Chương 49: Từ chối biểu diễn động vật, nhưng không từ chối được động vật muốn biểu diễn

“Mời hai khách mời xứng đôi nắm tay nhau rời sân khấu, bắt đầu cuộc hẹn hò lãng mạn tại thủy cung của các bạn!”

Nhân viên chăm sóc hoàn toàn đảm nhận vai trò MC, tiễn Liễu Ốc Tinh và Khâu Thừa Diệp, sau đó hướng ánh mắt về ba nữ khách mời còn lại.

“Tiếp theo, xin mời cô Tạ tiến đến hồ nước!”

Hiểu rõ phân đoạn này chỉ là hình thức, Tạ Di với tâm thế tốc chiến tốc thắng bước tới.

Ai ngờ lúc đi ngang qua Hứa Sương Nhung và Lại Băng Tuyền, cô bị đẩy một cái.

Tạ Di: “???”

Không phải chứ, ai mạnh bạo như vậy?

Cô bị hất bay xuống nước, vừa rơi xuống đã nghe tiếng Hứa Sương Nhung kinh hô, “Tiểu thư Lại, tại sao cô lại đẩy cô Tạ?”

Được rồi, cuối cùng cô cũng trở thành công cụ châm ngòi của Hứa Sương Nhung.

Lại Băng Tuyền gầm lên, “Gì mà đẩy? Tôi không có đẩy!”

Khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn.

[Chính Lại Băng Tuyền đẩy! Tôi thấy cô ấy giơ tay lên!]

[A? Góc này hình như nhìn không rõ lắm?]

[Ngoài Lại Băng Tuyền ra thì còn ai ác độc vậy chứ, mấy ngày trước mọi thứ đều tốt, cô ấy vừa đến thì xảy ra nhiều chuyện như vậy, rõ ràng là cô ấy gây sự]

[Chắc chắn là cô Lại rồi! Không thể nào là Sương Sương được!]

Dưới sự dẫn dắt của Hứa Sương Nhung, mọi sự chú ý đều dồn vào Lại Băng Tuyền.

Tạ Di: Ai quan tâm đến tôi cái?

Lại Băng Tuyền vốn nóng nảy, bị oan nên rất bực tức, mắng chửi định đánh Hứa Sương Nhung.

Mọi người vội can ngăn, Hứa Sương Nhung ủy khuất trốn sau lưng nhân viên, hoàn toàn thể hiện hình ảnh nạn nhân.

Sứ giả công lý dù muộn nhưng vẫn đến:

“Tiểu Bạch! Đánh cô ta!”

Cá voi trắng đột nhiên nổi lên, một cú vẫy đuôi mạnh mẽ, bọt nước tạt mạnh vào Hứa Sương Nhung, hất cô bay ra.

“A!”

Tạ Di nở nụ cười hài lòng, “Tiểu Bạch làm tốt lắm... ơ?”

Cá voi trắng thích thú chở Tạ Di bơi lội trong nước, xem cô như người bạn mới.

Tạ Di bị lắc lư đến choáng váng.

OK, cô thừa nhận vừa trộm chút chiêu từ cử chỉ của người chăm sóc, nhưng Moby Dick cũng không cần phải quá phấn khích như vậy chứ?!

Mọi ánh mắt lập tức dồn về phía cô và cá voi trắng.

“Nhìn kìa! Cá voi trắng đang chở người!”

“Aaaa đây mới là tiết mục ẩn, cá voi trắng hợp tác biểu diễn với người?!”

“Còn hay hơn tiết mục vừa rồi nữa!!”

Khán giả trong nhà thủy sinh vui mừng nhảy cẫng lên.

Hứa Sương Nhung bị tạt ngã chẳng ai quan tâm, ngay cả tiết tấu vừa tạo cũng bị Tạ Di làm lệch, cô tức tối hô lớn.

“Cô Tạ, không thể ép buộc động vật biểu diễn như vậy!”

Tạ Di miệng sùi bọt mép, “Cô nhìn xem ai mới là bị ép buộc?”

Ặc...

[Từ chối biểu diễn động vật, nhưng không từ chối được động vật muốn biểu diễn]

[Cười chết mất, tại sao chuyện điên rồ luôn xảy ra với cô Tạ?]

[Hahahaha nói lại lần nữa, chị Tạ chính là người được chọn cho show truyền hình thực tế]

[Con phục bố rồi]

Đương nhiên, phục nhất vẫn là Thẩm Dương Khanh, người nhảy xuống cứu người nhưng bị cá voi trắng hất bay.

“……”

Đủ rồi đó.

……

#Biểu diễn cá voi trắng#

#Tạ Di, người được chọn cho show thực tế#

Đoạn ở nhà thủy sinh không ngoài dự đoán lên hot search, còn màn kịch ly gián mà Hứa Sương Nhung dày công dàn dựng lại không ai chú ý, cô cuối cùng nhận ra vấn đề.

Tạ Di mới là bug lớn nhất!

Vì thế, sau khi kết thúc hành trình và trở về khách sạn, Hứa Sương Nhung chặn Tạ Di ở cửa phòng không có người quay phim.

“Cô Tạ, chúng ta có thể nói chuyện không?”

“Cô chắc chắn muốn nói chuyện bây giờ không?”

“……”

Hai con gà ướt sũng ngơ ngác nhìn nhau.

Đây vốn là thời gian chương trình dành cho các cô thay đồ, nhưng Hứa Sương Nhung vẫn không bỏ qua.

“Tôi chỉ muốn xin lỗi cô. Trước đây tôi và cô Lại có chút xích mích, giờ cô ấy vì tôi mà nhằm vào cô, tôi rất áy náy.”

Tạ Di tức giận nở nụ cười.

Hứa Sương Nhung thật sự coi cô là kẻ ngốc.

“Cô nói cô Lại nhằm vào tôi?”

“Đúng vậy, vừa nãy trong thủy cung, cô ấy đẩy cô…”

“Dừng lại.”

Tạ Di cười mơ hồ, “Lừa người khác thì được, đừng tự lừa mình, vừa rồi ai đẩy tôi, cô không biết sao?”

Hứa Sương Nhung mím môi không nói, định giả ngu đến cùng.

Tạ Di vuốt tóc ướt ra sau, “Cô thử kéo tôi ra chắn súng lần nữa xem?”

Cô nở nụ cười thú vị, nhìn thẳng vào mắt Hứa Sương Nhung.

“Cẩn thận tôi thật sự đứng về phía đối diện đấy.”

“Cô cũng biết tôi rất điên mà.”

Rầm.

Cửa đóng lại, Hứa Sương Nhung ngoài cửa nhíu mày, đột nhiên cảm thấy Tạ Di khó kiểm soát.

Trên người cô ấy có cảm giác... tất cả đều nằm trong tay nhưng không dễ tham gia cuộc chiến, nhưng ai chọc giận cô ấy, cô ấy sẽ phát điên.

Hoàn toàn khác với dự tính của cô.

….

Sau khi ăn tối trong khách sạn, cả nhóm lên xe buýt đến lễ hội âm nhạc mùa hè.

Rõ ràng, tổ chương trình bị tạo hình buổi sáng của Tạ Di làm cho bị sốc, bỏ số tiền lớn mời đội tạo hình chuyên nghiệp, làm tạo hình cho từng khách mời.

Tạ Di là phong cách Thiên Hi nóng bỏng.

Vừa xuất hiện đã gây bão trên kênh livestream.

[Tôi mạo muội hỏi một câu, vị mỹ nữ này không phải là cô gái da đen buổi sáng chứ?]

[Chị Tạ??? Chị Tạ!!!!!]

[Trời ơi, chị Tạ nhan sắc cao thế này sao?! Bình thường che giấu kỹ quá!]

[Ngộ độc nhan sắc!! Tôi lập tức thành fan nhan sắc của chị Tạ!!]

[Chị Tạ, chị đẹp thế này dễ bị kẻ xấu để ý, phòng chống sắc lang là môn học bắt buộc, mỗi ngày phòng chống cũng mệt mỏi, nhưng đừng lo, sau này chị không cần phòng chống nữa, vì lang* của chị đã tới rồi.]

*Lang cũng có nghĩa là chồng, câu này đang chơi chữ.

Fan số một, phó đạo diễn, đã chụp lén mấy tấm ảnh đẹp đăng lên tài khoản nhỏ, cảm thán mỹ nhân tuyệt trần.

Tạ Di thuần thục lấy ra kính râm màu xanh lá cây đeo lên.

Tay phó đạo diễn run lên, điện thoại rơi xuống vỡ nát.

“Cô lấy đâu ra nhiều đồ xấu xí thế?” Thẩm Dương Khanh ngồi cạnh cô thốt lên.

Tạ Di liếc mắt, “Mua ở chợ đồ cũ, toàn hàng thời trang thịnh hành nhất, anh đừng có mà ghen tị.”

Thẩm Dương Khanh bật cười, giọng cười nhẹ nhàng mang theo chút ấm áp.

Tạ Di không khỏi nhớ lại tiếng “Lục Lục” trong mơ đêm qua, nhìn anh kỹ hơn.

Phải tìm cơ hội thử anh mới được.



Sau khi xe buýt ổn định chạy lên đường, đạo diễn Ngưu bắt đầu chương trình.

“Chúng ta sắp đến lễ hội âm nhạc mùa hè hàng năm của thành phố Nam Hải, ở đó, chúng ta sẽ tổ chức hẹn hò theo nhóm ngẫu nhiên!”

“Hẹn hò theo nhóm ngẫu nhiên?”

Cụm từ này quá trừu tượng, Lại Băng Tuyền hỏi, “Ngẫu nhiên như thế nào?”

“Rút thăm.”

Đạo diễn Ngưu cười ranh mãnh, “Bây giờ là 7 giờ, các bạn sẽ rút thăm lần đầu, quyết định nhóm hẹn hò từ 7 giờ đến 8 giờ.”

[7 giờ đến 8 giờ? Ý là sau đó còn nữa sao?]

[Nếu là lần đầu tiên thì chắc chắn còn lần thứ hai, vậy là tối nay không chỉ một cuộc hẹn!]

[Rút thăm rất ngẫu nhiên, toàn bộ CP trước đó bị xáo trộn, và không chỉ một lần, đây là muốn gây sự mà]

[Chờ chút, tỷ lệ nam nữ hiện tại là 3:4, nói cách khác sẽ có một người lạc lõng à?!]

[Trời ơi! Kí©h thí©ɧ!!]