Chương 8.1: Nam nhân ghen đáng sợ (Bị gậy mát xa cùng lão công song long thao đến khép chân không được, làm đến phun nước triều xuy)

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Khai giảng ngày thứ ba, Lâm Phong sớm rời công ty đi trường học đón lão bà, còn cố ý không có nói cho y, muốn cho y một kinh hỉ.

Chỉ có thể nói trời cao đều cảm thấy hắn là hảo lão công, Lâm Phong tiến cổng trường không lâu liền thấy bóng dáng lão bà. Y hướng rừng cây nhỏ đi đến, nam sinh tóc vàng đi theo sau không ngừng khoa tay múa chân cái gì.

Lâm Phong vừa định đuổi theo, bọn họ liền chuyển vào một góc hẻo lánh, bốn bề vắng lặng, nếu không phải hắn vừa vặn một đường theo tới, thật đúng là phát hiện không được bọn họ.

Làm cái gì, Lâm Phong nghĩ nghĩ, vẫn theo qua ở tường nghe bọn họ nói chuyện.

“Tiểu Lê, tôi thật sự rất thích cậu.”

Nam sinh còn dây dưa không thôi, “Cậu không phải thích nam sao, vừa lúc tôi cũng thích cậu.”

Mạc An Lê vốn đối hắn dây dưa phiền chán tới cực hạn, hiện tại nghe xong lời này, đều sắp bị hắn làm tức cười: Chính mình thích nam nhất định phải thích hắn!? Đây là quá tự đại!

Y một bên cười lạnh một bên lắc đầu: “Cậu lại nghĩ lại đi, chúng ta không hợp…”

Người đối diện không phục, hung hăng đè y trên tường: “Vì cái gì!”

Mạc An Lê cũng quyết định ghê tởm hắn một trận, duỗi tay liền hướng dưới quần hắn chộp tới, cười hì hì nói: “Cậu quá nhỏ, tôi thích……”

Để sát vào bên tai hắn thổi khí, nói, “Lớn.”

Tự đại cuồng vừa định giáo huấn y, liền thấy Mạc An Lê bỗng nhiên vẻ mặt hoảng sợ nhìn một bên, hắn quay đầu vừa thấy, một nam nhân cao lớn tuấn lãng nhìn chằm chằm bọn hắn bên này, từng bước đi tới. Sắc mặt của hắn cũng không đẹp, đâu đâu cũng thấy mưa gió sắp đến.

Mạc An Lê không thể tưởng được sẽ dưới tình huống như vậy nhìn thấy Lâm Phong, nhìn sắc mặt của hắn tựa hồ hắn không chỉ có nghe được người khác vừa mới đối chính mình thổ lộ, còn thấy được tay chính mình sờ soạng nam nhân khác…… Đồng tử hoảng sợ mà phóng đại, tâm liền quỳ trên đất xin tha đều có: Ta sẽ chết!

Lâm Phong đi đến trước mặt y, nhàn nhạt nói, đi thôi trước cùng anh về nhà.

Lâm Phong hôm nay lái chính là SUV của BMW. Mạc An Lê kéo ra cửa sau muốn đi lên, Lâm Phong mắt lạnh nhìn y, y chỉ phải ngồi trên phó lái.

Lâm Phong lấy qua cặp sách y, quả nhiên bên trong một đống thư tình đủ mọi màu sắc còn có tiểu tao hóa buổi sáng một hai phải bỏ vào gậy mát xa. Nhìn thư tình kia, Lâm Phong cười cười:

“Không tồi a, rất được hoan nghênh.”

Kỳ thật thư tình này đó là Mạc An Lê đã sớm thu được, chỉ là không để bụng cũng lười xử lý thôi, nhưng hiện tại bị Lâm Phong nhìn đến, càng thêm lửa cháy đổ thêm dầu. Mặt Mạc An Lê vốn dĩ lớn lên hảo, hơn nữa lại thích chơi đùa, hắn đã sớm biết tiểu tao hóa cơ hồ mỗi ngày đều sẽ được người thổ lộ, nhưng Mạc An Lê mỗi ngày vội vàng quấn hắn, thời gian lâu hắn cũng không so đo việc nhỏ này.

“Ha ha.”

Lâm Phong cầm gậy mát xa ý bảo tiểu tao hóa cởϊ qυầи.

Hiện tại rõ như ban ngày, tuy bên ngoài nhìn không vào, nhưng bên trong nhìn bên ngoài chính là rành mạch a. Không nghĩ chọc Lâm Phong càng thêm tức giận, tay Mạc An Lê cởϊ qυầи đều run lên.

Lâm Phong không lưu tình đem gậy mát xa hoàn toàn cắm vào, huyệt khẩu lại ướt. Tiểu tao hóa biết chính mình muốn chơi y, cư nhiên một bên sợ hãi một bên tao đến nước chảy!

Đem gậy mát xa mở đến mức lớn nhất, Lâm Phong đối y cười cười, thắt đai an toàn cho y liền chuyên tâm hướng trong nhà về, không hề để ý tới tao hoá chảy nước.

Gậy mát xa ở hậu huyệt Mạc An Lê cần cù cùng thật thà công tác. Thân gậy thô to không ngừng tự động đâm vào rút ra, khi thì chống tao điểm Mạc An Lê liều mạng xoay tròn.

Mạc An Lê chỉ cảm thấy chính mình muốn chết ở căn gậy mát xa này. Buổi sáng ra cửa y chọn riêng căn thô, còn hùng hồn đầy lý lẽ cùng lão công nói: Anh lại không thể tới trường học bồi em, em liền nhìn nó đỡ thèm nga.

Hiện tại rõ ràng nhìn xe tới xe lui bên ngoài, ngẫu nhiên còn có mọi người lớn tiếng nói chuyện truyền vào, mà chính mình trên thân chỉnh tề hạ thân quang loả bị gậy mát xa thao, cảm giác xấu hổ làm Mạc An Lê càng…… Ngứa.

Y muốn gọi a, ô ô, hảo sướиɠ, hảo muốn bắn, nhưng kêu ra quấy rầy lão công lái xe hắn nhất định sẽ tức giận, ô ô ô. Nghĩ như vậy, Mạc An Lê cảm thấy chính mình càng đáng thương.

“Xuống xe, lăn đến phía sau đi.”

Bỗng nhiên truyền đến thanh âm Lâm Phong lạnh lùng, nguyên lai bất tri bất giác hắn đem xe chạy vào một hẻm nhỏ không người. Mạc An Lê hai mắt đẫm lệ mê mang nhìn về phía hắn, không cần như vậy, tiểu miêu còn quang mông đâu, hơn nữa bên trong lỗ nhỏ còn có gia hỏa hung ác.

Lâm Phong không chút nào bị ánh mắt y đả động, mở ra cửa phó lái: “Lập tức lăn xuống đi.”

Mạc An Lê chỉ phải một chân bước ra cửa xe, hẻm nhỏ trống rỗng tuy rằng không có người, nhưng chính mình lại hạ thân quang loả bị đuổi xuống xe, giữa hai chân còn một mảnh ướt dầm dề, bị gió thổi qua, chỉ cảm thấy hảo muốn chết.

Y chạy nhanh một đầu chui vào phía sau, nhanh chóng đóng sầm cửa.

Lâm Phong một bên lái xe, một bên từ kính chiếu hậu lão bà. Cái kia gậy mát xa phỏng chừng đã làm tiểu tao hóa sướиɠ đến không được. Y ghé vào ghế sau mông cao cao nhếch lên, cửa hậu môn gậy mát xa kịch liệt chấn động, có thể nghĩ bên trong có bao nhiêu kịch liệt. Mạc An Lê không ngừng liếʍ ngón tay mình, dù nội tâm sợ hãi, nhưng lại nhịn không được hưởng thụ gậy mát xa thao lộng. Thật sự hảo sướиɠ a, hảo muốn gọi a… Ân a……

Lâm Phong xem kia mỹ nhân dâʍ đãиɠ hạ thân lưu thủy đem đệm đều làm ướt một mảnh, chỉ cảm thấy hạ thân càng đau, bỗng nhiên hắn phát hiện, tao hóa gần đây chảy nước càng ngày càng nhiều.

“Kêu ra.” Lâm Phong ra lệnh.

“Ô ô…… A a, lão công, hảo sướиɠ a, a… Tiểu Lê hảo muốn bắn, ô ô… Thao hảo sâu, thật nhanh……”

“A a a! Lão công…… Lão công, ô ô Tiểu Lê chảy thật nhiều nước… Lão công sờ em, tới thao em… Thao chết tiểu tao hóa”

“Muốn chết muốn chết…… A a ~ mặt sau Tiểu Lê hảo ngứa, hảo sướиɠ ~ Tiểu Lê là cái tao hóa, ân a, phải bị gậy mát xa thao đến cao trào ~ a…”

Mỹ nhân một đường da^ʍ kêu, Lâm Phong chạy xe vào gara, lúc này phía sau chỉ truyền đến tiếng khóc nức nở vô lực, tiểu tao hóa sớm đã bị gậy mát xa thao cả người xụi lơ ở ghế sau.

Lâm Phong kéo cửa vừa thấy, trên đệm là tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng cùng dâʍ ŧᏂủy̠ hoà với nhau, ướt một mảng lớn. Mà mỹ nhân gắt gao đem chính mình ôm thành một đoàn run rẩy, đùi dính dính một mảnh, là tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại là dâʍ ŧᏂủy̠, sau đó huyệt đã bị gậy mát xa chơi đến hồng diễm diễm, còn không ngừng hướng ra phía ngoài phun dịch nhầy, tuy rằng như thế, nó lại lòng tham cắn đại gia hỏa cho chính mình vui sướиɠ.

Lâm Phong sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm phiến màu trắng kia.

“Em dám bắn tinh?”

Quy củ bọn họ luôn luôn trừ phi là Lâm Phong đặc biệt cho phép, nếu không là tuyệt đối không thể ở bên ngoài Lâm Phong đùa bỡn bắn tinh. Mạc An Lê khóc lóc:

“Thực xin lỗi! Ô ô lão công, tiểu miêu thật sự nhịn không được, thực xin lỗi không dám…… không dám nữa…”

“Xem ra tiểu tao hóa chọn gậy mát xa rất lớn, thao thực sướиɠ a, có nó là đủ rồi đi.”

Mạc An Lê vội vàng kêu lên:

“Không cần nó, muốn lão công, ô ô tiểu miêu yêu nhất lão công… Lão công thật lớn, ô ô muốn lão công thao ~”

Lâm Phong tàn nhẫn cười: “Liền chờ em những lời này.”