Chương 1

La Nhiễm một lần nữa thừa nhận rằng bản thân mình đã xuyên qua đại quân rồi, ngẩng đầu nhìn ngôi làng nằm cạnh dòng sông nhỏ, cúi đầu nhìn bản thân mình là một đứa trẻ sáu bảy tuổi mặc bộ quần áo đã giặt đến trắng bệch, nếu không có đoán sai, có lẽ bản thân đi vào quyển tiểu thuyết điền văn rồi, vì thế hơi YY một chút. Có điều đáng tiếc một chút, nếu ông trời đã cho cơ hội được xuyên không, giống các thành viên xuyên không kia, sao không cho xuyên vào một mĩ nam có cuộc sống giàu sang nhỉ, chẳng lẽ là bởi vì bản thân mình xuyên qua không báo trước cho tiểu đội huấn luyện, đây chính là lòng dạ độc ác mà.

Ngẫm lại bản thân mình đích thực có xuất thân là nông dân của Trung Quốc, chính là cuộc sống túng quẫn, học tiểu học, trung học đại học đều chỉ có một mình mà thôi, không có ai quan tâm chăm sóc. Cũng may tuy rằng chính mình học tập không tốt lắm, miễn cưỡng thi đỗ vào được một trường đại học hạng hai, nhưng giá trị vũ lực cũng không kém ai, lúc còn nhỏ đã từng đánh nhau trong khắp thôn không có đối thủ, đến sau này lên đại học cũng đạt tới hai chữ lưu manh. Sau năm thứ nhất, bản thân làm việc bán thời gian trong một đạo quán taekwondo. Khi bản thân đã đạt tới trình độ đai đen, huấn luyện viên cũng khuyên nên đi thi để nâng cao trình độ, nhưng cuộc sống đại học dần dần ổn định đã làm cho La Nhiễm muốn phát triển bản thân theo hướng là một người con gái dịu dàng thùy mị, cho nên cô quả quyết không thi.

Chính mình mấy hôm trước đi làm tóc xoăn, thả tóc ra thì giống như một thác nước, làm cho chính mình tăng thêm được ít được nhiều hương vị nữ nhân. Nhớ rõ khi ấy nhìn người con gái thục nữ trong gương, đã cực kì kinh ngạc, một khuôn mặt thanh tú xuất hiện trong gương, mũi thẳng, miệng và đôi tai nhỏ nhắn, quá đẹp rồi. Điều này khiến La Nhiễm, người không bao giờ chi tiền cho việc ăn mặc, thực sự đã mua hết gần 1.000 nhân dân tệ các sản phẩm chăm sóc tóc trong cửa hàng cắt tóc, mặc dù sau này vô cùng hối hận.

Chính mình không đi kiếm chuyện, nhưng chuyện lại tìm đến mình. Người xui xẻo vô luận làm cái gì cũng đều là xui xẻo. Gần đến ngày 1 – 5, trung tâm mua sắm có chương trình khuyến mại lớn, La Nhiễm đã chuẩn bị sẵn sàng để tranh mua hàng hóa. Vừa mới bước ra khỏi trung tâm thương mại, liền thấy một cặp tình nhân tay trong tay đi tới, ồ, không, phải nói là sự kết hợp giữa người đẹp và quái thú. Mĩ nữ kia (La Nhiễm đoán chắc là tình nhân nhỏ, chắc não bị úng nước thì mĩ nữ mới kết hôn với một dã thú vừa xấu lại vừa già), nhìn xem đôi giày cao gót 10cm sáng bóng kia, tuyệt đối là hàng xa xỉ. Tuy rằng tôi cũng đi đôi giày cao gót 10cm, nhưng đôi giày cao gót 59 nhân dân tệ mà tôi mua tuần trước là ở một gian hàng vỉa hè hàng thật giá thật. Giá không giống nhau, cảm giác chính là không giống nhau, mới đi một lần, cảm giác như gót chân sắp gãy, còn có một chút ma sát với bàn chân. Haizzz, lần sau tôi chắc chắn sẽ không đi nó lần nữa, thật là khổ thân mà. Một lúc sau thì thấy mĩ nữ hôn một cái ở trên mặt quái thú, xách túi tiếp tục đi vào trung tâm thương mại, La Nhiễm liền không bình luận nữa, tính toán đi phía trước đi, nhưng là cảm giác được lão quái thú kia lại tiến lại gần, vẻ mặt sắc mị mà nhìn tôi chằm chằm.

Đang định mở miệng mắng "Ông đại gia, nhưng cũng không nhìn xem đức hạnh của ông mà dám mơ tưởng tôi", liền nhìn thấy một người phụ nữ trung niên siêu cấp đầy đặn xông tới muốn nắm tóc tôi. Đây là phát sinh tình huống gì vậy, rõ như ban ngày, lanh lảnh càn khôn [1], thế kỷ 21 thái bình thịnh thế, làm sao lại có hành vi thô tục, bạo lực và dã man đến như vậy? La Nhiễm nghĩ đến đây thì hoàn toàn quên bản thân mình chính là một cô gái bạo lực. Nói thì chậm, hành động thì nhanh, chỉ thấy La Nhiễm thân mình khẽ nhếch, tránh khỏi bàn tay của người phụ nữ trung niên, chân phải lui về phía sau ổn định thân hình, chỉ tiếc, phía sau là bậc thang, sau một hành động ngu ngốc, chân phải đạp vào khoảng không, gót giày rơi xuống đất, nhưng ở thời khắc mấu chốt gót giày không cho lực, bị gãy, lần này tôi đã vinh quang ngã xuống đất.

Cùng lúc bản thân té ngã, La Nhiễm thầm nghĩ: Hàng vỉa hrf vạn ác, lật thuyền trong mương, thù này không báo nhất định không phải là quân tử. Đưa tay ra kéo lấy người phụ nữ trung niên cùng ngã xuống, kết quả đó chính là bản thân bị ngã sấp xuống ở trên bậc thang, ít nhất một tảng thịt to nặng 200 cân [2] lại nện ở trên người mình, cái ót đυ.ng vào bậc thang. Ngay lập tức tôi có cảm giác một dòng máu ấm áp chảy ra, cú ngã kia thật đau, kết quả chính mình thầm khóc trong lòng. Trước khi hôn mê, La Nhiễm còn cảm khái chính mình mới vừa mua một sản phẩm bảo dưỡng tóc với giá hơn 1000 nhân dân tệ, đều mới bắt đầu dùng mà. Ông nội nó, đây là chuyện gì vậy.

Sau đó La Nhiễm đã đến nơi này. Đây chính là lịch sử xuyên không của La Nhiễm.

[1] Lanh lảnh càn khôn: Mô tả sự rõ ràng về chính trị và hòa bình thế giới (Trích từ Nguyên Lí Văn Úy ).

[2] Ở Trung Quốc, 1 cân = 0, 5kg => 200 cân = 100kg.