Chương 10: Vở kịch một đêm thật giả nữ quỷ
Ba cha con nhà họ Trương nghe Lý Mặt Rỗ nói như vậy, đều sửng sốt, vẫn là con cả nhà họ Trương trước hết phản ứng lại đây, anh ta là sợ quỷ, nhưng không sợ người, biết được đây là người giả quỷ liền giận sôi máu, trực tiếp động thủ đánh nhau với “Nữ quỷ” kia.
Một người một “Quỷ” thực mau liền ở trên mặt đất đánh thành một đoàn, cuối cùng “Nữ quỷ” kia đánh không lại, bị con cả nhà họ Trương một quyền đánh hôn mê bất tỉnh.
Con cả nhà họ Trương đứng lên, lại đá “Nữ quỷ” kia hai cái, hung dữ nói: “Phi, thật là đen đủi, sớm biết rằng là cái giả thần giả quỷ, liền không cần lăn lộn nhiều như vậy, mấy nắm tay đi xuống liền giải quyết.”
Anh ta nhớ tới chính mình mấy ngày nay bị một cái giả quỷ làm cho trong lòng hoảng sợ không thôi, rất là không cam lòng, chỉ là trên mặt người giả quỷ đầy máu chó, nhìn không ra là ai, anh ta đang muốn lau mặt người kia để xem rốt cuộc là ai, liền nghe thấy em trai anh ta nói: “Anh cả, lại tới một người nữa.”
Con cả nhà họ Trương vừa ngẩng đầu, chỉ thấy cách đó không xa lại tới một người, hiệu ứng lên sân khấu giống như đúc với “Nữ quỷ” vừa rồi, đang đứng ở cách đó không xa nhìn bọn họ.
“Mẹ nó, thật không để yên mà, ta thật muốn nhìn xem đồng lõa của kẻ lừa đảo này là ai.” Nói xong, anh ta liền đi nhanh đến chỗ nữ quỷ vừa mới xuất hiện, muốn dạy cho đối phương một bài học.
Lại không nghĩ tới anh ta mới vừa đi đến gần đó, đã bị túm cổ nhấc bổng lên, trực tiếp mặt đối mặt với nữ quỷ, đồng tử của anh ta kịch liệt co rụt lại, nữ quỷ lúc này thật sự là Triệu Hồng đã chết, khuôn mặt này anh ta vẫn là có thể nhận ra được, hơn nữa lúc Triệu Hồng còn sống cũng không có sức lực lớn đến có thể đem anh ta nhấc bổng lên.
Lúc này Triệu Hồng bộc phát ra mãnh liệt oán khí, trong lúc nhất thời con cả nhà họ Trương bị cô bóp cổ đến mắt trợn trắng, mắt thấy liền phải tắt thở, không biết từ nơi nào bay tới một đồng tiền, đánh trúng vào cánh tay của Triệu Hồng đang bóp cổ con cả nhà họ Trương, tay của Triệu Hồng giống như bị bỏng mà ném con cả nhà họ Trương xuống đất.
Con cả nhà họ Trương tránh được một kiếp, ho khan vài tiếng liền bình thường lại, sau đó hoảng sợ chạy đi. Những người khác cũng phản ứng lại đây, biết là nữ quỷ thật sự tới, nhưng máu chó đen đã không có, bọn họ chỉ có thể thét chói tai chạy xuống chân núi.
Chỉ là còn không có chạy được mấy bước, bọn họ liền giống như gặp quỷ đánh tường, chỉ có thể đi tới đi lui ở trong không gian không lớn.
Sau khi Triệu Hồng bị đồng tiền đánh trúng liền khôi phục lý trí, cũng không vội vã đuổi theo bọn họ, dù sao cô cũng biết được bọn họ nhất thời trốn không thoát, cô giống như đang trêu đùa món đồ chơi, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mấy người, làm ra các hành động lấy mạng người, mấy người này dù có chạy đến đâu cũng không thể thoát được, chỉ có thể ôm đầu xin tha.
“A Hồng, chúng ta tốt xấu gì cũng là vợ chồng một hồi, cô tha ta đi, ngày đó ta thật sự không phải cố ý, ta chính là nhất thời lỡ tay.”
“Chị dâu, hại chết chị chính là anh cả, chuyện này không liên quan đến ta, chị buông tha ta đi.”
“Chuyện này cũng không liên quan đến ta, là người nhà họ Trương bỏ tiền làm ta tới phong ấn cô, lần trước ta cũng không có khắc trận pháp.”
“……”
Triệu Hồng không nói lời nào liền nhìn mấy người này đùn đẩy cho nhau, còn dám liếʍ mặt lấy cớ giải vây cho mình, bị ghê tởm tới rồi, căn bản là không dao động. Cuối cùng thẳng đến mấy người này kiệt sức, tinh thần hỏng mất mà hôn mê bất tỉnh, cô mới ngừng lại, nhìn về phía bên cạnh.
Lúc này Liễu Thanh Vân mới từ phía sau cây đi ra, vở kịch thật giả nữ quỷ đêm nay thật là rất xuất sắc, cũng may anh trước tiên phát hiện vấn đề, phóng Triệu Hồng thật sự ra, nếu không “Nữ quỷ” giả liền phải xui xẻo.
Ban ngày khi anh ở bên ngoài nhà họ Trương quan sát qua, cảm thấy có chút không đúng, người trong thôn đều nói nhà họ Trương nháo quỷ, nhưng trong nhà họ Trương lại không có quỷ khí, ngược lại bên ngoài hàng rào có dấu vết bị người leo lên, lúc ấy anh liền suy đoán, cái gọi là nháo quỷ, hẳn là có người giả trang, muốn báo thù cho Triệu Hồng. Cho nên anh mới đi tìm Liễu Văn Quân, muốn biết ai là người có thể thế Triệu Hồng báo thù nhất.
Mà kẻ xui xẻo bị tạt một thân máu chó nằm trên mặt đất kia, đoán chừng chính là đối tượng trước kia của Triệu Hồng, hiện tại anh ta là người cô đơn, không có vướng bận, quả thực là người có thể làm ra chuyện này nhất.
Sau khi đoán ra được chuyện gì đang xảy ra, Liễu Thanh Vân liền cảm thấy kỳ quái, vậy Triệu Hồng thật sự đi đâu, lúc Triệu Hồng vừa mới chết, Liễu Văn Quân đến nhà họ Trương một chuyến, đều có thể bị oán khí xâm nhập, âm khí quấn thân, cho thấy Triệu Hồng không có khả năng đi đầu thai. Kết hợp với lời nói của Liễu Văn Quân, Liễu Thanh Vân liền đoán được người nhà họ Trương có lẽ là đã động tay chân làm gì đó trên quan tài của Triệu Hồng.
Hôm nay khi trời vừa tối, Liễu Thanh Vân liền trước tiên tìm được mồ của Triệu Hồng, đào quan tài ra, cầm đi đá xanh áp quan tài, phóng hồn phách của Triệu Hồng ra.
Theo lời nói của Triệu Hồng, cô gả đến nhà họ Trương mấy năm nay, mẹ chồng ngược đãi, chồng đánh đập, người nhà họ Trương ức hϊếp, chỉ vì Lưu Thành đối tượng trước kia của cô quan tâm cô, cùng cô nói nhiều hai câu, cô đã bị con cả nhà họ Trương sống sờ sờ đánh chết, sau khi cô chết đi bọn họ lo lắng bị cô trả thù, còn dùng đá xanh áp quan tài, hại hồn phách của cô bị nhốt ở trong quan tài.
Khi nhắc tới chuyện này, hai mắt Triệu Hồng liền đỏ lên, một lòng muốn báo thù, Liễu Thanh Vân tận tình khuyên bảo nửa ngày, khuyên cô không cần thiết vì loại người này mà hại chính mình, sau khi hại người sẽ hóa thành lệ quỷ ảnh hưởng việc đầu thai của chính mình.
Vừa mới bắt đầu Triệu Hồng căn bản không muốn từ bỏ, vẫn là Liễu Thanh Vân nhắc tới Lưu Thành đối tượng lúc trước của cô, nói Lưu Thành giả quỷ nhiều ngày như thế, tất nhiên sẽ để lại dấu vết, người nhà họ Trương nếu là đột nhiên xảy ra chuyện gì, nhất định sẽ liên lụy đến Lưu Thành.
Khi Triệu Hồng nghe xong lời này, mới đánh mất ý niệm hại người, đáp ứng chỉ hù dọa người nhà họ Trương một phen, sẽ không gϊếŧ bất cứ ai.
Sau khi Liễu Thanh Vân và Triệu Hồng thương lượng xong, một lần nữa đem quan tài chôn trở về, đến bên ngoài nhà họ Trương, chờ Triệu Hồng ra tay.
Không nghĩ tới mấy ngày nay người nhà họ Trương bị Lưu Thành giả quỷ hù dọa, ở tối nay cũng có hành động, tìm tới Lý Mặt Rỗ, một cái gà mờ, muốn đến mồ của Triệu Hồng một lần nữa phong ấn cô lại.
Mà Lưu Thành vẫn giống như mấy ngày trước, hóa trang thành nữ quỷ, đang đợi bên ngoài nhà họ Trương, vừa vặn liền đυ.ng phải người nhà họ Trương lén lút đi đến mồ của Triệu Hồng.
Vì thế liền biến thành người nhà họ Trương đi phía trước, Lưu Thành giả quỷ theo sát phía sau, còn thật quỷ Triệu Hồng đi phía sau cùng, Liễu Thanh Vân ngược lại thành người xem diễn.
“Đại sư, anh đã hứa với ta.” Triệu Hồng hứa sẽ không làm hại ai với điều kiện người nhà họ Trương phải nhận được báo ứng mà bọn họ đáng phải nhận.
Liễu Thanh Vân cũng biết Triệu Hồng có oán khí rất nặng, lúc trước bị phong ấn ở trong quan tài, Liễu Văn Quân chỉ là đi phúng viếng đến gần một chút liền bị lây dính âm khí, hiện giờ không cho người nhà họ Trương chịu trừng phạt thích đáng, cô sẽ không tiêu tan oán khí, yên tâm đi đầu thai.
Vì vậy anh bảo đảm nói: “Cô yên tâm đi, chuyện đã hứa với cô ta nhất định sẽ làm được, chờ đến hừng đông đi.” Có một số việc thích hợp làm vào buổi tối, có một số việc lại thích hợp làm vào ban ngày.
Lúc này Triệu Hồng mới yên tâm, quay đầu nhìn về phía Lưu Thành còn đang hôn mê nằm trên mặt đất, sau một lúc lâu không nói chuyện.
“Cô có muốn nói gì đó với anh ta không?” Liễu Thanh Vân hỏi.
“Không được, làm cho anh ấy nghĩ rằng ta đã chuyển thế đầu thai đi, người nhà họ Trương sắp tỉnh lại, phiền toái đại sư mang anh ấy đi đi, đừng làm anh ấy lại dính vào chuyện này, cả nhà họ Trương đều không phải là người tốt gì, nếu bọn họ biết mấy ngày nay là ai ở giả quỷ hù dọa bọn họ, nhất định sẽ tìm anh ấy phiền toái.”
Liễu Thanh Vân đồng ý, sau đó liền nhìn chằm chằm Lưu Thành một hồi lâu, cuối cùng ở sau cổ áo anh ta tìm được một chỗ không có dính máu chó đen, một tay xách anh ta lên.
Khi chuẩn bị rời đi, Liễu Thanh Vân lại nghĩ tới một việc khác, anh đi đến trước mặt người đàn ông được gọi là Lý Mặt Rỗ, tìm trong quần áo trên người anh ta, quả nhiên tìm được một quyển bút ký viết tay, hẳn là chính là người cha đã chết trong miệng Lý Mặt Rỗ lưu lại, anh thuận tay cất vào trong lòng ngực mình, chuẩn bị trở về nghiên cứu một chút.
Sau khi Liễu Thanh Vân đi rồi, một lát sau, mấy người nhà họ Trương liền tỉnh lại, phát hiện đã không có bóng dáng của Triệu Hồng, đá xanh áp quan tài cùng bút ký của Lý Mặt Rỗ đều không thấy, bọn họ tự nhiên là cái gì cũng không làm được, chờ đến khi bọn họ phát hiện chính mình rốt cuộc có thoát khỏi trạng thái quỷ đánh tường, liền hoảng sợ chạy xuống dưới chân núi.
Bên này Lưu Thành cũng tỉnh lại, lúc đó Liễu Thanh Vân đang nghiên cứu trang phục giả quỷ của anh ta, vừa nghiên cứu vừa cảm thán, Lưu Thành thật là một diễn viên chuyên nghiệp, lúc trước khi chính mình diễn kịch liền trực tiếp ra sân, căn bản không nghĩ tới vụ giả trang, Lưu Thành này so với quỷ thật còn giống quỷ hơn, còn rất biết sử dụng tài liệu, khoác một cái túi ni lông màu trắng làm quần áo, sau lưng có in hình nhà máy sản xuất thức ăn chăn nuôi, tóc là dùng dây thừng màu trắng từng sợi từng sợi cột vào nhau, khi trời tối đen nhìn từ nơi xa thật đúng là nhìn không ra.
“Anh là ai?” Sau khi tỉnh lại Lưu Thành lập tức cảnh giác hỏi.
“Người đã cứu anh nha, lá gan của anh cũng thật lớn, dám giả quỷ đi hù dọa người nhà họ Trương, vừa rồi nếu ta không ra tay, lúc sau người nhà họ Trương tố cáo anh, nói anh giả thần giả quỷ, làm loạn phong kiến mê tín, đe dọa người khác, nửa đời sau của anh liền xong rồi.” Nếu Triệu Hồng không muốn ra mặt, Liễu Thanh Vân liền nhận hết tất cả công lao này.
Ngoài ý muốn chính là Lưu Thành cũng không có nhiều ít khẩn trương, sau khi anh ta nghe Liễu Thanh Vân nói xong, dùng khuôn mặt đầy máu chó bình tĩnh nói: “Dù sao một mình ta ăn no, cả nhà không lo, chính là xảy ra chuyện gì ta cũng không sợ, nếu có thể buộc con cả nhà họ Trương đi tự thú là tốt nhất, thuận tiện còn có thể hù dọa hù dọa người nhà họ Trương.”
“Làm sao anh biết là con cả nhà họ Trương hại Triệu Hồng?”
“Lúc trước trên người Triệu Hồng luôn có vết thương, mọi người đều nói là người nhà họ Trương khắt khe cô ấy, kết quả người đột nhiên không có, lúc ấy ta liền hoài nghi, đặc biệt thừa dịp khi con cả nhà họ Trương uống say bộ lời nói từ anh ta, quả nhiên là anh ta đánh chết Triệu Hồng. Anh không biết mấy ngày nay ta giả quỷ đi hù dọa bọn họ, bọn họ có tật giật mình, nói ra rất nhiều chuyện lúc trước đã ngược đãi Triệu Hồng.” Nói nói Lưu Thành liền trợn to mắt, xứng với tạo hình lúc này của anh ta, muốn có bao nhiêu đáng sợ liền có bấy nhiêu đáng sợ.
Đáng tiếc tạo hình này hoàn toàn không dọa được Liễu Thanh Vân, anh ta nói với Lưu Thành: “Được rồi, chuyện của nhà họ Trương anh không cần lo, ta sẽ làm bọn họ chịu trừng phạt thích đáng, anh cứ chờ xem là được.”
Sau khi đuổi đi Lưu Thành, Liễu Thanh Vân xem sắc trời sắp sáng, liền không chậm trễ nữa, nắm chặt thời gian đi đến nhà họ Trương một chuyến, vây quanh nhà bọn họ thiết lập một cái ảo trận đơn giản, may mắn phạm vi của ảo trận này cũng không lớn lắm, bằng không với linh lực hiện tại Liễu Thanh Vân có thể dùng, còn không nhất định có thể chống đỡ được.
Sau khi làm xong hết thảy Liễu Thanh Vân liền chuẩn bị về nhà, ban đêm lúc anh ra ngoài, bởi vì đoán trước muốn đào mồ, liền cầm đi cái xẻng mà trong nhà mới mượn từ trong đội, đó là Diêu Tú Anh chuẩn bị dùng để xới đất phần trăm, vẫn là tài sản của tập thể, anh tự nhiên phải mang về.
Chỉ là khi anh cầm cái xẻng về đến nhà, vừa lúc đối diện với Diêu Tú Anh muốn đi làm việc.
Liễu Thanh Vân cảm thấy ánh mắt Diêu Tú Anh nhìn cái xẻng kia rất là quỷ dị, giống như anh nửa đêm khiêng cái xẻng đi đào mồ vậy, tuy rằng anh đúng là đi đào mồ thật.
Sau một lúc lâu, Liễu Thanh Vân bị cô xem đến khí thế đều yếu đi, mở miệng nói: “Nếu là muốn xới đất trồng rau, lại đến trong đội mượn cái xẻng?”