hô hấp khi thì phập phồng nhịp nhàng, ở giữa ngực có hai điểm nhỏ nhỏ nổi lên.Hướng Nhật hai con mắt mở lớn ra nhìn đăm đăm, không ngờ, lại không mặc áσ ɭóŧ. Quần ngắn lộ ra cặp đùi trắng như tuyết, nắm lưng quần hé ra, nhìn vào thấy hơn phân nửa qυầи ɭóŧ màu trắng.
Hướng nhật thấy xong thiếu chút nữa xịt máu mũi, cô nàng này ngay cả tư thế ngủ cũng mê người như vậy. thiệt là khiến người ta phạm tội mà. Hắn liền xòe năm ngón tay ra, đặt trên đùi bóng loáng của nàng, vuốt lên vuốt xuống xoa xoa từ từ.
Sở sở thấy nhột rụt chân lại. Hướng nhật cả kinh, nhìn lên mặt nàng, phát hiện hai mắt đóng chặt. Hoàn hảo, chưa tỉnh, tiếp tục sờ.
Đột nhiên cảm thấy không đúng, cẩn thận xem lại, mặt cô nàng này càng ngày càng hồng, hơn nữa hít thở cũng hơi không đều.hình như có vẻ đang kí©h thí©ɧ.
Ai da! giả bộ ngủ - Hướng nhật nghĩ tới đây thì càng hưng phấn, còn không phải quá thuận tiện cho mình sao? Thuận tiện ma không tiến tới là thằng ngu.
Nhìn đôi môi đỏ mọng mê người ngay trước mặt, hơn nữa người ta còn hưng phấn mà, tiếp tục sờ, trườn người lên áp chặt lên đôi môi khép hờ đó.
"Ngô!" Sở sở bị hắn sờ nên phải giả bộ ngủ, không ngờ tới tên lưu manh lại lớn mật như vậy, nhịn hắn là sai rồi. Nhất thời trợn to hai mắt, giãy dụa, đưa tay muốn đẩy hắn ra.
Hướng nhật luồng tay vào trong ngực xoa bóp, giờ đã hóa thân thành cầm thú rồi, dù cô nàng lớn hay nhỏ chống cự cũng vậy thôi, thậm chí còn kí©h thí©ɧ hắn ra đòn sắc bén hơn.
Hướng đại ca trước kia là cao thủ tình trường, được xưng là tình thánh, ngón nghề đối phó mấy em là vô cùng tận. Không quá một hồi, Sở sở không còn sức chống cự nữa, càng ngày càng kí©h thí©ɧ, ánh mắt cũng biến thành mê man, dần dần khuất phục dưới da^ʍ uy của hắn.
Quần áo bị vất qua một bên, da thịt phần ngực một mảng hồng, trước ngực hai điểm hồng trên cặρ √υ" xinh xắn cương cứng lên, hai chân thon dài bị tách ra hai bên lộ ra khu vực tăm tối ướŧ áŧ vô hạn, vô cùng hấp dẫn. Hướng nhật ngắm nhìn mãn nhãn, than thở: "Thật đẹp nha!"
Nhẹ nhàng cầm lấy hai chân kéo sang hai bên rộng hơn, tách ra 2 mép P của Sở mỹ nhân, Hướng nhật điều chỉnh khẩu súng bách chiến bách thằng rồi ấn vào.
"Ai da - nhẹ một chút!" Sở sở nhíu mày than nhẹ.
"Anh sẽ nhẹ nhàng." Hướng nhật hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người, một tay vuốt ve xoay xoay núʍ ѵú, chỉnh lại vị trí rồi từ từ nhịp nhịp, vừa thong thả vừa cẩn thận.
"Xấu xa!" đang ngủ say tên lưu manh cảm giác cánh tay tê tê như bị gì đó cọ cọ rồi nhói một phát, mở mắt ra, phát hiện Sở mỹ nhân vẻ mặt giận dử trừng mắt nhìn hắn.
"Để cho người ta ngũ đi, thiệt là!" Hướng nhật nắm tay nàng giữ lại, kéo nàng ôm lại, tiếp tục ngủ.
"Ghê tởm! buông ta ra!" Sở sở thét lên chói tai, móng tay nhọn đâm vào ngực tên lưu manh.
"Đau quá đi! cô không thể chịu yên hả?" Hướng nhật nhích ra, lấy tay xoa xoa ngực bực bội nói.
"Đau hả? Ngươi cũng biết đau hả? tối hôm qua.ta không đau sao?" Sở sở càng nói càng tức, năm ngón tay không khách khí cắm vào tay hắn.
"A - chúng ta coi như hòa nha, bất quá ta giờ buồn ngũ lắm rồi, có thể."
"Đi chết đi! không cho ngũ! Ngươi phải nói rõ ràng cho ta, rõ ràng đáp ứng ta không vượt qua giới tuyến, ngươi lại.với ta?" Sở sở ủy khuất thiếu chút nữa rơi lệ.
"cô này, là ta không đúng, ta xin lỗi, ta sẽ kiểm điểm, muốn ta làm gì cũng được."
"Khốn kiếp! ngươi chorằng nói vậy là được sao?" trong mắt Sở sở bắt đầu rưng rưng.
"Ai, đừng khóc, đừng khóc. Là ta sai, ta đáng chết, ta không nên mơ tưởng tới Sở sở xinh đẹp, lòng nghĩ nhiều nửa đêm nhịn không được nên."
"Ngươi còn nói!"
"Không nói nữa, không nói nữa!" Hướng nhật buồn bực, loại sự tình này bình thường đều là hai bên tự nguyện mới được, giờ tính hết trên người mình, lí đuối mà tình cũng đuối luôn? nhưng lời này, đánh chết hắn cũng sẽ không nói ra, nếu không bị đá xuống giường là việc nhỏ, sau này vĩnh viễn không cho lên giường mới là chuyện nghiêm trọng.
"Ngươi nói coi có bị dính thai không?" Nghĩ ngợi một hồi, Sở sở đột nhiên mở miệng hỏi.
"Cái này.ta cũng không biết." Hướng nhật cười khổ, tối hôm qua làm tới hai lần, đều không có dùng bao cũng như thuốc đề phòng, có thể lắm chứ.
"Á đáng chết! ta không muốn sanh con giờ, ta năm nay mới 19 tuổi, sẽ bị người ta cười.đều tại ngươi, nếu không phải tại ngươi, ta cũng sẽ không.bực bội quá mà, tên lưu manh đáng chết này!" Sở sở hận không thể cắn hắn một cái.
"Ai, không thể hoàn toàn trách ta được?" Hướng nhật đưa ra kháng nghị.
"Nói vậy là ta sai?" Sở sở mắt chợt lóe lên, hàm răng nghiến lại ken két.
"Không phải, ta không phải ý này. Chủ yếu là Sở sở hấp dẫn quá, ta nhịn không được.Cô biết đó, con trai mặt này sức kháng cự rất yếu, ta cũng không phải bạn học Liễu Hạ Huệ, hơn nữa chúng ta chung giường, cho nên."
"Cho nên từ ngày mai, không bắt đầu từ hôm nay, không cho tiến vào phòng ngủ của ta, về phòng ngủ tiếp đi!" Sở sở tuyên bố chắc nịch như chém đinh chặt sắt.
"A - Sở sở, Sở mỹ nhân, cô không tuyệt tình như vậy chứ?"
"Ta nói được thì làm được. Nếu ngươi còn khi dễ ta lần nữa, ta cắn chết ngươi!"
"Sở sở, cô xem trong mắt tôi nè!" Hướng nhật đột nhiên nghiêm chỉnh nói.
"Lại muốn làm gì?" Sở sở chu môi lên, nhưng vẫn đối nhãn với hắn.
"Nhìn thấy gì?" Hướng nhật tận lực tỏ ra vẻ thâm tình.
"Con ngươi!"
"Trong con ngươi đó?" Hướng nhật chờ mong hỏi.
"Đồng tử!" Sở sở trả lời không cần suy nghĩ.
"Hả, không biết sao?" Hướng nhật muốn hộc máu, cô nàng này lại trả thù.
"Đi chết đi!" Sở sở quay đầu đi.
Hướng nhật nóng nảy, quan hệ đến hạnh phúc và vấn đề sinh lý sau này của mình, Lập tức vịn vai nàng lại: "Bên trong có một thứ, tên là tình yêu, là sinh ra vì em đó, thấy không?"
"Nổi da gà." Sở sở quay đầu đi, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ hạnh phúc.
"Anh có làm thơ, muốn tặng cho em." Hướng nhật nhớ tới một khúc tình thoại mà mấy năm trước hắn dùng cua một em sinh viên.
"Hay không.bất quá nhìn ngươi có thành ý, nói nghe thử."
"Khái khái.anh đã nói rồi." Hướng nhật hắng giọng nói, "nếu trên đời này có 100 người yêu em, vậy anh là một trong số đó; nếu có 10 người yêu em, vậy anh cũng là một trong số đó; nếu trên đời này chỉ có một người yêu em thì đó là anh đó; nếu trên đời này không còn ai yêu em, vậy rõ ràng là anh chết rồi." *
* Bài trái tim nhiều ngăn của Trần Tiến
"Hình như có nghe qua ở đâu rồi?" Sở sở vẻ mặt hồ nghi nhìn chằm chằm hắn.
"Làm gì có? Anh mới làm ra đó." Hướng nhật tiếp tục phát huy tinh thần vô sỉ, đem sáng tác của người khác dán mác của mình lên.
"Thật à?" vẫn không tin. (Trần tiến kiện cho mà chết)
"Còn già được sao!" Hướng nhật tự tin nói.
"Tin cái đầu ngươi!" Sở sở không them để ý đến hắn, Sờ lấy điện thoại di động, nhìn thoáng qua kêu to: "Bây giờ gần 9 giờ rồi, còn không đi học."
"Em sao không đi đi?" Hướng nhật bất mãn nhìn nàng.
"Thân thể.bị thương, đi sao đây? ta mặc kệ, ngươi nhất định phải đi học! hôm qua nói cho hay vào, nói hôm nay phải ngũ sớm để đi học, hại ta ngay cả TV cũng không xem xong, nhanh xuống giường!"
"Bị thương? Bộ chỉ có phụ nữ bị thương thôi hả? con trai bọn anh lần đầu tiên cũng bị chảy máu vậy." Hướng nhật lớn tiếng cự lại.
"Có đi không! không đi sau này đừng mong lên giường nữa!" Sở sở đỏ mặt giận dỗi.
"ý em là giờ anh đi học thì tối còn có thể ngũ với em?" Hướng nhật con mắt mở lớn.
"Không được!" Sở sở mặt đỏ máu.
"Phản đối vô hiệu! vừa rồi là em nói đó, bà xã, anh đã tiếp thu, phải đi học đã, tối chúng ta cùng nhau ngũ, đồng thời."
Sở sở không đợi hắn nói xong, vươn ngọc thủ, ngón trỏ với ngón giữa đặt ở cánh tay hắn, dùng sức xoáy một vòng đúng 360 độ.
"A!" Hướng nhật thê thảm kêu lên, cũng không kịp mặc quần áo, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà chạy.
Sở sở nhìn phía sau hắn phun phì phì, thầm mắng sắc lang không ngớt.
"Được rồi, em nè, có một chuyện cười kể cho em nè." Hướng nhật lại tiến vào phòng ngủ, đã ăn mặc chỉnh tề rồi.
"Chuyện cười?"
"Truyện kể cũng có một đôi nam nữ ngũ chung một giường, cũng phân ra giới tuyến, nói vượt qua là cầm thú. Ngày thứ hai tỉnh ngủ thì phát hiện tên kia thật sự không vượt qua giới tuyến." Hướng nhật cố ý dừng lại.
"Không tốt à, người ta là người đàng hoàng, ai như ngươi, lưu manh." Nghĩ lại chuyện xảy ra với mình liền hung hăng lườm hắn một cái.
"Chuyện còn chưa kể xong mà, em đoán coi cô gái kia nói sao?"
"Dám chắc là khen người con trai đó." Sở sở suy đoán.
"Sai! Cô gái đó đầu tiên ngắt lỗ tai tên đó, sau đó nói: Anh ngay cả cầm thú cũng không bằng!"
"Cút!" Sở sở nghe ra ý tứ rồi, vung chân đạp mền ra. Không ngờ đạp mạnh quá, mép mền trễ xuống lộ ra bộ ngực trắng mịn.
"Chẹp -"
Hướng nhật thấy thiếu chút nữa nhịn không được thú tính nổi lên, muốn đi tới nhào nặn một vài lần rồi làm hiệp nữa, bất quá nghĩ lại cô nàng này mới lần đầu lại làm hai lần rồi. Vì tốt cho nhu cầu sinh dục sau này, Hướng nhật quyết định tạm thời nhịn, ép định dã thú trong đầuxuống, đi học trước đã. Dù sao ngày rộng tháng dài, không cần phải gấp, để dành lần sau.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Bang
- Đỉnh Cấp Lưu Manh
- Chương 24: Không bằng cầm thú