Chương 13

Cùng với từng trận kêu da^ʍ không thể kiềm chế, Diệp Ninh tứ chi giống như bạch tuộc da^ʍ tiện cuốn lấy nam nhân đang luật động trên người, cậu trợn trắng mắt ngẩng đầu lên nhìn nam nhân, thân mình trắng nõn kịch liệt co rút, sâu trong tử ©υиɠ phun trào ra đại lượng dâʍ ŧᏂủy̠, trực tiếp bị đại dươиɠ ѵậŧ đυ. đến cao trào.

Mà nam nhân nhìn bé đĩ lại triều xuy thì càng hưng phấn hướng về phía tử ©υиɠ điên cuồng đỉnh vào, Diệp Ninh vốn đang suy yếu lại càng thê thảm khóc nấc lên, van cầu dươиɠ ѵậŧ bự của chủ nhân nhưng vẫn bị nam nhân đυ. chết đi sống lại, bị đυ. đến mức tưởng chừng như con búp bê hỏng liên tục run rẩy.

Nam nhân vì muốn kí©h thí©ɧ Diệp Ninh, giơ tay thô bạo quất đánh cặp mông của cậu, túm kéo âm đế, tra tấn Diệp Ninh không ngừng tiến đến cao trào kêu lên thảm thiết, sau đó lại bị nam nhân ném lên giường dùng tư thế truyền thống hung hăng cắm vào l*и da^ʍ, đem bé cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ làm cho khống chế vừa liên tục cao trào vừa không thể khống chế tiểu ra.

Mà trong thời điểm Diệp Ninh mất khống chế liên tục cao trào, nam nhân rốt cuộc đạt tới đỉnh điểm của du͙© vọиɠ, hắn đem dươиɠ ѵậŧ thô to đột nhiên chui vào lỗ l*и ấm nóng của cậu, dươиɠ ѵậŧ kịch liệt bành trướng giống như súng nước bắn từng đợt nùng tinh nóng hổi vào tử ©υиɠ của Diệp Ninh, bắn đến mức làm cho Diệp Ninh như chết đi sống lại không ngừng kêu thảm, bị đυ. bắn lớn bụng mất hết sức lực đầu nghiêng qua một bên, ánh mắt cũng dần tan rã.

Chờ nam nhân sảng khoái rút đại dươиɠ ѵậŧ ra, mép l*и vốn đã như cái bánh bao lúc này lại lớn thêm vào phần, mép l*и sưng to chặn lại không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ rơi ra một giọt nào, bảo hộ nùng tinh bên trong l*и da^ʍ ấm áp.

Nam nhân sảng khoái liền khen thưởng cho cái l*и da^ʍ vài câu, sau đó ôm lấy Diệp Ninh đã mướt mồ hôi bế lên, giữa lúc cậu còn mê mang dùng đại dươиɠ ѵậŧ còn ướt dâʍ ŧᏂủy̠ vững vàng đứng trước cúc huyệt.

"Ô...... Không......"

Cảm thấy có gì đó không đúng, Diệp Ninh mơ mơ màng màng mở to mắt, đối diện với đôi mắt đen như hố sâu, cực đại qυყ đầυ hung hăng đỉnh vào cúc huyệt, trong nháy mắt qυყ đầυ to như trứng ngỗng liền đâm mạnh vào cúc huyệt, Diệp Ninh thống khổ không ngừng kêu đau.

"Không cần cắm chỗ đó a a a a......"

Mà nam nhân lại thô bạo lấp kín đôi môi đang kêu thảm, dưới thân lại tiếp tục dùng sức đỉnh vào, nương theo dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt, dươиɠ ѵậŧ thô dài cứ như vậy hung hăng cắm vào hậu huyệt của Diệp Ninh.

"Không......đau hức......"

Diệp Ninh đau đến mức lưng cong thành một vòng, nằm trong lòng ngực nam nhân run rẩy đầy thảm thương.

Địa phương dưới kia của Diệp Ninh chưa từng được khai phá vậy mà lại có thể trực tiếp nuốt trọn đồ vật đáng sợ đó, thịt huyệt nỗ lực bao lấy cự điểu thô to đầy gân xanh.

"Tao cɧó ©áϊ, thoải mái sao? Lão tử đem cái huyệt da^ʍ này đυ. nát!"

Giọng nói khàn khàn từ cánh môi của nam nhân tràn ra, Diệp Ninh thống khổ nắm lấy bắp tay thô to của nam nhân, móng tay hồng hồng đâm vào cơ bắp của nam nhân.

"Mẹ nó...... thật chặt! Kẹp lão tử sướиɠ muốn chết!" Gầm nhẹ, nam nhân phấn khởi mạnh bạo xỏ xuyên, cự điểu đan xen bởi gân xanh hung hăng ra vào cúc huyệt, đυ. Diệp Ninh đau đớn mê man, thân mình theo từng cú thúc ở hậu huyệt cũng dần biết đoán ý nói hùa theo dươиɠ ѵậŧ bự.

"Ngô...... Đau quá...... Không......"

Nam nhân cường ngạnh đυ. c̠úc̠ Ꮒσα của cậu, đem tràng đạo vốn nhỏ hẹp đυ. cho căng phình ra, bất đồng với l*и da^ʍ vốn không sâu của cậu, c̠úc̠ Ꮒσα phía sau lại vừa sâu vừa chặt kẹp đến mức nam nhân sướиɠ đến cực điểm, bàn tay to lớn của nam nhân liên tục đánh bạch bạch bạch vài cái mông trắng nõn non mềm, đại dươиɠ ѵậŧ phụt phụt mạnh mẽ đảo quanh nơi sâu nhất của trực tràng, Diệp Ninh bị đυ. giống như cánh hoa mỏng giữa trời giông bão, thống khổ run bần bật bị nam nhân hôn môi chỉ có thể thống khổ nấc nghẹn từng âm thanh ngắt quãng.

"Hức đừng mà...... Không...... Ô ô......"

"Lão tử thật muốn đem cưng đυ. chết! Mẹ nó! Con đĩ chết tiệt!" Nam nhân gầm nhẹ giống như muốn phát tiết, bàn tay to lớn lại tăng lực đạo xoa bóp bướm múp, phát cuồng đưa đẩy dươиɠ ѵậŧ.

Diệp Ninh đáng thương bị tra tấn đến mức nước mắt đầy mặt, thân mình đột nhiên co rút, cư nhiên l*и da^ʍ chỉ vì được bàn tay của nam nhân xoa bóp vài cái lại bắt đầu phun bắn nước da^ʍ.

Nam nhân mắng cậu đĩ da^ʍ, bàn tay lại bóp chặt l*и da^ʍ múp míp của cậu để tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong không thể chảy ra, đại dươиɠ ѵậŧ dưới háng lại cuồng bạo cắm vào nơi sâu nhất như muốn đem Diệp Ninh đâm xuyên!

"Ô...... a a a a...... Không......hức a a......"

Từng tiếng kêu thê thảm không ngừng từ trong miệng tràn ra, nam nhân càng thêm hung mãnh dùng lưỡi bịt miệng cậu, toàn bộ thân hình cường tráng giống như ngọn núi ngăn chặn Diệp Ninh giống như mãnh thú đang trong kỳ động dục cuồng bạo đâm rút.

Diệp Ninh đáng thương bị đυ. không ngừng rêи ɾỉ khóc lóc, thân mình giống như diều đứt dây bị ấn trên giường mặc cho ©ôи ŧɧịt̠ lớn đâm vào nơi sâu nhất, Diệp Ninh hai mắt đẫm lệ trắng dã, quả thực bị đυ. muốn hỏng rồi.

Càng dâʍ ɭσạи hơn chính là l*и da^ʍ vốn dĩ đang chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, theo từng cú va chạm vào hậu tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt ào ạt chảy ra, theo khe mông chảy xuống hậu huyệt.

Nam nhân nương theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra từ âʍ ɦộ thọc vào c̠úc̠ Ꮒσα của cậu để bôi trơn, làm bé cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ dưới thân cả người mồ hôi lạnh phát run, chỉ còn sức rêи ɾỉ vài âm thanh vô nghĩa, hai chân đưa lên cao, l*и da^ʍ lại càng phun trào ra nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơn, bé đĩ da^ʍ vốn chưa từng được khai phá lỗ sau bị nam nhân đυ. cho cao trào một lần nữa.

Nam nhân ở trong c̠úc̠ Ꮒσα cậu thọc vào rút ra ước chừng vài trăm cái, chờ cậu bị đυ. phun trào thêm hai lần, mới thở hổn hển rút ra.

"Tao cɧó ©áϊ, muốn lão tử bắn vào cái động nào?"

Diệp Ninh bị hắn đυ. mơ mơ màng màng, hai mắt đẫm lệ, run lên một hồi, xấu hổ quay mặt đi, ở sau cổ lại nổi lên một đám mây đỏ.

"Không, ta từ bỏ"

"Vậy thì bắn cả hai cái động luôn đi!" Nam nhân cười dữ tợn, không để ý tới mép l*и còn phun tinh ào ạt liền đem cực đại qυყ đầυ đỉnh ở mép l*и đột nhiên cắm vào nơi sâu nhất!

"Không a a a a!......" Ngón chân trắng nõn của Diệp Ninh đều cuộn tròn lên, thở gấp ngẩng cổ lên.

"Tao cɧó ©áϊ, bên trong của ngươi vừa ướt lại vừa chặt, muốn lão tử bắn tinh giúp ngươi giải ngứa hay không?"

"Ô... không a a a a!"

Lại là một lần ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào đến lút cán, nam nhân mắng một câu đĩ da^ʍ, cực đại dươиɠ ѵậŧ phát cuồng mà đâm rút cái l*и da^ʍ sưng ướt của cậu.

Từng đợt đâm vào rút ra so với đυ. ở c̠úc̠ Ꮒσα thông thuận hơn nhiều, l*и da^ʍ chảy nước tràn lan, gan bàn chân cong thành vòng cung, c̠úc̠ Ꮒσα lại càng biết đón ý nói hùa, theo từng cú nhấp của đại dươиɠ ѵậŧ làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong l*и chảy ra, cư nhiên c̠úc̠ Ꮒσα lại phun ra nuốt vào tàn tinh dư thừa đó!

"Đĩ da^ʍ! Không chọn đúng không, lão tử hôm nay liền bắn đầy hai cái lỗ này!"

Cự vật đáng sợ mưa rền gió dữ đυ. phát sau mạnh bạo hơn phát trước đâm vào tử ©υиɠ, Diệp Ninh lại một lần nữa thê diễm kêu lên một tiếng liền đạt tới cao trào, đại não của cậu cơ hồ đều bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. hỏng luôn rồi, trong ý thức chỉ còn lại ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng hổi của chủ nhân đυ. tử ©υиɠ,

Mà nam nhân cũng kịch liệt phấn khởi xỏ xuyên va chạm, cực đại tinh hoàn bạch bạch bạch cắm vào l*и sưng làm cho bên trong bướm càng sưng càng ướt, qυყ đầυ to lớn lung tung càng quấy tử ©υиɠ, đυ. đến mức bên trong đều phốc xuy phốc xuy vang dội.

Ở giữa một loạt cú đυ. ȶᏂασ chà đạp tình sắc như vậy, Diệp Ninh ô a a a a từng trận cao trào thay nhau nổi lên, nam nhân lại giữa lúc cậu cao trào càng phát cuồng thọc vào nơi sâu nhất, gắt gao giam cầm Diệp Ninh trong lòng.

Mà hai quả trứng dái lúc này đã nặng trĩu tϊиɧ ɖϊ©h͙, ngay giây tiếp theo ở trong tử ©υиɠ của Diệp Ninh lại được tưới một mẻ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng mới, bắn cho Diệp Ninh muốn hỏng, liên tục khóc lóc run rẩy đạt cao trào, một bên lại gắt gao ôm lấy nam nhân, thẳng đến khi bị nam nhân hung hăng lấp kín môi đem cả miệng trên miệng dưới đều lấp kín.

Chờ hắn bắn tinh đầy tử ©υиɠ xong, bụng của Diệp Ninh lúc này cũng to lên như mang thai, thân mình liên tục run rẩy thần trí mơ hồ nỉ non cái gì đó.

Mà nam nhân tựa hồ cũng không có ý định sẽ buông tha hắn, ©ôи ŧɧịt̠ bự bắn tinh như vậy rồi vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống lại có xu hướng tiếp tục cứng lên, tiếp tục đỉnh vào tử ©υиɠ đầy tinh một lần nữa, Diệp Ninh hồn xiêu phách lạc, giống như một con cɧó ©áϊ bị đυ. phế nằm liệt trên giường tùy ý nam nhân dùng tư thế gì xỏ xuyên cậu, chà đạp cậu.

Lại đυ. thêm một giờ nữa, nam nhân đột nhiên rút đại điểu cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα của cậu rồi xuất tinh, đem đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn đầy cúc huyệt.

Diệp Ninh da^ʍ tiện nấc nghẹn vài tiếng, nằm liệt trên giường.

Chờ nam nhân bắn tinh xong rút đại dươиɠ ѵậŧ ra, hai cái động của Diệp Ninh đã chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, l*и da^ʍ tê rần mất cảm giác, tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong l*и chảy ra tạo thành một vũng lớn ướt đẫm trên giường bênh.

"Ô a"

Nam nhân bỗng nhiên đem Diệp Ninh đã thất thần mơ hồ không còn chút khí lực nào bế lên. Sau đó dùng hai cái nút lọ lấp kín hai cái động da^ʍ.

Diệp Ninh run rẩy thật lâu, mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại.

Cậu rưng rưng nhìn nam nhân giống như hung thần ác sát, suy yếu mềm giọng nói "Tiên sinh...... Ngài sẽ không gϊếŧ em đúng chứ......"

Nam nhân nghe xong nhịn không được cười ra tiếng, sau đó lãnh khốc nói "Nếu cưng có thể mang thai, lão tử sẽ không gϊếŧ cưng."

Diệp Ninh run run, trong lòng nảy lên tuyệt vọng bi thương.

Ở thế giới này, song tính thụ thai so với nữ nhân bình thường muốn khó gấp vạn lần, bằng không chính phủ cũng sẽ không đem song tính phân loại vào nam tính.

Diệp Ninh tuy rằng có âʍ ɦộ nhưng tử ©υиɠ phát dục không hoàn toàn, đây là điều mà từ nhỏ cậu đã biết.

Đương nhiên nam nhân không để ý tới bi thương trong lòng cậu, cắn khuôn mặt của cậu rồi nói "Đem nút lọ giữ cho tốt, chờ lão tử trở về lại bắn đầy cưng."

Nói xong liền kéo quần lên bỏ đi.

Diệp Ninh bị nam nhân vô tình ném xuống, thân mình mềm nhũn như bông tựa vào giường, chờ hộ sĩ tiền vào, cậu chật vật đắp lại chăn đàng hoàng, nhưng hộ sĩ cũng đã sớm đoán được quan hệ giữa cậu vào vị xã hội đen kia, biểu tình có chút xấu hổ, chậm rãi rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính nhớp đầy hạ thể, nhưng hai cái miệng da^ʍ chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙thì chạm vào cũng không dám.

Diệp Ninh ở bệnh viện ngây người mấy ngày, không lâu sau đã được xuất viện.

Thời điểm xuất viện nam nhân không có tới mà chỉ xuất hiện vài tên lưu manh đáng sợ.

Diệp Ninh khập khiễng rời khỏi bệnh viện, trực tiếp bị túm vào trong xe.

Ở trong xe, mấy tên lưu manh như hung thần ác sát, chỉ có Hoàng Mao là có điểm chột dạ, tròng mắt liên tục đảo quanh không dám nhìn thẳng.

Diệp Ninh sắc mặt lại càng trắng bệch, bởi vì cậu không biết tiếp theo bản thân sẽ phải đối mặt với chuyện gì.

Vừa đến nơi, Hoàng Mao đột nhiên tiến gần đến Diệp Ninh nhỏ giọng nói "Mày có muốn giữ cái mạng này không?"

Diệp Ninh sợ hãi gật gật đầu, Hoàng Mao lại nói"Lần này mày trở về lão đại chuẩn bị...... Làm thịt mày!" Nói xong còn làm động tác chém đầu.

Thấy Diệp Ninh sợ tới mức mặt không còn chút huyết sắc, Hoàng Mao liền đem việc thế thân nói ra, còn nói cậu có thể sống đến bây giờ chỉ bởi vì thanh âm của cậu giống người kia, nếu không thì lúc này cỏ trên mộ ngươi cũng cao mấy mét rồi.

Hắn còn châm chọc nói "Không lẽ mày cho rằng bản thân có mị lực vô hạn có thể đem lão đại mê đến thần hồn điên đảo?"

Diệp Ninh nghe xong, tâm nháy mắt lạnh đi, run giọng nói "Hắn...... Hắn phiền chán sao......"

"Này thì khẳng định, thế thân có tốt như nào nhưng chính chủ cũng về rồi, mày không biết, vị chính chủ kia của lão đại ngày hôm qua đã trở lại, hôm nay liền chuẩn bị cùng lão đại hòa hảo trở lại nha!"

Hoàng Mao nói nói nhưng lòng cũng chột dạ muốn chết, nhìn đông nhìn tây, thấy chung quanh không ai chú ý hắn lộ ra gương mặt thật nói "Tao có thể giúp mày đào tẩu, nhưng cũng phải xem mày có nguyện ý hay không!"

Diệp Ninh đầu đều rối loạn, cậu vốn dĩ chính là một viên chức nhỏ tâm tư đơn thuần, từ nhỏ đến lớn có bao giờ trải qua mấy chuyện đáng sợ này, lập tức hoang mang lo sợ run run "Tôi...... Tôi không biết...... Tôi không biết......"

Thủ đoạn của nam nhân thế nào bản thân cũng chiêm nghiệm qua, nếu cậu thật sự đào tẩu, dù cho có thể không bị gϊếŧ thì nam nhân cũng đem cậu ngũ mã phanh thây.

Hoàng Mao không nghĩ tới tên này không có chủ kiến như vậy, dậm chân một cái, thấy thân tính của lão đại gần tới, vội vàng nói "Mày nếu nghĩ thông suốt liền tìm tao!"

Nói xong liền lén lút bỏ chạy.

Chờ đến khi Diệp Ninh bị mấy tên lưu manh kia túm trở lại tầng hầm ngầm, Hoàng Mao liền vội vàng gọi điện thoại cho Trần Kinh Đông "Trần thiếu gia, em chỉ có thể làm như vậy...... Nếu lão đại biết em phản bội hắn, tuyệt đối sẽ đem em ném cho cá mập ăn!"

Trần Kinh Đông lại nói "Yên tâm, chờ mày đem Diệp Ninh gϊếŧ, tao sẽ cho mày 2000 vạn bỏ chạy, đến lúc đó đừng nói Mông Hạo, có là Thiên Vương lão tử cũng tìm không thấy mày!"

Trần Kinh Đông cũng điên rồi, từ lần đem Diệp Ninh cho độc ong thất bại hắn cũng nằm ở bệnh viện mấy ngày, quả thực càng nghĩ càng nghẹn khuất, càng nghĩ càng bực bội, hắn không có cách nào xả cơn tức chỉ có thể tìm Diệp Ninh xì hơi, trong lòng hận không thể đem Diệp Ninh thiên đao vạn quả!

"Tên tiện nhân đĩ thoả này! Quả thực là trời sinh khắc ông! Trần Kinh Đông tao không đem hắn làm thịt thì cũng không mặt mũi sống trên đời! Mẹ nó tức chết!" Tức giận làm miệng vết thương ở sọ não lại nứt ra một lần nữa.

Mà Diệp Ninh bị túm về tầng hầm ngầm, vừa vào cửa đã ngửi thấy một cổ hương vị nồng đâm.

Nam nhân cao lớn ngồi trên sô pha được đặt giữa phòng hít mây nhả khói, bên cạnh hắn là một người đang dựa vào.