Ngày khai giảng.
Tần Trường An và Diệu Diệu tay nắm tay lại đây, đi báo danh với chủ nhiệm lớp, bọn họ đã biết mình ở lớp nào, không cần đi xem nữa.
Chủ nhiệm lớp Đường Viễn Sơn nhìn một nam một nữ tay trong tay đi tới, những phụ huynh phía sau cũng mặc kệ, thậm chí nhìn còn rất vui, mí mắt giật giật, biết đây là ai, ho khan, “Tần Trường An, Lê Diệu Diệu?”
Tần Trường An gật đầu, lộ ra hàm răng trắng sáng, “Em chào thầy.”
Quả nhiên…
Chủ nhiệm lớp sờ sờ cái đầu còn vài sợi tóc của mình, biểu tình rất là phức tạp, tổng cảm thấy vừa muốn khóc lại không nhịn được cười là chuyện như thế nào?
Tóc của ông khả năng lại sắp rụng…
Đối với người học sinh như Tần Trường An, tất cả giáo viên trong trường đều biết, không biết cũng không có khả năng a, Trạng Nguyên năm nay, học sinh mà trường muốn mạnh mẽ chiêu sinh.
Nhưng làm hắn nổi tiếng, cũng không phải bởi vì chuyện này, mà là bởi vì cái yêu cầu đi học cùng bạn gái của hắn……
Cũng không phải sao, hiệu trưởng còn đen mặt chuyên môn mở cuộc họp, nói gặp phải hai học sinh này đừng động! Hoàn toàn không giống trước kia.
Ai mẹ nó có thể không nhớ được?!
Phụ huynh hai nhà nhịn không được cười phun.
Diệu Diệu và Tần Trường An cũng không ở ký túc xá, ở trong đó ít nhiều cũng có chút không tiện. Nhưng lại có giờ tự học, về nhà thì không kịp, hai nhà lại không thiếu tiền, dứt khoát mua hai phòng ở đây.
Là hai phòng gần nhau, Tần Trường An và Diệu Diệu còn chưa thành niên, tự nhiên không thể ở cùng một chỗ.
Đến cuối tuần hai người lại về nhà.
Bất quá kỳ thật cũng không kém bao nhiêu, mỗi ngày cùng nhau đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau làm bài tập, chẳng qua chỗ ngủ không giống nhau mà thôi.
Chạng vạng tập hợp trong lớp, phát sách mới còn vài chuyện vụn vặt.
Tần Trường An ở lớp ba, bởi vì cũng không có nhiều chuyện, cho nên đi không sớm, khi đến trong lớp đã lộn xộn một mảnh, những người xa lạ sau một tiếng ở chung, đã vừa nói vừa cười, đàm luận bát quái.
Cửa bị đẩy ra, một trận gió lạnh thổi tới, tất cả học sinh đều nhìn qua…
Phảng phất đầu óc bị sét đánh, trong lớp một mảnh yên tĩnh.
“………”
Tần Trường An nắm tay Diệu Diệu đi vào, nhìn chung quanh một vòng, không tìm được chỗ phía sau, dứt khoát ngồi xuống bàn đầu tiên.
Lấy một túi khăn ướt, rút ra hai tờ, lau ghế dưới bàn, sau đó hôn hôn nữ sinh phía sau, để cô ngồi xuống.
Động tác liên tiếp thuần thục mà tự nhiên. Làm một đám học sinh ngây ngẩn.
Bạn ngồi cùng bàn Tiểu Liễu hạt dưa trong miệng đều rớt, má ơi, bọn họ đều đến cao trung, sao còn chưa tránh thoát?!
Hai người này không phải hẳn là đi lớp trọng điểm sao? Sao chạy tới đây?!
…… Không phải bọn họ còn bị nhét cẩu lương ba năm nữa đi…
Lúc sau không biết là cái gì đánh vỡ yên tĩnh, trong phòng học một lần nữa náo nhiệt, nhưng náo nhiệt luôn có vài phần quỷ dị, cẩn thận quan sát là có thể nhìn ra, mọi người giống như thực náo nhiệt, trên thực tế ánh mắt lại đều lặng lẽ nhìn về phía bàn đầu.
Ai u ngọa tào, dắt tay dắt tay!
Sao bọn họ có thể cười ngọt như vậy…
Tổng cảm thấy có hơi đau răng, là ảo giác sao…
“……”
Tần Trường An cũng không thèm để ý, đang chạm trán với Diệu Diệu ghé vào cùng nhau, nói chờ buổi tối trở về muốn ăn cái gì, “Nếu không anh nấu cho em?”
Diệu Diệu lắc đầu, “Không cần.”
“Vì sao không cần, anh nấu ăn rất ngon… Ngon hơn thím Trương!” Tần Trường An nói.
Diệu Diệu nghiêng nghiêng đầu, “Em đau lòng nha, học tập đã rất vất vả, nấu cơm để cho thím Trương làm nha.”
Nhìn Tần Trường An thi có vẻ thực dễ dàng, nhưng lại thông minh, nếu không nỗ lực cũng không lấy được thứ nhất, Tần Trường An bình thường cũng không làm ít bài tập.
Đau lòng hắn a……
“Diệu Diệu” Tần Trường An nhịn không được cười ra, đặt đầu trên vai cô, “… Sao em lại đáng yêu như vậy?”
Thật là, hắn càng ngày càng thích cô.
Cùng lúc đó, cửa phòng học lại bị đẩy ra, chủ nhiệm lớp vác cái bụng to đứng ở cửa, sắc mặt vặn vẹo ——
Tất cả học sinh dường như đều biết được suy nghĩ của nhau, động tác nhất trí nhìn về phía bàn đầu—— Đôi kia vừa còn nị oai đâu! Bây giờ còn nắm tay!
Mọi người tâm đều nhấc lên, sôi nổi cúi đầu giảm cảm giác tồn tại …… Sao, làm sao, chủ nhiệm lớp sẽ không nổi bão đi.
Không khí phảng phất chạm vào là nổ ngay.
Giây tiếp theo, chủ nhiệm lớp động, gõ gõ cửa, “Khụ, mấy nam sinh tới bê sách giúp thầy.”
Sắc mặt nên vặn vẹo vẫn vặn vẹo, lại không có dấu hiệu bùng nổ, phảng phất như mình không nhìn thấy gì cả.
Các bạn học: “……???”
Cứ, cứ như vậy?
Chờ thầy và mười mấy nam sinh rời đi, trong phòng học ong một chút loạn cả lên.
Rốt cuộc sao lại thế này?!
Ngày đầu tiên cơ bản không chuyện quan trọng gì, chỉ là mở họp, dựa theo tên nhận sách, sau đó giới thiệu bản thân với mọi người, giáo viên nói một chút hy vọng về sau ở chung vui vẻ.
Tần Trường An vẫn cho thầy mặt mũi, không có ý được một tấc lại muốn tiến một thước, có chuyện tốt chính mình vụиɠ ŧяộʍ vui là đủ rồi, hếch mũi lên mặt không được.
Thấy thầy trở về, hắn an vị thẳng lưng, chỉ có tay vẫn nắm tay Diệu Diệu.
Cái tên đầu tiên thầy đọc là Tần Trường An, đọc đến Diệu Diệu cũng là Tần Trường An đi lên lấy, vì thế mọi người đều hiểu.
—— Tần Trường An, Lê Diệu Diệu, hai cái tên ngày đầu tiên đã lan truyền toàn bộ trường học.
Tất cả mọi người đều biết có một cặp đôi như vậy, gan rất lớn, thầy cô thấy cũng không quản.
Các bạn học không phải độc thân cao hứng hỏng rồi, ai da mẹ nó, cái trường học này còn cho phép yêu đương nha, rải hoa hoa, xoay vòng vòng.
Sau đó một cặp đôi tay dắt tay đi ra.
Ăn cơm trưa.
Tần Trường An và Diệu Diệu ngồi bên cửa sổ, Diệu Diệu thích ăn cá, lại không thích gỡ xương cá, Tần Trường An sớm đã luyện kỹ thuật gỡ xương cá, gỡ sạch xương rồi mới đút cho cô.
Diệu Diệu meo meo hai tiếng, cái đuôi cao cao, ngọt ngọt ngào ngào cho hắn một nụ hôn.
Bong bóng màu hồng tràn ngập toàn bộ không gian, cẩu độc thân ngồi xung quanh mặt không biểu tình, bưng mâm lui lại, không thể trêu vào lão tử còn không trốn được sao?
Một đôi không chịu thua, cũng bưng lên bắt đầu đút cơm cho nhau, “A, em yêu ——”
“A ——”
Bang một tiếng,
Chủ Nhiệm Giáo Dục đen mặt một cái tát đập trên bàn cơm, “A cái gì a, đi văn phòng với tôi!”
“Trường học là nơi để các em yêu đương sal?! Nhão nhão dính dính có còn là học sinh không?”
Cặp đôi: “………???”
Cặp đôi nhìn nhìn đối diện, rõ ràng còn nhão dính hơn bọn họ, mộng bức.
…Vậy bọn họ thì sao?
Chủ Nhiệm Giáo Dục làm như không nhìn thấy, “Nhìn đi đâu, còn không đứng lên?!”
Cặp đôi: “………”
Buổi tối, bên hồ nước của trường,
Phong cảnh bên hồ của trường rất đẹp, đặc biệt là chạng vạng, gió lạnh phơ phất, mặt hồ hơi gợn, sẽ có rất nhiều học sinh vây quanh bên hồ chạy bộ.
Tần Trường An là người thường xuyên rèn luyện thân thể, buổi tối ra trường vừa lúc đi qua bên hồ, liền dứt khoát chạy bộ ở chỗ này.
Diệu Diệu bị hắn nắm tay, chạy một hồi liền bắt đầu chơi xấu, “Trường An, không muốn chạy…”
Diệu Diệu mệt mỏi quá nga T^T
Tần Trường An dỗ cô, giữ chặt cô đi về phía trước, “Lại chạy một chút.”
“Còn có một chút là một vòng…”
Rèn luyện rất tốt với cơ thể, Diệu không thích, hắn cũng sẽ không bắt Diệu Diệu chạy nhiều, một vòng là đủ rồi.
Diệu Diệu, “Trường An Trường An Trường An Trường An Trường An Trường An…”
“Không chạy sao”
Cô ôm lấy Tần Trường An, dây dưa dây cà chính là không động, không muốn chạy không muốn chạy…
Tần Trường An không chịu nổi cô làm nũng, tim đều mềm, lập tức không nguyên tắc đầu hàng, “Được được được, không chạy không chạy.”
Hắn ôm lấy cô từ từ đi về phía trước, “Chúng ta đây đi từ từ được không?”
Diệu Diệu rầm rì.
Cặp đôi bên cạnh thấy bọn họ như thế, cũng dắt tay, ôm nhau……
Bọn họ cũng có bạn trai / gái a, show cái gì show, làm như người ta là cẩu độc thân vậy.
Đúng lúc này, một chùm ánh sáng mạnh chiếu lại, chiếu vào trên mặt Tần Trường An và Diệu Diệu, giọng nói mang theo tức giận, “Ai, bên kia…”
Thấy rõ đối diện là ai thầy lại ngậm miệng, đèn pin quay đầu liền nhắm ngay cặp bên cạnh, nổi giận, “Làm cái gì vậy?! Bài tập làm xong chưa mà ôm ôm ấp ấp ngoài đây!”
Như là vừa rồi mắt bị mù, hoàn toàn nhìn không thấy đôi bên kia.
“Không biết mình là học sinh sao?!
Yêu đương ảnh hưởng học tập không hiểu?!
“Đọc tên cho tôi!”
Cặp đôi: “………???”
Mộng bức.
—— Cái đôi bên cạnh đang show ân ái sao không bắt?
Diệu Diệu nhìn một đôi lại bị kéo đi, nhỏ giọng nói, “Chúng ta lại không giống mấy bạn kia.”
Bọn họ yêu đương sẽ không ảnh hưởng học tập đâu!
Tần Trường An không hiểu ý cô, hôn cô một cái, phát ra một tiếng chụt lớn,, đắc ý, “Đúng vậy, mấy người đó không đáng yêu như em.”
Ai cũng không đáng yêu bằng em!
Diệu Diệu: “Không phải nói cái này!”
Cái đuôi nhếch lên, tuy rằng sự thật là cô đáng yêu nhất. ╯^╰
Mới vừa xoay người, cặp đôi sắp bị chia rẽ: “………”
Tác giả có lời muốn nói: Mẹ nó chúng ta sắ bị chia rẽ hai người còn show! Có còn lương tâm không!