- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Bang
- Đỉnh Cấp Lưu Manh
- Chương 1137: Quá mức xinh đẹp
Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 1137: Quá mức xinh đẹp
Trong sự vui mừng và nàng nghĩ nàng nhất định sẽ học thêm nhiều kỹ năng thú vị nữa trên Youtube sau khi về nhà, nhưng người đẹp phải ngừng ngay cái suy nghĩ ấy vì trước mắt, nàng đã bị một kẻ lạ mặt chặn đường. Người đàn ông này là Chúa tể Hắc Ám, tuy nhiên hệ thống máy tính lại không hiện chút thông tin nào về ông ta khiến nàng không biết người trước mắt có lai lịch như thế nào.
Giữa cánh rừng tre hoang vắng, thân hình cao lớn và khuôn mặt dữ dằn của của Ravens, cùng chiếc áo choàng lông vũ màu đen, và khí tức quỷ dị của hắn thật sự có sức đe dọa đối với một cô gái yếu đuối. Theo phản xạ tự nhiên, người đẹp lên tiếng trước, nàng nói bằng tiếng Anh:
- Anh là ai, sao đứng một mình ở đây?
Các hệ thống phòng thủ của bộ giáp chiến binh đã trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu, chỉ một mili giây (ms) là đủ để tung ra mọi hỏa lực cần thiết.
- Tôi là Ravens, tôi không biết tại sao tôi lại ở đây nữa. Tôi nhớ là mình đang có một giấc ngủ say sưa nhưng khi tỉnh dậy thì thấy mình ở đây. Nếu nói là mơ thì không phải, vì tôi đã tự tát vào mặt mình và tôi thấy rất đau. Còn cô, cô là ai? Sao người cô toàn là máy móc thế?
Ravens cảm thấy người đối diện rất huyền bí, chưa chắc dùng vũ lực có thể đạt được mục đích, cho nên hắn quyết định chơi trò cân não.
- Thì tôi là một robot mà, tôi được gửi đến đây để làm nhiệm vụ thăm dò. Đây là một không gian khác trên Trái Đất, nằm trong vùng biển Bermuda. Anh thật sự trong biết gì sao?
Nói về sự thông minh thì người đẹp không đứng nhất cũng đứng nhì, và nàng sẽ chẳng dại gì mà vội tin một người xa lạ. Với lại nhìn bộ dạng của Ravens hoàn toàn không giống người bị lạc đường.
- Chuyện này nghe thật hư cấu. Vậy làm sao tôi có thể rời khỏi đây?
- Tôi cũng không biết nữa. Tôi còn không biết mình vào đây bằng cách nào nữa đây này.
Nhã Lan nói.
- Trời ạ! Chẳng lẽ cô định ở đây vĩnh viễn hay sao?
- Thì nhiệm vụ của tôi chính là vậy mà.
Nhã Lan đang chờ xem ai mới là người giả ngu giỏi hơn.
- Vậy cô lấy viên đá làm gì?
Ravens gạ hỏi.
- Viên đá nào cơ, tôi không biết.
Nhã Lan phủ nhận. Nàng nghĩ chắc vừa rồi cầm viên đá trên tay đã bị người này vô tình thấy được, có lẽ mục đích của hắn ta chính là viên đá.
- Tôi vừa thấy cô cầm trên tay mà. Trông nó thật đẹp, có thể cho tôi xem thử không?
Ravens biết rằng hắn không thể giả bộ lâu hơn nữa nên đã âm thầm thi triển một pháp thuật có tên là Ma pháp huyền bí - Không gian cô lập, nó khoanh vùng một vị trí và sẽ không có gì có thể ra hoặc vào.
- Tại sao tôi phải cho anh xem? Nhiệm vụ của tôi là thăm dò và tôi không có trách nhiệm gì với anh cả.
Nhã Lan cười nhẹ, nàng không hề biết mình đã rơi vào bẫy, và nàng bay lên hòng thoát khỏi gã đàn ông nguy hiểm này càng nhanh càng tốt.
- Cô sẽ chẳng bao giờ thoát khỏi đây được nữa đâu. Ha ha ha...
Người đẹp không để tâm đến những gì hắn nói, nhưng nàng cảm thấy mình không thể bay lên được nữa, có thứ gì đó vô hình chặn nàng lại, lúc này nàng mới tin những gì hắn nói là sự thật. Đây là pháp thuật sao? Hắn là ai?
- Tôi không biết anh đang dở trò gì, nhưng tôi cảnh cáo nếu trọc giận tôi hậu quả sẽ rất thảm nha.
Nhã Lan nói vọng xuống.
Ravens không những không bị lời nói của nàng trọc giận, trái lại còn cảm thấy thích thú, hắn bay đến gần nàng và hỏi:
- Hậu quả sẽ thế nào, có thể cho ta thấy ngay được không?
- Được lắm, xem đây.
Nhã Lan mặc kệ người đối diện có thể dùng phép thuật, phép thuật thì sao chứ? Công nghệ tối tân của nàng vốn được tạo ra vì mục đích chống lại những thứ siêu nhiên mà.
Trước ngực nàng liền xuất hiện một khẩu súng hình vuông to bằng hai bàn tay. Nó bắn ra sóng sung kích cực mạnh, mạnh đến nối khiến Ravens phải nhanh chóng né tránh. Còn chưa kịp phản công cô nàng đã tặng cho hắn thêm vài phát bắn nữa, rồi một loạt súng mini từ hai bên vai nhô lên bắn liên tục vào người hắn.
Ravens nãy giờ cố tình không chống trả để xem năng lực của Nhã Lan mạnh đến cỡ nào. Lần này hắn quyết định đứng im. Để cho nàng muốn làm gì thì làm.
Nhã Lan tất nhiên không biết được ý đồ của hắn, nàng đưa hai bàn tay phải lên bắn ra tia plasma nhằm kết liễu đối thủ, nhưng tia plasma bắn vào chỗ nào trên người hắn thì chỗ đó lập tức biến thành khói. Còn tia plasma thì đâm vào một chỗ khác và phá luôn pháp thuật Không gian cô lập của hắn. Phát bắn quá mạnh khiến Ravens cũng phải kinh ngạc. Không gian cô lập là một ma pháp không dễ bị phá bỏ, điều này cho thấy đối thủ của hắn không phải dạng dễ chơi.
- Thật không ngờ trên thế giới còn có một người sử dụng công nghệ làm vũ khí và mạnh đến mức không thể khinh thường. Ai là người tạo ra cô?
- Anh quá khen, thật ra tôi không phải robot, đây là bộ giáp siêu chiến binh do chính tôi tạo ra. Sức mạnh của nó anh vẫn chưa thấy hết đâu.
- Được, vậy bây giờ ta muốn thấy.
Sức mạnh của Nhã Lan đã được Ravens công nhận, tuy nhiên hắn vẫn không muốn sử dụng ma pháp cấp tối thượng, hắn sợ sẽ gϊếŧ chết cô nàng, vì hắn chợt có ý định thu phục cô nàng làm thuộc hạ của hắn. Nếu có một cô gái thông minh về làm việc dưới trướng của hắn thì không khác gì hổ mọc thêm cánh, việc huỷ diệt thế giới sẽ được thực hiện dễ dàng hơn. Bàn tay hắn dơ lên, miệng lẩm bẩm:
"Ma pháp cao cấp - Lôi cuồng sát"
Dòng điện từ tay hắn bắn ra rồi nhanh chóng biến thành một trùm tia điện khổng lồ, tiếng lẹt xẹt vang lên nghe thật ghê rợn, Nhã Lan khó khăn lắm mới tránh được, nhưng nàng có vài phần khϊếp sợ. Dùng điện để tấn công nàng là một sự lựa chọn rất thông minh. Nàng còn chưa kịp có hành động gì, chỉ vừa tránh được một đòn thì đòn khác lại tới, tiếp diễn không ngừng.
- Tốc độ nhanh lắm.
Ravens nói và hắn đổi sang chiêu khác, có tên là Lôi trảm. Chỉ cần một cái phất tay là phóng ra một dòng điện như một đường kiếm, đường kiếm chạm vào chỗ nào thì chỗ đó đều biến thành tro bụi. Một tay hắn dùng Lôi trảm, tay kia lại dùng Lôi chỉ, một kỹ năng chỉ cần đưa năm ngón tay ra thì cả năm ngón sẽ phóng ra năm dòng điện. Chẳng mấy chốc cả rừng tre đã tan nát thành tro bụi. Nhã Lan hết bay qua chỗ này lại bay sang chỗ nọ, nàng vừa bay vừa phản công lại bằng tên lửa tầm nhiệt, và nàng nhanh chóng thất vọng vì Ravens chỉ cần chỉ tay một cái là tên lửa bị phá hủy ngay. Nàng tiếp tục phản công lại bằng sóng xung kích. Quả nhiên sóng xung kích buộc Ravens phải chạy ra khỏi phạm vi tấn công, hắn vừa chạy vừa đổi sang dùng một ma pháp khác, một ma pháp tạo ra một trùm dây bằng điện, nó trông giống như một mạng nhện, và cái mạng nhện ấy đuổi theo Nha Lan và trói nàng lại. Nhã Lan chưa chạy được bao lâu thì đã bị trói lại như một con nhộng.
Điện thật sự không có tác dụng với bộ giáp, vì nàng đã tính toán đến trường hợp này từ lúc thiết kế bộ giáp, tuy nhiên đây là phép thuật trói buộc cho nên Nhã Lan vẫn bị giữ chặt. Nàng bèn biến đổi một cánh tay thành dạng kiếm và chém đứt các dây điện. Sau khi thoát ra, nàng dùng kiếm lao tới tấn công trực diện Ravens.
Kiếm của nàng chỉ dài ba mươi xentimet nhưng nó được bọc bởi năng lượng điện, cho nên cũng không khác gì một thanh kiếm được buff phép thuật hệ lôi. Ravens thấy Nhã Lan lao tới hắn cũng không tránh mà trái lại còn đứng yên, kết quả là bị nàng đâm một phát xuyên tim, tuy nhiên Ravens không những không tỏ ra đau đớn mà còn cười thích thu khi hắn tóm gọn được cánh tay của nàng.
- Giờ thì hết chạy nhé cưng!
- Ồ, vậy sao?
Nhã Lan cười nhẹ. Và khi nụ cười ấy hé lên cũng là lúc một tia sáng xuất hiện, một dòng plasma đâm vào Ravens từ đằng sau khiến người phải hối hận vì hành động bất cẩn của mình là Ravens chứ không phải là nàng.
- Làm sao có thể?
Ravens quay đầu nhìn lại trong khi thân xác đang bị đốt cháy. Điều cuối cùng hắn nhìn thấy trước khi nổ tung đó là một bộ giáp khác giống hệt bộ giáp mà Nhã Lan đang mặc.
- Quên mất không nói với anh, tôi còn có rất nhiều bộ giáp nữa, và cả một đội quân robot siêu tân tiến đang ở ngoài vũ trụ, cộng thêm vài cái vệ tinh mà bất cứ lúc nào cũng có thể bắn xuống tia plasma, chỉ một lần bắn là đủ để hủy diệt cả ngôi làng chứ đừng nói chỉ một người.
Người đẹp cảm thấy thật thoải mái vì vừa đánh bại được một kẻ rất mạnh, và nàng có thêm vài ý tưởng nâng cấp thêm sức mạnh cho bộ giáp. Nàng vẫn chưa muốn trở về vội, nàng muốn khám phá thế giới này lâu hơn nữa. Nhưng nàng chưa kịp bay lên thì đã bị một hình bóng quen thuộc làm cho kinh sợ.
- Anh... anh vẫn chưa chết sao?
Nhã Lan đổ mồ hôi hạt. Người gì mà gϊếŧ không chết vậy trời?
- Chết? Ha ha ha... Cô bé à, cô thật sự không biết ta là ai sao? Mà nói gì thì nói, cô thật sự rất thông minh khi có thể dùng mưu mẹo để gϊếŧ chết bản fake được tái tạo bởi ma pháp của ta. Trên thế giới này không có nhiều người làm được vậy đâu.
Ravens nói với vẻ rất tự mãn, nhưng hắn vẫn cảm thấy đau vì mới sáng sớm đã chết mất hai mạng. Viên đá thật sự quá giá trị và thu hút quá nhiều kẻ mạnh.
- Nào, bây giờ thì hãy ngoan ngoãn giao viên đá cho ta.
- Tại sao?
Nhã Lan không chịu khuất phục, nàng đưa hai tay lên và bắn ra một dòng plasma nhưng kết quả cuối cùng là vẫn không đánh trúng.
- Anh rốt cuộc là thể loại gì mà gϊếŧ không chết vậy?
Nhã Lan giận giữ hỏi.
- Ha ha ha... muôn đời cũng chẳng thể gϊếŧ được ta đâu. Ta là Chúa tể của phe Hắc Phù thủy.
Người đối diện làm Ravens càng lúc càng thấy thú vị, một người khiến hắn muốn đùa giỡn thay vì gϊếŧ chết.
- Chưa nghe bao giờ luôn.
- Hả!
Ravens cũng không có hi vọng gì từ một cô gái trẻ. Bọn trẻ bây giờ suốt ngày cắm đầu vào công nghệ thì làm gì biết đến lịch sử. Và hắn lại chính là một lịch sử sống.
- Nếu không biết thì bây giờ cô sẽ biết.
Sắc mặt Ravens nhanh chóng biến đổi trở lại thành một kẻ cuồng sát. Miệng lẩm bẩm:
"Ma pháp tối thượng - Hoa lâm cuồng loạn"
Mặt đất khắp nơi bỗng dưng rung chuyển, hàng ngàn cây hoa ăn thịt người mọc lên chi chít, hoa của chúng rất to, có răng, thân cây thì có nhiều dây leo, từng sợi dây leo chằng chịt liên tiếp đuổi bắt Nhã Lan. Chúng quá nhiều và quá nhanh. Nhã Lan phải bay lên nhưng những sợi dây leo vẫn đuổi bám theo và tóm lấy chân nàng. Nhã Lan mặc kệ vẫn tiếp tục bay nhưng chẳng mấy chốc dây leo đã quấn dày đặc đôi chân của nàng và đang kéo nàng xuống. Nhã Lan bèn phải dùng kiếm chặt hết chúng đi mới thoát ra được. Tuy nhiên ở trên cao nàng lại phải đối mặt với sương mù và tia sét do Ravens tạo ra. Sương mù quá dày khiến nàng không còn nhận diện được vị trí của Ravens bằng mắt thường mà phải chuyển qua chế độ quan sát bằng nhiệt. Nhưng điều này lại chính là điểm chết người vì nó không phát hiện được tia sét trong khi Ravens lại có khả năng cảm nhận được vị trí của đối thủ. Và lưới nhện một lần nữa được tung ra, nhưng là ở một đẳng cấp khác, dòng điện lần này mạnh đến mức làm sập nguồn luôn bộ giáp của nàng và cắt bộ giáp thành trăm mảnh, dù bộ giáp có khả năng tự phục hồi nhưng quá chậm, nó đã hoàn toàn bị loại bỏ khỏi người Nhã Lan.
Một cơ thể bằng xương bằng thịt, mong manh và yếu đuối rơi từ trên cao rơi xuống, và nhanh chóng được một bàn tay đỡ lại. Một tay đỡ người đẹp, còn tay kia cầm viên đá, Ravens khẽ cười khi nhìn khuôn mặt của Nhã Lan trong lúc nàng đang bất tỉnh và nói một câu:
- Không ngờ lại là một cô gái trẻ và quá mức xinh đẹp.
Không chút do dự, Ravens quyết định mang theo người đẹp cùng đi đến chi nhánh của Đặc vụ Thế giới để cướp một nửa còn lại của viên đá.
- 🏠 Home
- Đô Thị
- Hắc Bang
- Đỉnh Cấp Lưu Manh
- Chương 1137: Quá mức xinh đẹp