Chương 43: Móng tay dài, mọc lông xanh rồi hút máu đều là cái quỷ gì?

Chương 43: Móng tay dài, mọc lông xanh rồi hút máu đều là cái quỷ gì?

Khi Liễu Thanh Vân đến thôn Hồng Thụ, người trong thôn đều đã đi làm về, mùa hè trời tối trễ, không ít người đều ở bên ngoài hóng mát.

Chỗ tảng đá lớn ở cửa thôn có mấy ông cụ đang ngồi nói chuyện phiếm, bọn họ nhìn thấy Liễu Thanh Vân là người lạ mặt, một người trong đó liền dò hỏi: “Chàng trai, nhìn cậu lạ quá, cậu đến thôn chúng ta làm gì đó?”

Liễu Thanh Vân suy nghĩ một chút, đi tới nói: “Chú, cháu là sinh viên học khảo cổ, nghe nói thôn này đào ra một cổ thi thể không hư thối, cho nên muốn đến nhìn một chút.”

Hôm nay khi tới đây, anh cố ý thay một bộ quần áo sạch sẽ ngăn nắp, thu thập cũng tương đối lưu loát, vừa nhìn liền có vài phần dáng vẻ học sinh, ít nhất mấy ông cụ kia nhìn dáng vẻ này của anh liền thật sự tin.

“Hóa ra cậu cũng là tới thôn chúng ta xem cổ thi thể kia, nhưng cậu đã tới chậm, cổ thi thể kia đã biến mất rồi.”

“Đang êm đẹp, sao thi thể kia lại biến mất chứ?”

Mấy ông cụ nhìn lẫn nhau, hứng thú bừng bừng, mồm năm miệng mười bắt đầu nói:

“Cổ thi thể kia nha, xác chết vùng dậy, còn không phải chính mình chạy sao! Cậu của cháu trai ta, tận mắt nhìn thấy đêm hôm khuya khoắt cổ thi thể kia chạy đến sau núi.”

“Cũng không phải sao, khi đào ra liền thấy không thích hợp, cháu trai ta chính là đi theo cán bộ thôn cùng nhau đào, nó nói móng tay của thi thể kia dài như cánh tay của trẻ con, nhìn rất dọa người.”

“Họ hàng của ta cũng đi theo nhìn, anh ta nói buổi tối nhìn thi thể kia giống như còn có một tầng lông xanh, khóe miệng còn có vết máu.”

“Thi thể kia đã chạy cũng không biết còn trở về hay không, nó chắc là sẽ không tới trong thôn bắt người hút máu đi.”

“Ai biết được? Mấy ngày nay buổi tối nhà ta đều là khóa chặt cửa mới ngủ.”

……

Liễu Thanh Vân cạn lời, mặc dù biến thành cương thi, ngoại trừ thi thể không có hơi nước, bề ngoài cũng sẽ không quá khác biệt với lúc còn sống, móng tay dài, mọc lông xanh rồi hút máu là cái quỷ gì?

Anh cười gượng hỏi rõ ràng chỗ ở của cán bộ trong thôn, liền cảm ơn mấy ông cụ, sau đó đi thẳng vào trong thôn. Đi được nửa đường, anh bị một nam thanh niên gọi lại.

“Vị đồng chí này, anh cũng là từ bên ngoài tới trong thôn sao?”

Liễu Thanh Vân đánh giá nam thanh niên này vài lần, người này vừa nhìn liền biết không phải là người trong thôn, so với chính mình là giả học sinh, đối phương liền giống như một học sinh thật sự.

“Đúng vậy, ta là học khảo cổ, nhà ở thôn gần đây, nghe nói thôn Hồng Thụ đào ra một cổ thi thể không hư thối, cho nên liền muốn đến nhìn một chút.”