Chương 11: Mới thấy Tần Lâm Quân (2)

Ngoài Ngọc Kinh thành, Hoàng gia thú liệp trường cách năm mươi dặm theo hướng Nam, sơn lĩnh rừng cây giăng khắp nơi, phạm vi hơn bảy trăm dặm. Kỳ năng dị thú nhiều vô số kể, cường đại có Yêu thú cấp bậc tông sư thống lĩnh, yêu thú nhỏ yếu bình thường càng vô số. Bãi săn được Hoàng gia bỏ vào vô số tư nguyên, chế tạo thành đệ nhất bãi săn, vô cùng thích hợp thiên kiêu tuấn kiệt đi săn.

Hôm nay là thiên kiêu thú liệp chiến mở ra, bên ngoài Hoàng gia thú liệp trường người đông tấp nập, phóng tầm mắt nhìn là đen nghịt không nhìn thấy bờ! Phần lớn đều là bình dân bình thường xem náo nhiệt. Còn có các tuấn kiệt bình dân, thiên tài quý tộc thế gia tham gia thú liệp chiến. Mà thế gia vọng tộc, thiên kiêu chân chính còn chưa có xuất hiện.

"Nhìn xem, kia không phải chính là thanh niên tuấn tài Ngọc Sơn thư viện , Vương Nham à, nghe nói hắn nửa năm trước đã là Tiên Thiên cảnh, không biết hiện tại tu vi như thế nào.”

Một người đi đường nhìn thấy nam nhân trẻ tuổi phía trước tay cầm trường kiếm, khuôn mặt nghiêm túc, kích động nói,

"Đúng vậy, những thiên tài này thật đáng sợ, hơn hai mươi tuổi đã đột phá Tiên Thiên cảnh, mà chúng ta đã đến tuổi xây dựng sự nghiệp còn không biết lúc nào mới thể đột phá Tiên Thiên đây?

Một võ giả trung niên thành thục nhìn thiên tài thiếu niên cảm thán,

"Ai nói không phải, thật sự tức chết người.”

"Nhìn xem Đoạn Thế kìa, hắn cũng tới "

"Còn có thiếu nữ thiên tài Mộc Thanh Nhi, thật xinh đẹp!

"Còn có rất nhiều thiên tài đều đi ra. "

“Đây chỉ mấy người mang danh thiên tài thôi, thật không biết những thiên kiêu tài tử nổi danh khắp thiên hạ có phong thái như thế nào!

"Đúng vậy, nghe nói đệ nhất nữ thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều, Tần Lâm Quân cũng tới. Ha ha, còn có thể chiêm ngưỡng một chút dung nhan của tuyệt thế thiên kiêu.”

"Ha ha, thật giống ý ta, ta chính là vì Tần thiên kiêu mà đến.”

Người qua đường nghị luận ầm ĩ. Không bao lâu, từng vị thiên tài tuổi trẻ, thiên chi kiêu tử vào sân để người qua đường kích động kêu gọi giới thiệu. Cảm thán lần này thiên tài thật nhiều, chuyến đi này không tệ!

Lúc này, nghiêm nghị yên tĩnh, rất nhiều người đều an tĩnh nhìn một vị nam tử tay cầm trọng thương, tản ra khí chất cương liệt, từng bước một đi vào bãi săn. Chờ sau khi hắn tiến vào, đám người đột nhiên bạo phát một trận hô hoán:

"Kia không phải một trong tam kiệt Ngọc Kinh thành chúng ta, bá thương Chu Kình sao "

"Đúng vậy, quá mạnh, hiện tại chắc hắn đã đến Tiên Thiên đỉnh phong.”

"Hắn tới, tam kiệt còn lại cũng sẽ đến chứ "

...

Lại qua một phút, tiếng gọi ầm ĩ vang vọng:

"Tần thiên kiêu tới.”

Giờ khắc này không chỉ đám người an tĩnh, những thiên tài tuấn kiệt cũng an tĩnh lại nhìn một cỗ xe ngựa trắng như tuyết chậm rãi chạy tới, tùy tùng hai bên chính là Tần Liệt, Phương Tư Vũ. Chỉ thấy xe ngựa dừng lại trước lối vào Hoàng gia thú liệp trường, chỉ thấy Tần Lâm Quân ăn mặc như tuyết, tócc đen như mực, thân thể như ngọc, đôi mắt lạnh lẽo như một dòng thanh tuyền trên tuyết sơn, trên người tự có một cỗ khí chất biến ảo khôn lường lãnh ngạo, đi xuống xe ngựa.

Tê...

Mọi người chăm chú nhìn Tần Lâm Quân. Bọn nữ tử càng thét to. Đây chính là Tần Lâm Quân, đệ nhất nữ thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều! Một năm trước đối chiến cùng danh tướng Vũ La Phù của Tây Tấn vương triều tại biên cảnh, quyết đấu binh mưu ba trận chiến hai thắng. Cuối cùng đột phá Tông Sư, chém gϊếŧ Vũ La Phù trên chiến trường. Cuối cùng dễ dàng thắng ba thành biên cảnh Tây Tấn, thiếu nữ tướng quân đại hoạch toàn thắng, đại anh hùng.

Sau đó, con cháu thiên tài các thế gia, con nối dõi văn thần mãnh tướng cũng ào ào vào tràng. Sau cùng là Thần Hoàng bá khí lộ nhiều vào tràng! Đi theo sau lầ các văn thần mãnh tướng,

Thái tử, Vũ Vương, cùng một số hoàng tử dự thi đi theo ở trong đó.

"Tham kiến bệ hạ! Bệ hạ vạn thọ vô cương!”

Tất cả mọi người khom lưng hành lễ.

Trong đám người hoàng thất, Lý chính bình tĩnh nhìn bốn phía, ánh mắt thái tử lộ ra bá khí liếc nhìn các thiên tài phía trước. Vũ Vương mắt sáng như đuốc, mịt mờ nhìn về phía một thiên tài nào đó. Ngũ hoàng tử Lý Tuân vô cùng cao ngạo, Bát hoàng tử Lý Vọng sắc mặt bình tĩnh, nếu nhìn kỹ ánh mắt của hắn, sẽ thấy có một cỗ hỏa diễm sáng ngời.

"Chư vị, xin đứng lên! Đại Hiên hoàng triều ta uy chấn tứ phương, ngoài có chư vị tướng quân trấn áp tứ phương, trong có văn thần trị an thiên hạ. Hôm nay chính là thiên kiêu thú liệp chiến Đại Hiên hoàng triều ta tổ chức mỗi năm một lần! Đại Hiên hoàng triều nhiều không kể xiết thiên tài tuấn kiệt, thế hệ tuổi trẻ các ngươi cường thịnh chính là Đại Hiên hoàng triều chúng ta tương lai cường thịnh! Trẫm đợi biểu hiện của các ngươi!”

Thần Hoàng bá khí nói.

"Vâng, bệ hạ"

Ánh mắt các thiên tài sáng ngời! Một cỗ nhiệt huyết phát ra từ trong ra ngoài. Thần Hoàng cùng các đại thần ngồi xuống quan chiến đài. Một vị môn lang tướng giới thiệu quy tắc thiên kiêu thú liệp chiến:

Một, các thiên tài tiến vào Hoàng gia thú liệp trường săn gϊếŧ Yêu thú, săn gϊếŧ ba ngày.

Hai, sau khi ba ngày săn gϊếŧ Yêu thú kết thúc, căn cứ các thiên tài xuất ra tai, mũi Yêu thú làm căn cứ để nghiệm chứng thực lực Yêu thú, thu hoạch được tích phân khác biệt, dùng cái này để bài danh.

Ba, trong bãi săn không được lẫn nhau tàn sát, nếu phát hiện, gϊếŧ không tha!

Bốn...