Tuy đã gần hai mươi năm trôi qua, nhưng có thể đột phá hai tầng trong Trúc Cơ cảnh, trùng kích Kim Đan cảnh, không phải thiên tài thì là cái gì?
"Giới thiệu một chút, vị này là tiểu sư muội của Thiên Lôi phong chúng ta, cũng là tộc muội của ta, Mạc Trúc." Mạc Phục Cừu vừa cười vừa nói.
Hàn Tuyệt cũng ôm quyền nói: "Tại hạ Ngọc U phong Hàn Tuyệt."
Mạc Trúc gật đầu, quan sát tỉ mỉ Hàn Tuyệt, hỏi: "Sao ngươi vẫn chỉ là Trúc Cơ cảnh tầng ba? Tộc huynh ta nói rất có thể ngươi đã đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng sáu."
Hàn Tuyệt cười nói: "Ta muốn đánh vững cảnh giới, các ngươi cũng tranh thủ thời gian tu luyện đi."
Nói xong hắn lại ngồi xuống.
Mặc dù Mạc Phục Cừu cảm thấy nghi ngờ tu vi của hắn, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Hai người rất nhanh đã bắt đầu đả tọa.
Cũng không lâu lắm, bọn hắn đã kinh ngạc phát hiện tốc độ Hàn Tuyệt hấp thu linh khí vượt xa bọn hắn.
"Rốt cục hắn đã tu luyện công pháp gì? Không đúng, là linh căn tư chất."
Mạc Phục Cừu âm thầm kinh hãi.
Mạc Trúc cũng kinh ngạc nhìn về phía Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt không bận tâm tới phản ứng của bọn hắn, hắn cần tranh thủ thời gian.
Mỗi một phút đều là linh thạch.
...
Ba năm sau.
Mạc Phục Cừu, Mạc Trúc chuẩn bị rời đi.
Mạc Phục Cừu nhìn về phía Hàn Tuyệt, vốn muốn nói điều gì, nhưng thấy Hàn Tuyệt nghiêm túc tu luyện, hắn ta cảm thấy mình không tiện quấy rối.
Hai huynh muội rời khỏi Lôi Linh Trì.
"Đại ca, vì sao cảnh giới của Hàn Tuyệt không tăng lên?" Mạc Trúc nghi ngờ hỏi.
Lấy tốc độ hấp thu linh khí của Hàn Tuyệt, hẳn phải đột phá từ sớm rồi mới phải.
Ánh mắt Mạc Phục Cừu đầy phức tạp, nói: "Người này tất có thủ đoạn áp chế tu vi. Sợ rằng tu vi của hắn đã đuổi kịp ta, Trúc Cơ cảnh chín tầng!"
Mạc Trúc trừng lớn đôi mắt đẹp, nói: "Trước đó ngươi từng nói, hai mươi năm trước hắn mới chỉ là Luyện Khí cảnh tầng chín... Nhanh như vậy..."
Mạc Phục Cừu hít sâu một hơi, nói: "Ngọc U phong đều là khổ tu sĩ, không nghĩ tới lại xuất hiện thiên tài bực này. Chúng ta đi thôi, chúng ta cũng phải khắc khổ giống như hắn."
Mạc Trúc gật đầu.
Cùng lúc đó.
Hàn Tuyệt thấy hai hàng chữ:
【 Hảo cảm của Mạc Phục Cừu với ngươi lại tăng, trước mặt độ hảo cảm là nhị tinh 】
【 Mạc Trúc có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhị tinh 】
Hàn Tuyệt thờ ơ.
Hắn đã đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng chín, đang định trùng kích cảnh giới viên mãn.
Nửa năm sau, rốt cục Hàn Tuyệt cũng tu luyện Lôi linh lực tới viên mãn, dù có tu luyện nữa cũng không cách nào tăng trưởng.
Hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Tiểu tử, xem ra ngươi có phương pháp áp chế tu vi, thật không đơn giản nha."
Thụ Yêu mở miệng cười nói, giọng điệu không còn vẻ trào phúng như trước đó.
Hàn Tuyệt nhún vai cười một tiếng.
Hắn đi tới trên trận pháp truyền tống, đang muốn rời khỏi.
"Chỗ ta có một cơ duyên, muốn tham gia không?" Thụ Yêu hỏi.
Hàn Tuyệt nhướng mày nói: "Không muốn."
Thụ Yêu ngẩn người, nói: "Có lượng lớn linh thạch, còn có cống hiến tông môn, thậm chí rất có khả năng có được pháp khí, thiên tài địa bảo, ngươi xác định không tham gia?"
"Nguy hiểm không?"
"Muốn có được cơ duyên tốt đương nhiên phải đối phó nguy hiểm."
"Vậy thôi đi, ta sợ chết."
"Ngươi..."
Thụ Yêu tức giận đến cành cây run rẩy.
Hàn Tuyệt thúc giục nói: "Tiền bối, tranh thủ thời gian thả ta ra ngoài đi, ta còn phải quay về động phủ bế quan đây."
Thụ Yêu hừ lạnh một tiếng, khởi động pháp trận đưa Hàn Tuyệt ra ngoài.
Hàn Tuyệt nhận lại một năm rưỡi linh thạch còn thừa từ lầu các, trong túi trữ vật còn gần ba trăm viên linh thạch.
Hắn không lập tức trở về động phủ mà đi tới Bổng Lộc Lâu.
Nhiều năm hắn không tới lĩnh bổng lộc của mình, hiện tại nên tới lấy một chút.
Mỗi năm Ngọc Thanh tông phát bổng lộc một lần, có thể cộng dồn.
Bổng Lộc Lâu là một trong những lầu các náo nhiệt nhất Ngọc Thanh tông, có rất nhiều đệ tử tới đây, còn cần xếp hàng nhận bổng lộc.
Khí chất của Hàn Tuyệt khiến không thiếu nữ tu sĩ liếc mắt, nam tu sĩ cũng nhanh chóng chú ý tới Hàn Tuyệt.
Theo tu vi của Hàn Tuyệt không ngừng tăng lên, mị lực khí chất tuyệt thế vô song cũng được bày rõ.
Hệ thống chỉ có thể ẩn giấu tu vi của hắn, cũng không thể ẩn giấu mị lực của hắn.
"Người này là ai vậy? Thật tuấn thú, vậy mà Ngọc Thanh tông chúng ta lại có một nam tử như vậy."
"Trước đó ta đã từng gặp, hình như là đệ tử Ngọc U phong."
"Chậc chậc, hệt như bước ra từ trong tranh."
"Đệ tử Ngọc U phong mỗi người đều có một bộ túi da tốt."
"Các ngươi có ai biết tên của hắn không?"
Đối mặt với tiếng nghị luận chung quanh, Hàn Tuyệt giả bộ không chú ý tới.
Lĩnh bổng lộc xong, hắn nhanh chóng chạy trốn, khiến đám nữ tu muốn đến gần tiếc nuối không ngớt.
Vừa đi ra khỏi Bổng Lộc Lâu, Hàn Tuyệt gặp được Mạc Trúc.
"Hàn huynh, ngươi cũng ở đây sao? Chúng ta thật có duyên, tới đây cũng có thể gặp được." Mạc Trúc kinh hỉ nói, trực tiếp đυ.ng lên, khoác tay lên cánh tay Hàn Tuyệt.
Sắc mặt Hàn Tuyệt lập tức cứng lại.
Đám nữ tu đi ra từ Bổng Lộc Lâu thấy Mạc Trúc ôm khuỷu tay Hàn Tuyệt, không khỏi nhíu mày.
Trong lòng các nàng đều đang kêu rên.
Hàn Tuyệt vội vã rút tay ra lùi về sau một bước, giữ khoảng cách với Mạc Trúc.
Mạc Trúc nhiệt tình cười nói: "Hàn huynh, vừa lúc ta có một chuyện cần ngươi hỗ trợ."
Nhiệm vụ phụ tuyến đến!
Cự tuyệt!
Hàn Tuyệt lắc đầu nói: "Xin lỗi, ta còn phải trở về tu luyện."
"Tu luyện cái gì a, đây là một đại cơ duyên, ngươi đã từng nghe nói tới..." Mạc Trúc vội vàng nói.
Nàng bỗng chú ý tới chúng nữ tu sau lưng Hàn Tuyệt, cảm thấy ở nơi này không tiện nói chuyện, vì vậy lại kéo Hàn Tuyệt rời khỏi đây trước.
"Mạc cô nương, không nên lôi lôi kéo kéo."
"Một nữ tử như ta còn không sợ, ngươi thân là nam tử chẳng lẽ còn sợ sao?"
"Sư phụ không cho phép chúng ta có tình cảm nam nữ."
"Phi, đây mới là lần thứ hai chúng ta gặp mặt, ngươi nghĩ ta đã thầm yêu ngươi sao?"
Khuôn mặt Mạc Trúc lập tức đỏ lên.
Nàng lặng lẽ liếc Hàn Tuyệt một cái.
Đúng là Hàn huynh rất đẹp trai, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam tử đẹp mắt như vậy.
Nếu như kết thành đạo lữ...
Bên tai Mạc Trúc đỏ ửng lên.
Hàn Tuyệt chú ý tới ánh mắt nàng, cảm thấy không ổn.
Nguy hiểm.