Hạo Chí nghi hoặc gãi gãi đầu mình.
"Hạo Chí, ta đang hỏi ngươi, tại sao cô nương đó lại muốn hôn ngươi?”
“Vương gia, vấn đề này ta cũng không hiểu lắm, nhưng trong thoại bản có nói, cô nương đó nếu thầm mến một vị công tử sẽ thừa dịp công tử ngủ vụиɠ ŧяộʍ mà hôn hắn.”
Thầm mến? Chẳng lẽ Lý Thanh Thu thầm mến hắn?
Khóe miệng Chu Dĩ Chi trong lúc lơ đãng khẽ nhếch lên.
Không đúng, nữ lưu manh đó không phải là lén hôn hắn.
Hắn ta lại bẹp miệng: "Vậy nếu cô nương đó cưỡng hôn ngươi thì sao?”
“Cưỡng..cưỡng hôn..” Hạo Chí quệt mồ hôi lạnh trên trán “ Vậy, vậy…phỏng chừng, là tình yêu đặc biệt mãnh liệt đó ạ.”
Đáp án này làm cho Chu Dĩ Chi rất hài lòng.
“Vương gia! Không ổn rồi Vương gia!”
Chu Dĩ Chi còn chưa cao hứng được bao lâu, đã có thị nữ vội vã chạy tới mang đến tin tức không tốt.
“Làm sao vậy?”
“Lão phu nhân buổi sáng từ ngoài phủ trở về, liền tự mình nhốt ở trong phòng, ai cũng không để ý tới!” Thị nữ vội vàng bẩm báo.
Chu Dĩ Chi vội vàng chạy về phòng xem.
Mẫu thân nhìn thấy hắn, liền chấm khăn tay lau lau nước mắt không tồn tại ở khóe mắt.
Mở miệng nói: "Con trai, nương xin lỗi con.”
"Đã xảy ra chuyện gì vậy mẫu thân?"
“Con trai, hôm nay ta dậy sớm, chuẩn bị để đi phủ Lý Thừa tướng cầu thân cho con, con đoán xem thế nào?”
Chu Dĩ Chi có chút không nói nên lời: "Mẫu thân, ngài đi cầu thân thật à, con tưởng tối hôm qua mẫu thân chỉ nói đùa vậy thôi chứ."
"Đừng có ngắt lời ta!” Mẫu thân vỗ lên tay hắn.
"Ta vừa đi tới cửa phủ Thừa tướng, liền gặp phu nhân nhà Trương thái úy và phu nhân nhà Đường thừa tướng, vậy mà tất cả bọn họ đều đến để cầu hôn cho con trai mình với con gái nhà Lý Thừa tướng Lý Thanh Thu!”
Lý Thanh Thu thế mà lại còn rất nổi tiếng.
Chu Dĩ Chi nghĩ, đáng tiếc là Lý Thanh Thu lại yêu hắn sâu đậm.
Vậy thi hai nhà này đều là giỏ trúc múc nước công dã tràng rồi.
Hắn tự tin cười: "Mẫu thân, cái này có tính là chuyện lớn gì chứ?"
Mẫu thân trừng mắt nhìn hắn: "Tiểu tử ngốc, con không biết rõ tình huống thế nào đâu! Phu nhân Trương thái úy lấy ra vạn lượng vàng và một viên tuyệt thế Dạ Minh Châu làm sính lễ, còn có Đường thừa tướng phu nhân, nàng ta thế mà lại ý đồ dùng quyền lực trong triều để lung lay thuyết phục Lý thừa tướng!”
Chu Dĩ Chi hắn, chỉ là một vị vương gia nhàn tản không tiền không thế lực.
Khiến cho mẫu thân hắn vốn tuổi cũng chẳng lớn lắm vậy mà phải che mặt chạy trối chết từ phủ Thừa tướng.
“Đều tại con!”
Chu Dĩ Chi, một Vương gia đã hai mươi tuổi đầu, bị mẫu thân tuổi không lớn lắm nhà hắn cầm gậy đuổi theo đánh chạy trối chết khắp vương phủ.