Chương 9: Đá xanh áp quan tài, hồn phách không ra được
Sau khi về đến nhà, Đại Võ cùng Nhị Ni nhìn đến gà trong sọt và một rổ trứng gà anh mang về, đôi mắt bọn họ lập tức sáng lên. Đặc biệt là Nhị Ni, cô bé ngày thường rất là thẹn thùng nhút nhát, lúc này lại tráng lá gan lôi kéo vạt áo của Liễu Thanh Vân nói: “Cha, trứng gà.”
“Đúng vậy, cha mua trứng gà, chúng ta một người hai cái, luộc trứng gà ăn.” Liễu Thanh Vân cũng rất thèm, nghĩ tới đời trước anh giúp người khác trừ tà trảo quỷ, những nhà có tiền kia từ trước đến nay đều cung phụng ăn ngon uống tốt, có sơn trân hải vị gì mà anh không ăn qua, hiện giờ trứng gà lại cũng thành vật hiếm lạ.
Vẫn là Đại Võ có chút tính toán, nghe Liễu Thanh Vân nói một người hai cái, liền do dự nói: “Cha, một người hai cái có phải là hơi nhiều không, nếu không chúng ta một người một cái đi.”
“Không có việc gì, ăn xong rồi lại mua là được, một cái còn chưa đủ tắc kẽ răng đâu.”
Liễu Thanh Vân chạy đến phòng bếp chuẩn bị luộc trứng gà, nhưng anh chưa từng tự mình nấu cơm bao giờ, không biết dùng bệ bếp như thế nào, bận việc nửa ngày, làm cho mặt mình đen thui, cũng không thể nhóm lửa được.
Rơi vào đường cùng anh chạy đến trong phòng vẽ cái hỏa phù, sau khi cháy liền ném vào bệ bếp, lúc này mới đem lửa cháy lên, may mắn luộc trứng gà không có gì khó khăn, thêm nước là được. Cuối cùng trứng gà luộc ra tới tuy rằng có chút quá, nhưng mọi người đều ăn thật sự ngon.
Giữa trưa khi Diêu Tú Anh trở về, liền nhìn thấy một màn như vậy, một lớn ba nhỏ bốn người ngồi trên ghế, vây thành một vòng tròn, ngồi ở chỗ đó ăn trứng gà, Đại Võ cùng Nhị Ni giống như rất bảo bối, cái miệng nhỏ mà nhấm nháp, chỉ có Liễu Thanh Vân, một tay nhét trứng gà vào trong miệng, một cái tay khác còn đút Tam Bảo, Tam Bảo ăn đến trên mặt dính đầy lòng đỏ trứng gà.
Diêu Tú Anh nhìn bên cạnh còn dư lại hơn phân nửa rổ trứng gà, khóe mắt giật giật.
“Anh Tử, em đã về rồi, anh luộc mười cái trứng gà, để lại cho em hai cái kìa.” Trong chốc lát Liễu Thanh Vân cũng đã ăn xong hai cái trứng gà.
Người trong thôn đều tiết kiệm, nhà ai một bữa lập tức luộc mười cái trứng gà, bình thường cũng liền luộc hai cái phân cho mấy đứa nhỏ, người lớn không sinh bệnh đều luyến tiếc ăn, dù sao Liễu Vi Dân trước đây là tuyệt đối làm không được loại chuyện này.
Diêu Tú Anh quay đầu lại thấy được hai con gà mái, không nhịn xuống được liền hỏi: “Anh mua hai con gà làm gì thế? Trời lạnh gà đều không thế nào đẻ trứng.”
“Không đẻ trứng thì có thể ăn thịt a, em xem ba đứa nhỏ đều gầy.”
Diêu Tú Anh xem như hiểu rõ, “Lão quỷ” chiếm cứ thân thể của Liễu Vi Dân, không chỉ có phá của mà còn là đồ tham ăn.
Bị giới hạn bởi thân phận của Liễu Thanh Vân, Diêu Tú Anh tuy rằng thói quen sinh hoạt tính toán tỉ mỉ, nhưng rốt cuộc không có phát biểu ý kiến gì, chỉ nói: “Tam Bảo còn nhỏ, cho ăn liền hai cái trứng gà, cẩn thận không tiêu hóa được, ăn một cái là được.”
Liễu Thanh Vân nghe cô nói như vậy, liền đem cái trứng gà thứ hai chuẩn bị đút cho Tam Bảo quải cái cong, nhét vào trong miệng mình.
Tam Bảo đang chờ Liễu Thanh Vân đút ăn, kết quả nhìn thấy Liễu Thanh Vân ăn luôn, làm sao có thể nhịn được, lập tức gào khóc lên.
Vẫn là Đại Võ rất có tình anh em đem chính mình còn dư lại non nửa cái trứng gà, đưa tới bên miệng Tam Bảo, Tam Bảo mới không khóc.
Liễu Thanh Vân nhìn Tam Bảo đem tiếng khóc thu phóng tự nhiên, còn có nước mắt vương trên khóe mắt muốn rớt mà không rớt được, anh nhướng mày nhìn.
Mấy ngày nay anh đã giúp ba đứa nhỏ xem qua, Đại Võ cùng Nhị Ni cũng không có thiên phú tu luyện, nhưng thật ra Tam Bảo tư chất không tồi, tuy rằng so với chính mình muốn kém chút, nhưng so với người bình thường vẫn là cường không ít. Hiện giờ anh lại phát hiện Tam Bảo còn rất có thiên phú diễn kịch, cùng chính mình rất giống, chờ đứa nhỏ này lại lớn hơn chút là có thể đi theo chính mình cùng nhau tu luyện.
Tuy rằng hôm nay không ăn được thịt, nhưng là có thể ăn đến trứng gà, xem như có chút ít còn hơn không có, Liễu Thanh Vân còn tính vừa lòng, chờ đến chiều tối sau khi mọi người làm việc xong, anh liền ra cửa.
Hiện tại thời tiết dần dần lạnh, trời tối cũng sớm, thời gian kết thúc công việc cũng tương đối sớm, Liễu Thanh Vân thừa dịp từng nhà đều làm cơm chiều, liền đi tìm Liễu Văn Quân, anh nhớ rõ vợ Liễu Văn Quân cùng cô vợ đã chết của nhà họ Trường là hai chị em, muốn tìm cô để hiểu biết chút tình huống.
Chỉ là Liễu Văn Quân cũng không có nói cho người trong nhà chuyện lúc trước anh ta bị âm khí quấn thân, người trong nhà đều chỉ cho là hai ngày kia anh ta phá lệ xui xẻo. Cho nên Liễu Thanh Vân cũng không nghĩ cành mẹ đẻ cành con, ảnh hưởng hình tượng nhát gan của chính mình ở trước mặt người trong thôn.
“Anh Văn Quân, anh đi hỏi chị dâu một chút, chị gái của chị dâu sao lại gả đến nhà họ Trương, có quan hệ đặc biệt tốt với người nào hay không.”
“Sao lại hỏi cái này, có phải cái chết của chị vợ anh có gì đó kỳ quặc phải không?” Liễu Văn Quân nhỏ giọng hỏi.
Từ lần trước khi Liễu Thanh Vân giúp anh ta giải quyết vấn đề, anh ta liền đối với lý do thoái thác là hôn mê nằm mơ của Liễu Thanh Vân tin tưởng không hề nghi ngờ, hiện tại cũng trở thành một người trong đại quân mê tín.
“Kỳ quặc là khẳng định có, liền phải xem là người sống kỳ quặc hay là người chết kỳ quặc, anh hỏi giúp ta trước đi, coi như nói chuyện phiếm, đừng nói là ta hỏi.”
Liễu Văn Quân nghe không hiểu này đó, cả người như lọt vào trong sương mù, nhưng vẫn là thành thật làm theo.
Thực mau anh ta liền trở về nói cho Liễu Văn Quân: “Chị vợ của anh cũng là người mệnh khổ, vợ anh nói trước khi chị vợ gả chồng, ở trong thôn bọn họ có một người đối tượng, ở chung rất tốt, chỉ là nhà của đối tượng kia tương đối nghèo, trong nhà chỉ có người bà bị mù, cố tình lúc ấy cha vợ của anh lại bị bệnh, cần tiền xem bệnh, không có biện pháp nào khác chỉ phải đem chị vợ gả cho con trai cả nhà họ Trương có điều kiện tương đối tốt, cho lễ hỏi cũng rất cao.”
“Chỉ là nhà họ Trường đối xử với chị vợ cực kỳ khắc nghiệt, chồng của chị vợ còn thích động thủ đánh người, nghe vợ anh nói, trước kia lúc chị vợ mang thai, đều đã năm tháng, kết quả bị đánh đến sẩy thai, sau lại người nhà họ Trương còn oán trách chị vợ là không thể sinh. A, thật là làm bậy mà, hiện tại liền người cũng đã chết, khi vợ anh nhắc tới chuyện này liền lau nước mắt.”
“Vậy đối tượng trước kia của chị vợ anh hiện tại thế nào?” Liễu Thanh Vân hỏi.
“Vợ anh nói khi cô ấy về nhà mẹ đẻ mới biết được, bà của nam nhân kia đã chết, nhiều năm như vậy cũng không có kết hôn, xem ra cũng là một người si tình, thật là đáng tiếc.”
“Khi chị vợ anh mất, lúc ấy khi anh đi phúng viếng thì có phát hiện chuyện gì đặc biệt không?”
“Chuyện đặc biệt sao, trên quan tài có cục đá kỳ quái tính không? Người nhà họ Trương nói đó là quy củ ở quê quán bọn họ.” Liễu Văn Quân nhớ rõ lúc ấy chính mình còn tiến lên nhìn nhiều hai mắt.
Liễu Thanh Vân hỏi xong chuyện mình muốn biết, liền đi trở về. Lúc này mọi người còn không có nghỉ ngơi, còn phải chờ một chút, đêm khuya mới dễ làm việc.
Ban đêm, nhìn khắp nơi xung quanh một chút, từ một nhà trong thôn Lâm Trang đi ra bốn người, đúng là ba cha con nhà họ Trương cùng một người khác, trong tay ba cha con nhà họ Trương đều cầm xẻng, một người khác thì xách theo một cái thùng, bốn người lén lút đi đến ngôi mộ sau núi.
Ban đêm gió thổi lên khiến người cảm thấy có chút lạnh lẽo, hơn nữa chuyện mấy người đang muốn đi làm không thể diễn tả được, con thứ hai nhà họ Trương đột nhiên cảm thấy có chút âm lãnh, nhịn không được quấn chặt quần áo, nói với một người trong đó: “Lý Mặt Rỗ, anh xác định lần này nhất định có thể thành chứ?”
“Sao không được, trên bút ký của cha ta nói, đá xanh áp quan tài, lại khắc lên trận pháp phong hồn, bảo đảm sau khi chết không được siêu sinh.” Lý Mặt Rỗ cũng chính là người xách theo thùng, trả lời.
“Lần trước anh cũng nói cái gì mà đá xanh áp quan tài, hồn phách không ra được, chính là kết quả thế nào? Triệu Hồng còn không phải là mỗi tối đều tới tìm chúng ta sao!” Con thứ hai nhà họ Trương hoài nghi nói.
“Trên bút ký của cha ta xác thật là nói như vậy, lúc ấy ta không muốn làm đến quá tuyệt, đá xanh áp quan tài, chỉ có thể bảo đảm oan hồn không ra, chờ sau khi oán khí tiêu ma xong, vẫn là có thể đầu thai chuyển thế, lại không phải cái gì thâm cừu đại hận, không cần thiết ngay từ đầu liền làm tuyệt, ai biết đến tột cùng là nơi nào ra bại lộ, nếu không phải mấy người vẫn luôn nói trong nhà nháo quỷ, ta cũng sẽ không dùng biện pháp âm độc như vậy, phải biết rằng đá xanh áp quan tài, cộng thêm trận pháp, chính là thật sự không thể siêu sinh.”
“Vậy làm cô ta không bao giờ có thể siêu sinh đi.” Con cả nhà họ Trương hung tợn nói, mấy ngày nay anh ta là người chịu đựng áp lực lớn nhất, nếu là không phong được Triệu Hồng, sợ người tiếp theo sẽ chết chính là anh ta. Mà Triệu Hồng chính là người vợ đã chết của anh ta, bị anh ta thất thủ đánh chết.
Khi mấy người bọn họ nói chuyện, cũng đã đi tới phần mộ sau núi, Lý Mặt Rỗ ý bảo bọn họ động thủ, ba cha con nhà họ Trương liền bắt đầu đào lên.
“Không thích hợp, mấy người có cảm thấy đất này có chút xốp hay không?” Ông Trương vừa mới đào hai cái liền phát hiện vấn đề.
Nghe ông Trương nói như vậy, hai đứa con của ông Trương cũng cảm giác được không đúng, đang định cẩn thận nghiên cứu một chút, liền nghe Lý Mặt Rỗ ở phía sau kêu to một tiếng.
Ba người bị anh ta làm sợ tới mức giật mình một cái, cái xẻng trong tay đều rớt, vừa xoay người liền thấy, chỉ thấy cách đó không xa có một con “Nữ quỷ” tóc trắng đồ trắng, đang lẳng lặng mà nhìn bọn họ.
“A! Triệu Hồng lại tới nữa.” Mấy ngày nay người nhà họ Trương đã gặp qua “Nữ quỷ” này rất nhiều lần, lúc này mới lại đi tìm Lý Mặt Rỗ, muốn đem “Triệu Hồng” hoàn toàn phong ấn, lại không nghĩ tới còn chưa có đem quan tài đào ra, “Nữ quỷ” liền đuổi tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn người sợ tới mức mặt tái nhợt, té ngã lộn nhào mà lùi về sau, mà “Nữ quỷ” kia lại từng bước một thong thả đi tới chỗ bọn họ.
“Lý Mặt Rỗ, anh mau nghĩ biện pháp đi!” Con thứ hai nhà họ Trương thúc giục nói.
Lý Mặt Rỗ được nhắc nhở, lúc này mới nhớ tới chính mình vì phòng ngừa có biến, cho nên mang theo công cụ tới. Nhưng việc này cũng không thể trách anh ta, anh ta có được bút ký của cha anh ta, lại không được chính thức dạy dỗ, trước kia nhiều lắm là giúp người đuổi tà gì đó, đây chính là lần đầu anh ta thấy “Quỷ”.
Nhìn đến “Nữ quỷ” kia từng bước ép sát, Lý Mặt Rỗ cũng bất chấp sợ hãi, tráng lá gan đem thùng máu chó đen chính mình mang đến, tác hết lên người “Nữ quỷ” kia.
Nhưng mà tình huống trong dự đoán lại không có xảy ra, “Nữ quỷ” kia bị máu chó dính đầy người như vậy lại không có xảy ra chuyện gì hết, còn đang đi đến gần bọn họ, hơn nữa bản thân “Nữ quỷ” kia chính là tóc trắng đồ trắng, hiện giờ lại bị tạc ra vẻ mặt đầy máu, nhìn càng thêm đáng sợ, ông Trương bị hình ảnh kinh khủng này làm cho sợ tới mức bệnh tim đều phải tái phát.
Trì hoãn một lát như vậy, “Nữ quỷ” đã đi tới trước mặt mấy người, mục tiêu hàng đầu của cô ta giống như là con trai cả nhà họ Trương, lúc cô ta đang duỗi tay tới trước mặt con trai cả nhà họ Trương cũng là lúc ánh trăng trên bầu trời bị tầng mây che đậy lộ ra tới, Lý Mặt Rỗ trong lúc vô ý phát hiện, ở dưới ánh trăng chiếu rọi “Nữ quỷ” kia vậy mà có bóng dáng!
“Không đúng, đây không phải là quỷ, đây là người!” Lý Mặt Rỗ hét lớn.