Trương Đông Hải quan sát tham số hiển thị trên màn hình trước mặt, trả lời một cách chắc như đinh đóng cột.
“Đã xác nhận ngòi nổ ở trạng thái giải trừ từ xa.”
“Phóng ngư lôi số 1!”
Lý Hải cao giọng.
Sĩ quan vũ khí Trương Đông Hải ấn phím kiểu cũ có ghi chú chữ màu đỏ “Châm ngòi” ở trên bảng điều khiển. Đây là một phím nặng, ấn phím này khá tốn sức, Trương Đông Hải dùng ngón tay cái tiến hành thao tác, mục đích của việc thiết kế bàn phím như vậy chính là để tránh phóng nhầm.
Lệnh bắn dẫn khí vào ống pít-tông, pít-tông nén khí này di chuyển dọc theo trục pít-tông, đẩy nước biển ra khỏi tàu từ một cái ống khác, thông qua van trượt ở đầu sau của ống phóng, tạo ra một sức mạnh gấp bốn đến sáu lần, nhờ lực đẩy này, ngư lôi hạng nặng type 18 sẽ từ trên Trường Thành nhanh chóng lao ra ngoài, sợi dây dẫn cáp quang phía sau nó lao nhanh vào lòng đại dương đen kịt.
Ngư lôi được bắn ra từ ống phóng lôi số 1, trong tích tắc đã rời khỏi Trường Thành một khoảng cách khoảng 1 hải lí, không đợi đến lúc dùng hết lực, động cơ trên ngư lôi đã bắt đầu chạy, chân vịt ở đuôi khuấy động nước biển và phi nước đại về phía vị trí mà hệ thống điều khiển bắn đã chỉ định.
Lúc này, vận tốc của ngư lôi đã đạt đến 30 hải lí/giờ, quá trình tăng tốc sẽ tiếp tục tuyến tính khi nó đạt đến điểm tiếp xúc dự kiến.
“Dự kiến 4 phút sau đến điểm chạm đầu tiên.” Sĩ quan vũ khí Trương Đông Hải tuyên bố với giọng nói chuyên nghiệp.
Màn hình của trung tâm chỉ huy hiển thị những con số đếm ngược, các kí tự màu đỏ vô cùng bắt mắt.
Ánh mắt của tất cả mọi người đang chăm chú nhìn vào màn hình lớn của trung tâm điều khiển, một mũi tên màu đỏ đang không ngừng di chuyển men theo đường nét đứt màu xanh, mỗi lần di chuyển đều khiến cho tim gan ai nấy như thắt lại.
Càng lúc càng gần điểm tiếp xúc dự tính.
“Đã đến điểm tiếp xúc đầu tiên.”
“Sonar ngư lôi khởi động!”
Hệ thống hướng dẫn máy định vị bằng sóng âm trên ngư lôi type 18 bắt đầu bước vào trạng thái tìm kiếm, không giống với ngư lôi đời cũ, ngư lôi type 18 không cần bắt mục tiêu bằng cách di chuyển theo vòng tròn, nó có thể tìm kiếm ở bất kì tư thế nào, thậm chí có thể xoay một góc lớn để bắt mục tiêu, thao tác của nó rất giống với tàu ngầm dưới biển không người lái UAV, đây là một trong những tính năng vượt trội của vũ khí “thông minh”.
“Giảm vận tốc tìm kiếm, hòa nhập với nền đại dương.”
Tốc độ hạ lệnh của Lý Hải rất nhanh, gần như sắp bắt kịp tốc độ tiến bước của ngư lôi.
Đôi tay của sĩ quan vũ khí hạ lệnh hành động cho máy tính điều khiển bắn thông qua bàn phím và cầu quỹ tích, thông qua hệ thống mã hóa, những tín hiệu cáp quang được phát ra hết sức thuận lợi, với vận tốc 30 vạn hải lí, đưa thông tin đến bản mạch hệ thống máy tính trên ngư lôi liền mạch không gián đoạn. Gần như cùng thời gian đó, ngư lôi bắt đầu giảm tốc, vài giây sau, tốc độ của nó giảm xuống còn 25 hải lí/ giờ.
Giảm tốc tìm kiếm, tăng tốc tấn công, đây là một tuyệt kỹ khác của ngư lôi thông minh.
Máy định vị bằng sóng âm ở đầu trước của ngư lôi liên tục truyền tín hiệu âm thanh mà nó tìm kiếm được về máy tính điều khiển bắn, máy tính điều khiển bắn lại vọng lại để chia sẻ tín hiệu đến hệ thống máy chủ, hệ thống máy chủ sẽ lấy dữ liệu này và kết quả mà máy định vị bằng sóng âm tàu ngầm dò được để tiến hành tính toán lại, đè chồng dữ liệu.
Trường Thành như đã phái đi một binh sĩ trinh sát mặt trận có đem theo vũ khí.
Sĩ quan điều hành Ngọ Bằng Phi nhìn thuyền trưởng của mình một cái, hiện giờ anh ta đã gần như hiểu được chiến thuật của Lý Hải, lợi dụng tính năng tân tiến của ngư lôi type18, mở rộng phạm vi dò tín hiệu của máy định vị bằng sóng âm, có điều vị sĩ quan điều hành bảo thủ này không đồng tình lắm với chiến thuật này. Hấp tấp quá, lỡ như đối phương phán đoán sai lệch, phản công lại thì làm sao? Như thế này là đang mạo hiểm đó.
Lý Hải gần như cũng đã đoán được suy nghĩ của đồng đội, ông ta bỏ micro xuống, nhỏ tiếng dặn dò sĩ quan điều hành.
“Nhật kí hàng hải ghi chép, cá nhân thuyền trưởng quyết định tiến hành chiến thuật ngư lôi.”
Lý Hải luôn nhớ tới lời của ông nội, một vị cựu binh kháng chiến.
“Những tên quỷ đảo quốc rất ranh ma, nếu đạn chưa vào buồng đạn, tuyệt đối không được tiếp cận bọn chúng. “
Là một người lính thời đại mới, anh thấy vũ khí mới cho con người ta thời gian rất ngắn để phản ứng, cần phải chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến bất cứ lúc nào, không được sợ sệt, do dự.
“Máy định vị bằng sóng âm ngư lôi tiếp xúc.” Báo cáo của sĩ quan vũ khí đã cắt ngang dòng suy nghĩ của ông ta.
“Phán định trạng thái mục tiêu.” Lý Hải hạ lệnh một cách quyết đoán.
Mũi tên màu đỏ đổi hướng trên màn hình hiển thị, di chuyển theo đường nét đứt mới.
“Mục tiêu không có dòng lực chính, đang trôi theo dòng hải lưu.”
Lúc này, người báo cáo với thuyền trưởng là sĩ quan máy định vị bằng sóng âm. Đối với bất kì tiếp xúc máy định vị bằng sóng âm nào, họ đều là những chuyên gia chân chính.
“Dòng hải lưu nhiệt?” Sĩ quan điều hành tự lẩm bẩm hỏi.
Lý Hải gật đầu. Tàu ngầm đảo quốc đã đóng nguồn động lực chính của nó và di chuyển tàu ngầm dựa vào dòng hải lưu nhiệt dưới đáy đại dương, đây là lý do tại sao máy định vị bằng sóng âm Trường Thành để mất tín hiệu tiếp xúc.
Sở dĩ ngư lôi có thể phát hiện mục tiêu là bởi vì đầu khởi động của máy định vị bằng sóng âm phát ra đầu dò ở chế độ chủ động, nhưng như thế cũng đã tự để lộ sự tồn tại của mình.
Theo quy trình tấn công, vỏ bảo hiểm trên vũ khí cần được mở ra ngay lập tức, để ngư lôi số 1 có thể được tăng tốc lên 50 hải lý/giờ, nhưng mục tiêu phát động chạy nước rút.
Đầu đạn nặng 300 kg sắp nghiền nát đối thủ như xé nát tờ giấy.
“Cắt dây, khóa bảo hiểm, để ngư lôi phóng tự động.”
Lý Hải ra lệnh cho sĩ quan vũ khí, ông ta không cần phải tấn công ngay bây giờ, chỉ hy vọng rằng ngư lôi trong chế độ tìm kiếm có thể khiến đối phương nghĩ nhầm rằng mình đã gặp phải một loại tàu ngầm dưới biển không người lái UAV nào đó.
“Năm phút sau ngư lôi bắt đầu chìm.” Sĩ quan vũ khí tuyên bố số phận cuối cùng cho ngư lôi số 1.
Lý Hải đập một cái vào bàn, bọn họ không dò được dữ liệu máy định vị bằng sóng âm của đối phương, nhưng ít nhất cũng cho anh ta biết rằng có một đối thủ tiềm năng nắm rất rõ điều kiện biển xung quanh, chỉ cách anh ta chưa đến 12 hải lý.
“Đội trưởng hàng hải, chỉnh lại phương hướng, bước vào tuyến đường tiếp tục tìm kiếm.”
Lý Hải thấy đối thủ thật không tầm thường, ông ta muốn xem xem, tàu Sóng Dữ này muốn giở trò gì?
5°19’ vĩ Bắc, 115°12’ kinh Đông, phía tây nam Labuan 120 hải lý.
Tàu ngầm hải quân tấn công động lực hạt nhân tàu Trường Thành
Thời gian trên thuyền 8:51 AM
Trường Thành đã mất vài giờ tìm theo vòng tròn, sĩ quan điều hành Ngọ Bằng Phi đã mấy lần đề nghị thuyền trưởng rằng, báo cáo với tổng bộ hải quân về vị trí xuất hiện cuối cùng của đối phương, bọn họ tiếp tục di chuyển theo lộ trình tuần tra đã định, không nên lãng phí thời gian vô ích ở gần đây nữa.
Lý Hải không phản bác, chỉ bảo anh ta tiếp tục trinh sát tìm kiếm cho đến khi anh có thể xác định được ý đồ của đối phương. Ông ta biết rằng đối phương là tàu ngầm AIP, nhưng về bản chất nó vẫn là một tàu ngầm thông thường, nó không thể nào luôn tắt nguồn và di chuyển dựa vào dòng hải lưu nhiệt mãi được, con sói đến cuối cùng cũng phải thò đầu ra thôi.
Hơn ba giờ trước, sau khi ông ta ăn xong một chiếc bánh sandwich, ông ta đã giao hết quyền chỉ huy cho sĩ quan điều hành và trở về cabin của thuyền trưởng ở giữa thuyền để nghỉ ngơi.
Đây là nơi không quá rộng nhưng lại là nơi được trang hoàng xa hoa nhất, giống đất liền nhất của cả con tàu Trường Thành, tường ngăn thậm chí còn dùng gỗ hoa lê màu vàng đắt đỏ. Một bức ảnh chụp chung của tất cả quan binh trên thuyền được treo ở vị trí bắt mắt nhất, ngoài cái đó ra, trong cabin không còn bất kì hoa cỏ cũng như vật trang trí khác, đây là yêu cầu đặc biệt của Lý Hải, ông ta nói với sĩ quan hậu cần phụ trách trang trí nội bộ:
“Đây là chiến hào của tôi, không phải phòng tân hôn, làm cho nó thoải mái quá thì không ra thể thống gì cả.”
Sĩ quan hậu cần tưởng là do ông ta khách sáo vậy thôi, nên vẫn đặt rất nhiều đồ trang trí tinh xảo như thường, không ngờ sau khi Lý Hải lên thuyền liền bỏ tất cả đồ trang trí đó vào hòm, rồi gửi lại văn phòng hậu cần trên đất liền, khiến cho đối phương ngại không để đâu cho hết.