Đứng từ xa, Hướng Nhật thấy có tới hơn bảy chục người đang rất mệt mỏi nhưng vẫn liên tục lao tới tấn công một người. Nhìn thì có vẻ đây là trận chiến không cân sức, khi mà các đặc vụ sơ cấp dùng sức mạnh của số đông để áp đảo đối thủ, nhưng sự thật thì không khác gì trứng chọi với đá, dù có bao nhiêu trứng đi nữa thì cũng không làm đá sứt mẻ được.
Qua một hồi quan sát toàn cảnh, Hướng Nhật nhận thấy các đặc vụ cấp cao chỉ sử dụng mỗi Lĩnh vực lực lượng, có lẽ họ không có dị năng hay phép thuật. Trong khi đó các đặc vụ trung cấp và sơ cấp xem ra lại rất đa dạng, người thì dùng phép thuật, người dùng vũ khí, người dùng dị năng, người dùng kungfu. Đặc vụ thế giới, hẳn là một nơi tổng hợp những người tài giỏi và mạnh mẽ nhất trên Trái Đất.
Trong số nhóm đặc vụ sơ cấp ấy, lại có một cô gái đang một mình đối chọi với một Phù thủy hắc ám. Người mà Hướng Nhật nhìn một cái đã cảm thấy vô cùng phấn khích, muốn đem lên giường để mà nghiên cứu "chân lý cuộc đời người." Hiện tại nàng đang tấn công như vũ bão một gã Phù thủy hắc ám, kẻ có phép thuật Triệu hồi vũ khí.
Đôi bên mới chỉ giao chiến chưa lâu, và Phương Nghi cảm nhận rất rõ đối thủ của nàng đang giữ sức và hắn chưa có biểu hiện muốn đánh thật sự, mặc dù vậy nàng vẫn không cách nào tấn công được vào đối thủ. Hắn có tốc độ di chuyển, thể chất và khả năng tránh đòn vượt bậc.
- Sao ngươi cứ tránh hoài vậy? Ngươi muốn tránh đến bao giờ?
Phương Nghi vừa tấn công vừa giận giữ hỏi.
- Hừ, đó là tại cô không thể đánh trúng được ta mà thôi. Đừng đổ lỗi cho người khác trong khi bản thân mình quá kém cỏi.
Abraham nhìn những đòn tấn công của Phương Nghi mà thấy buồn cười, không hiểu sao cô nàng vẫn còn tồn tại đến tận bây giờ, thật sự nàng ta đánh đấm rất vớ vẩn, chả đâu vào đâu cả.
Abraham từ đầu đến giờ chưa hề di chuyển một bước chân mà Phương Nghi vẫn chưa chạm được vào một sợi lông của hắn. Vốn dĩ hắn muốn chờ đợi Phương Nghi sẽ sử dụng những tuyệt kỹ xứng tầm với hắn, nhưng những gì hắn thấy ở cô nàng làm hắn rất thất vọng. Abraham quyết định ra tay dứt khoát. Miệng hắn lẩm bẩm:
"Ma pháp triệu hồi tối thượng - Vũ điệu quỷ kiếm."
Ngay lập tức hàng trăm, hàng ngàn thanh kiếm xuất hiện, chúng tập hợp lại tạo thành nhiều nhóm, vừa tấn công vừa uốn lượn. Nhóm thì như một hình tròn xoay vòng, nhóm lại xoáy như vòi rồng, nhóm thì bất thình lình dưới đất chui lên, nhóm thì uốn lượn như những bậc thang, tất cả cứ liên tiếp hết nhóm này đến nhóm khác tấn công vào Phương Nghi mà không có dấu hiệu chấm dứt.
Nàng ta rất vất vả dùng kiếm gạt từng thanh kiếm của đối thủ. Chân tay nàng hoạt động liên tục với tần suất cao khiến Phương Nghi thấy bản thân sắp kiệt sức và nàng muốn ngã xuống nghỉ ngơi. Loại vũ khí đang lao về phía nàng rất đặc biệt, nó có thể cắt đứt áo giáp của nàng, mặc dù nó là hợp kim chống lại được cả súng bắn tăng và còn tự phục hồi. Điều này làm cho nàng rất căng thẳng và nàng không thể lơ là dù chỉ một giây nếu muốn giữ mạng. Nàng không giỏi sử dụng kiếm thuật, tuy nhiên nhờ phản xạ nhanh nhẹn nàng đã đỡ và né tránh được hầu hết các đòn tấn công nguy hiểm của Abraham.
Hướng Nhật vừa rồi còn tính nhảy vào hỗ trợ, tuy nhiên sau khi nghĩ kỹ và nhìn thấy biểu hiện quyết tâm của Phương Nghi làm hắn đưa đến quyết định cuối cùng là sử dụng tuyệt kỹ phân thân vô hình mà hắn mới lĩnh ngộ được chưa lâu. Hắn tạo ra hai bản sao, một bản âm thầm theo sát Phương Nghi, nếu có gì không ổn sẽ lập tức nhảy vào hỗ trợ. Trong khi đó một bản sao khác sẽ trực tiếp hỗ trợ cho các đặc vụ sơ cấp. Riêng bản thân hắn thì ngồi ở một góc quan sát và tìm hiểu thông tin trên chiếc đồng hồ vừa được King đưa cho.
Trong lúc đó, tại nơi cất giấu chiếc chìa khóa Phượng Hoàng của sự Hủy Diệt, Nhã Lan đang âm thầm theo dõi nhất cử nhất động của một nhóm người ăn mặc toàn đồ vest màu đen. Bên trái trước ngực áo có dòng logo: Zelo. Dòng chữ được mạ vàng trông thật bắt mắt.
Gần như ngay lập tức, hệ thống liền thông báo cho nàng thông tin của nhóm người này:
"Zelo là một tổ chức chuyên săn tìm sức mạnh cổ đại và siêu nhiên nhằm sử dụng sức mạnh đó cho mục đích xấu. Mục đích cuối cùng của chúng là hủy diệt gần như toàn bộ nhân loại và tái thiết lập một thế giới mới, nơi chỉ dành cho những người giàu có, thông minh, có sức mạnh và một phần rất nhỏ nô ɭệ.
Chúng được hậu thuẫn bởi tập đoàn Z, một tập đoàn đầu tư quyền lực. Danh sách các công ty mà tập đoàn này đầu tư dày đến một nghìn trang giấy A4.
Nhiều người hỏi: Chúng ta biết là bọn nó xấu, vậy yại sao chúng ta không tiêu diệt sạch bè lũ của chúng luôn đi, còn chờ làm cái con mẹ gì nữa?
Câu trả lời là: Không thể. Tập đoàn Z quá mạnh, chúng thấu tóm và chi phối rất nhiều các quốc gia thành viên Liên hiệp Quốc lẫn vùng lãnh thổ và nhiều quốc gia không có chủ quyền, bên cạnh đó mọi chứng cứ phạm tội của chúng đều bị hủy, không ai tìm được chứng cứ, mà có tìm được thì cũng chết trước khi kịp nói cho người khác biết, cũng không ai dám đăng báo hay tin tức gì nói xấu tập đoàn Z, các chính trị gia, các tổ chức quân đội vì muốn yên ổn nên cũng nhắm mắt làm ngơ, coi như bay muốn làm gì kệ bay, tao đéo quan tâm.
Một vấn đề nghiêm trọng hơn nữa, nếu tập đoàn Z bị hủy diệt thì cả thế giới sẽ lập tức rơi vào khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng. Hàng triệu người sẽ thất nghiệp, nạn đói nghèo sẽ hoành hành, nhiều quốc gia sẽ bị xóa xổ trên bản đồ. Vì thế nó là một trong 5 tổ chức không thể bị tận diệt.
Cách duy nhất để loại bỏ chúng đó là thực hiện cuộc chiến với thời gian lâu dài, tiêu diệt từ từ, loại bỏ dần dần cho đến khi chúng bị xóa xổ hoàn toàn. Mặc dù lý thuyết là vậy, xong cho đến nay vẫn chưa có tiến triển gì."
Có tất cả ba mươi người, đủ chủng loại dân tộc, màu da. Chúng làm cả khu rừng đang yên tĩnh bỗng trở nên thật huyên náo, cây cối, dây leo, nhanh chóng bị chặt bỏ, đám lá khô cũng được quét dọn sạch sẽ, để lộ ra một phiến đá cũ kỹ, rong rêu phủ đầy.
- Các vị, chúng ta sắp được chiêm ngưỡng kỳ quan vĩ đại nhất thế giới được tạo nên từ 3000 năm trước.
Người đang nói tên là Alexander, là thủ lĩnh của Zelo, của tập đoàn Z, là giáo sư sử học và là một pháp sư thuộc hàng nhất đại cao thủ. Ông ta cao khoảng một mét bảy, tuổi khoảng năm mươi, điểm nhận dạng đặc trưng nhất là ông ta có bộ râu cá trê.
Alexander nhìn vào tảng đá cũ kỹ với đầy các vòng ma thuật, ở giữa có một nét vẽ nhìn như viên đá phát sáng làm ông ta lập tức hiểu bước tiếp theo nên làm gì. Ông lấy từ trong túi áo ra viên đá đang phát sáng, ánh sáng mạnh đến mức mọi thứ như sắp bị thiêu cháy. Rồi ông ta giữ viên đá trên tay, nhìn đám thuộc hạ bắt đầu giải thích:
- Đây chỉ là một nửa viên đá, năng lượng của nó không đủ để làm sống dậy thành phố cổ đại bị lãng quên. Hơn 3000 năm trước, các pháp sư đã tạo ra thành phố cổ đại với hàng tỉ những cạm bẫy chỉ để bảo vệ một cây trâm có tên là Chìa khóa Phượng Hoàng của sự Hủy Diệt. Nếu có được nó việc Hủy Diệt thế giới sẽ rất nhẹ nhàng và nhanh chóng, chỉ cần một cái búng tay là cả thành phố, ví dụ như New Yurk sẽ trở thành tro bụi ngay lập tức.
Nói rồi ông ta cất viên đá trở lại vào túi.
- Các anh em, một nửa viên đá đang ở chỗ tụi Đặc vụ Thế Giới, cách đây mười kilomet về hướng Tây, Bắc. Ta cần các vị đến đó ngay lập tức, bằng mọi giá phải lấy được viên đá.
Sau khi nghe Alexander nói xong, tất cả mọi người đều đồng thanh hô to:
- Rõ thưa sếp.
Một người trong nhóm đứng ra, cậu ta tên là Phong, là một pháp sư, người chịu trách nhiệm chính trong việc di chuyển của cả đội. Cậu ta lấy tay quay thành một vòng tròn lớn, ngay lập tức một cánh cổng không gian xuất hiện.
Phong đang ra hiệu cho mọi người bước qua cánh cổng thì bỗng cảm thấy toàn thân tê tái, lúc quay đầu lại mới phát hiện bị đâm bởi một cây trâm có dòng điện, rồi chưa kịp nói tiếng nào đã thấy hoa mắt chóng mặt và ngã xuống đất ngất xỉu. Vòng tròn dịch chuyển cũng mất luôn.
Trong lúc những kẻ khác đang hoang mang chưa hiểu chuyện gì thì một tiếng nói trong không khí vang lên:
- Nếu không trả lại viên đá thì không ai được phép rời khỏi chỗ này.
Nhã Lan lập tức bay xuống, đứng trước mặt tất cả ba mươi người từ thằng to đến thằng nhỏ mà tuyên bố.