Chương 1-1
Lâm Ninh chỉnh lại trang phục của mình trong gương, xác nhận lần nữa xem mình đã giống cô vợ dịu dàng đức hạnh “Trăm phần trăm” hay chưa?
Kiểu tóc, mái tóc xoăn dài được buộc thành đuôi ngựa ở sau gáy. Ok.
Khuôn mặt xinh đẹp thoải mái, thần sắc sáng ngời.
Còn trang phục, quần áo đơn giản ở nhà, tạp dề hoa, một bà chủ nhà rất có phong cách Nhật Bản, rất tốt.
Mỉm cười, góc độ chuẩn, đường cong tự nhiên, thân thiết, thông qua.
Ánh mắt…… Ôi, ánh mắt nhiều sát khí quá, chỉnh lại ngay.
Cô nhắm mắt lại, lắc đầu, hít sâu, lại mở ra lần nữa, làm ánh mắt thêm mềm mại, để đồng tử thoang thoảng hơi nước, khóe mắt khẽ cong lên……
Cho nên, trong gương xuất hiện một người vợ điển hình như trên các chương trình TV, thanh khiết tao nhã, thoạt nhìn hiền thục lại giống như một người phụ nữ con nhà lành rất biết chăm sóc chồng.
Cô nhìn người không thể chê vào đâu được trong gương, cười cười, không nhịn được tự khen mình trong lòng một tiếng, hoàn mỹ!
Là ai nói cô không thể đảm nhiệm nhiệm vụ này chứ?
Các đồng nghiệp nam ở bộ đặc vụ phương Đông đúng là quá coi thường cô, bọn họ cho rằng cô chỉ biết đấm đấm đá đá thôi sao?
Được rồi coi như cô đúng là chỉ biết đấm đấm đá đá thôi, bình thường lại như một bà mẹ chồng, nhưng khả năng học tập của cô là cao thủ đấy nhé, mởi nhận chỉ đạo được một tháng, các giáo viên đã nói rằng bề ngoài của cô đã là cô vợ siêu cấp lý tưởng mà đàn ông muốn nhất rồi.
Chỉ có cái mã….
Hừ! Được hình thức là tốt rồi còn gì! Nếu không như cái tài nấu ăn kia thì ai mà vừa học đã biết được? Từ bé đến lớn nếu không phải là mẹ già nấu, thì là ăn nhà hàng, sau khi ra ngoài làm việc thuê nhà ở, đến cái bếp cũng không có, chuyện đun nước chưa từng nghe càng chưa từng làm, dù sao chỗ nào mà chẳng mua được nước khoáng.
Đương nhiên lại càng chẳng nói đến dọn phòng, quần áo của cô bình thường giặt xong phơi khô trực tiếp mặc luôn, không là không gấp khỏi rắc rối, rác một tuần đổ một lần là tốt lắm rồi, gặp bữa đi công tác, một hai tháng không dọn dẹp cũng là chuyện bình thường, hàng xóm nhà trọ của cô còn từng mách lẻo với người quản lý là có mùi hôi thối bay ra từ trong phòng cô, tên quản lý có tố chất thần kinh khăng khăng là cô tự sát nên thi thể thối rữa, báo cảnh sát xô cửa vào nhà lục soát.
Nực cười! Cùng lắm thói quen của cô chỉ hơi khác người một tý, hơn nữa công việc lại bận rộn—- đúng, công việc của cô bận kinh hồn, ngày cuối tuần cũng chẳng được nghỉ, cả một năm còn có vài tháng bị điều động đến các quốc gia Châu Á, đi đi về về, người giống như cô, nào có rảnh mà làm việc nhà?
Không rảnh dọn dẹp, không nhắc thì sẽ không dọn, dù không biết, nhưng không có nghĩa là không thể học được, dựa vào thành tích tốt nghiệp đứng đầu bộ đặc vụ phương Đông của cô năm đó, đã chứng minh tư chất thông minh của cô rồi, không gì làm khó được cô, chỉ là học làm một cô vợ tốt, với cô mà nói là chuyện bé tẹo.
Nhưng nói thật nhé, vợ hiền đúng là không phải chuyện cho người làm, trước kia cô nào có đoán được phụ nữ đều ở nhà làm nhiều việc vặt phức tạp như thế? Chỉ là trước khi làm nhiệm vụ còn được bồi thêm một danh sách huấn luyện nữa đã làm cô há hốc mồm rồi, hơn nữa để cô nấu ăn thì đúng là thảm kịch, lại còn dọn dẹp, phân loại, giặt quần áo, gấp quần áo, mua thức ăn, nấu cơm….
“Vì sao loại nhiệm vụ này không gọi Khổng Tước chứ? Cô ấy hợp diễn mẹ chồng nhất mà!” Sau ngày huấn luyện đầu tiên cô đã lao về bộ lớn tiếng phản đối.
“Khổng Tước không may bị tai nạn xe tuần trước, gãy xương đùi phải, trước mắt nằm trong viện, nếu không cô nghĩ tôi sẽ phái cô đi làm nhiệm vụ này à?” Trưởng phòng cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi.
“Đáng đời cô ta, chắc chắn là đi đường mà không chú tâm, liếc mắt đưa tình với đàn ông nên mới bị xe đâm.” Cô mỉa mai cười khẩy.
Ở bộ, cô và Khổng Tước không hợp nhau.
“Tôi cũng bất đắc dĩ lắm mới phải gọi cô nhận công việc này, trước mắt thành viên nữ rảnh trong cục chỉ còn lại có mình cô, hơn nữa, tuổi tác và điều kiện cũng phù hợp, tôi phải mạo hiểm lắm mới….”
Mày phải của cô nhếch lên, với thủ trưởng trái một tiếng bất đắc dĩ, phải một câu mạo hiểm, có phần bực dọc.
“Thật ra thì, các đồng nghiệp đều khuyên tôi cân nhắc lại, nói tính cô thô lỗ, không có tính nhẫn nại, hành động lại quá tệ, Khổng Tước biết công việc này được cô làm cũng rất lo lắng….” Thủ trưởng còn cố tình dừng một lát, liếc trộm cô.