Chương 23: Nhân kiệt phát triển

Khi Hà Dụng nhắc đến Thần Hoàng, trong mắt ba người đều lóe qua một tia kiêng kị.

"Không sai, chúng ta ước thúc tốt con cháu trong nhà, không nên kiếm chuyện với Tam hoàng tử Tần Vương Lý Chính, nếu như gặp phải còn phải chiêu đãi thật tốt mới được.”

"Tốt"

Tam đại gia chủ đều đồng ý việc lần này. Đang lúc tam đại gia chủ mưu đồ bí mật. Xa xa ở Yến Dương thành, trong đô phủ, Yến Dương quận thủ Tào Kim Hoa nhìn tin tức truyền đến Tần Vương Lý Chính đã bước vào Yến Châu.

Quân sư bên cạnh hỏi: "Tam hoàng tử Tần Vương Lý Chính đã đi tới Yến Châu, sau năm ngày sẽ đến Yến Dương thành, không biết quận thủ đối đãi Tam hoàng tử này như thế nào”.

"Nên như thế nào thì như thế ấy, xem trước một chút Tần Vương Lý Chính có thái độ gì, bất quá bây giờ trọng yếu nhất là nhìn xem Tần Lâm Quân hành sự, nàng cũng không phải một nhân vật đơn giản.”

Tào quận thủ nhìn về phía xa trả lời, hướng kia chính là phương hướng Yến Dương thành mà Tần Vương sẽ đến

Sau đó không lâu, thế lực trong Yến Dương quận và các quận xung quanh liền nhau trong Yến Dương phủ đều nhận được tin tức Tam hoàng tử Tần Vương Lý Chính sắp tới Yến Dương phủ.

“Không ngờ, Tần Vương Lý Chính nhanh như vậy đã đến đất phong.”

Gia trưởng mấy tiểu gia tộc trong Yến Dương quận tề tựu cùng một chỗ. Một gia chủ trong đó nói.

"Xem ra, Yến Dương quận chúng ta phải đổi trời "

Một gia chủ khác cảm thán.

"Ừm, không sai, Tần Vương Lý Chính được phong một phủ chi địa, huống chi Tần Lâm Quân cũng đi theo tới đây, tình huống tiếp theo càng ngày càng phức tạp.”

"Gần đây nên ước thúc tốt người trong gia tộc mình, không được chọc tới người không nên dây vào.

"Ừ"

"Không sai.”

"Đại thế lực đấu tranh, không phải chuyện mà chúng ta có thể nhúng tay "

"Ai, chỉ sợ dù chúng ta không nhúng tay vào, cũng sẽ có người tìm tới chúng ta”

Một gia chủ lo lắng nói...

Đang lúc Tần Vương Lý Chính đi cả ngày lẫn đêm, lúc vừa bước vào Yến Châu tiến đến Yến Dương phủ, lúc này Lữ Bố chỉ huy quân đội một ngàn người hắn chiêu mộ đi tới Hoán Dương quận gần đó.

Yến Dương phủ hết thảy có sáu quận, hai mươi bốn thành, mười mấy tiểu trấn. Yến Dương thành tại trung tâm Yến Dương quận, chính là phủ thành Yến Dương phủ đô, nếu muốn tiến vào Yến Dương phủ, tất tiến vào Hoán Dương quận, mà Yến Dương quận ở vị trí trung tâm cảnh nội Yến Dương phủ liền nhau còn có năm quận.

Trong Yến Dương phủ có một phỉ trại lớn gọi là Hắc Phong trại, phía đông Yến Dương quận, tới gần Hoán Dương quận, lại gần quận thành Yến Dương quận Yến Dương thành. Trại này thường xuyên đoạt cướp thương đội lữ khách trên đường chính giao thông giữa Yến Dương quận cùng Hoán Dương quận.

Nơi này dãy núi quay quanh, chỉ có một con đường nhanh chóng thông qua hai thành quận, nếu như đi những con đường khác thì cần hơn nửa tháng lộ trình. Hắc Phong trại này ở trên cùng cao sơn lớn nhất trong nhóm, phía trên Hắc Phong sơn, sau cao sơn là vách núi cheo leo, ba mặt xung quanh đồi cao đất đá, muốn lên núi này chỉ có một con đường uốn lượn.

Dễ thủ khó công, có một người giữ ải vạn người không thể qua. Mà trên Hắc Phong trại có sáu, bảy ngàn giặc núi, Hắc Phong trại có tam đại trại chủ, đại trại chủ xưng Hắc Ma đao Phan Ba, tu vi Tông Sư hậu kỳ. Nhị trại chủ Phan Lân, tu vi Tông Sư sơ kỳ, tam trại chủ Trầm Luân, tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, là quân sư của Hắc Phong trại.

Bởi vì lúc Hắc Phong trại xuống núi cướp bóc, chú ý đối phương là thế lực gì, thế lực cường đại bọn họ sẽ không đi đoạt, bởi vì không thể trêu vào, một vài thế lực nhỏ thì không sao, nhưng sẽ không quá mức phận. Lại thêm địa lý vị trí của Hắc Phong trại ban đầu, bởi vậy không có người nào đến vây quét Hắc Phong trại, làm loại chuyện tốn công mà không có kết quả này.

Lúc này Lữ Bố chỉ huy đội ngũ một ngàn nhân mã đến gần Hắc Phong sơn, trong rừng cây một bên tiểu sơn. Cũng có một chiếc xe ngựa nhỏ chạy tới thành Yến Dương, gió nhẹ nhàng thổi lên màn xe, lộ ra chính là khuôn mặt của Trần Cung đang tìm hiểu bốn phía.

Ban đêm, trong núi rừng gần Hắc Phong sơn đó, Lữ Bố cùng mấy người đang quan sát tình huống Hắc Phong trại. Phương Lâm, hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, là người mạnh nhất trong số người Lữ Bố thu phục, tu vi Tiên Thiên hậu kỳ, hơn nữa còn biết một chút binh pháp. Đầu như hắc hổ, một đôi mắt to như chuông đồng, tinh thần mười phần.

Phương Lâm nhìn nam nhân phía trước tản mát ra khí tức khủng bố, hơn một tháng đi theo để Phương Lâm thấy được cái gì gọi là cường đại, cái gì gọi là khủng bố, cái gì gọi là cường giả.

Trước kia mình hơn hai mươi tuổi đã bước vào Tiên Thiên cảnh cho rằng mình là một thiên tài, nhưng gặp phải Lữ Bố, mới biết được cái gì gọi là thiên kiêu. Tuy chưa thấy qua đệ nhất nữ thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều Tần Lâm Quân, nhưng có thể khẳng định, Lữ thủ lĩnh không kém hơn nàng, thậm chí càng mạnh. Tuy tu vi ngang nhau, nhưng đánh không đến ba chiêu thì sẽ chết trong tay Lữ Bố. Huống chi cùng nhau gϊếŧ chóc đi tới để tất cả mọi người đều biết, mặc kệ phía trước là ai đều không ngăn cản được tốc độ của Lữ Bố. Hắc Phong trại có Tông Sư lại như thế nào!

Trước đó cùng nhau đi tới, vị trước mắt này chính là sống sờ sờ chém gϊếŧ không chỉ một Tông Sư. Lấy tu vi Tiên Thiên đỉnh phong chém gϊếŧ Tông Sư - thần thoại bực này sống sờ sờ trình diễn ở trước mặt tất cả mọi người, cực kỳ chấn động, nếu như truyền đi, có thể làm cho cả Đại Hiên hoàng triều chấn động, vô số thế lực lôi kéo.