Chương 29: Sao ai cũng phát điên hết vậy!

#Tiêu Cảnh Tích phát điên#

#CP Tiêu Nhung chỉ là để quảng bá phim#

#CP của các bạn là giả#

Chỉ với một câu nói, Tiêu Cảnh Tích đã thành công tạo lên sóng to gió lớn.

Trong vòng một phút, ba chủ đề đã lên top tìm kiếm. Số người xem buổi livestream tăng vọt cùng với lượng bình luận điên cuồng trên màn hình.

Nhân viên chương trình đều sững sờ.

CP Tiêu Nhung được mệnh danh là cặp đôi có tiềm năng nhất, "Nếu họ không thật thì tôi cũng không thật", sắp tan rã?!

Và còn do chính nhân vật chính tự tay dập CP?!

[???!!!]

[Ha ha ha, hóa ra đây không phải là chương trình tình yêu mà là chương trình điên rồ. Đạo diễn Ngưu, tôi phỉ nhổ ông]

[Hiểu rồi, tất cả đều là kịch bản. Đạo diễn Ngưu đang chơi đùa với chúng ta. Chắc chắn là vậy]

[Đạo diễn Ngưu, tôi nguyền rủa ông, đạo diễn Ngưu, tôi nguyền rủa ông]

[Không thể chịu được nữa, muốn đấm nát quả đất! Khỉ gió, từ gà trứng đến em gái dưa hấu của cậu sáu, quả của ông nội, đùi gà của bà, nho của mẹ, dưa chuột của cha, gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ!!]

Người ngoài từ Weibo kéo tới xem kịch: "?"

Mọi người đều điên hết rồi!

Trên màn hình phát sóng, khuôn mặt điển trai của Tiêu Cảnh Tích không hề biểu lộ chút cảm xúc nào.

"Để phối hợp với việc quảng bá phim, thời gian này chúng ta đã tương tác rất nhiều, tỉ lệ người xem phim cũng tăng lên, đáng ra đây là một điều tốt."

"Nhưng fan CP của chúng ta càng ngày càng nhiều, mọi người thậm chí hiểu lầm quan hệ của chúng ta, điều này làm tôi không ngờ tới."

"Nếu tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng đến cả hai bên, nên chúng ta cần làm rõ mọi chuyện."

"Nếu đã tham gia chương trình tình yêu, chúng ta cũng nên làm quen với các khách mời khác, đó mới là mục đích của chương trình này. Cô nghĩ sao?"

Tiêu Cảnh Tích rất thông minh, giấu kín việc họ xào CP, và đổ hết mọi thứ lên việc quảng bá phim.

Người hâm mộ chỉ hiểu lầm vì họ quảng bá phim, mọi thứ đều là hiểu lầm.

Anh ta rũ sạch mọi chuyện.

Còn việc họ ký hợp đồng xào CP thì tuyệt nhiên không nhắc tới.

Nhưng Hứa Sương Nhung hẳn là hiểu ý anh ta.

"Ừ, tôi biết rồi."

May mắn thay, Hứa Sương Nhung rất hiểu chuyện, mỉm cười đồng tình, "Tôi quả thật chuẩn bị vào đoàn phim mới, anh suy nghĩ rất chu đáo, vậy chúng ta ngừng việc quảng bá đi."

Tiêu Cảnh Tích thở phào nhẹ nhõm.

Đây là lý do anh chưa bao giờ dính scandal nhưng lại đồng ý xào CP với Hứa Sương Nhung. Cô ấy là một cô gái thông minh và nỗ lực, anh sẵn lòng dùng sự nổi tiếng của mình để giúp cô.

Giờ anh không muốn tiếp tục nữa, cô cũng không cãi vã.

"Vậy tạm thế đã, tôi vào trước đây." Tiêu Cảnh Tích nói nhẹ nhàng.

"Ừ, anh vào đi."

Hứa Sương Nhung suốt buổi đều biểu hiện rất khéo léo, dường như không bận tâm điều gì.

Nhưng khi Tiêu Cảnh Tích xoay người rời đi, gương mặt cô chợt trở nên ảm đạm.

Cô khẽ cắn môi dưới, ánh mắt phủ đầy sương mù.

Người đẹp rơi lệ, khiến người ta thương cảm.

[A a a, cục cưng đừng khóc nữa, nhìn em khóc tôi cũng muốn khóc]

[Tiêu Cảnh Tích đúng là kẻ tồi tệ, cái gì mà quảng bá phim chứ, có cần phải tương tác đến mức này không? Rõ ràng là anh ta cố tình trêu chọc Hứa Sương Nhung, đến khi cô ấy tin thì lại bảo không tiếp tục]

[Hứa Sương Nhung đã đóng nhiều phim nhưng chưa từng thân mật với diễn viên nam để quảng bá, điều này chứng tỏ cô ấy không để tâm đến quảng bá, cô ấy thật sự nghiêm túc]

[Hu hu hu, Sương Sương của tôi]

[Người đẹp cô đơn!!]

Biểu hiện trước mặt kiên cường, sau lưng rơi lệ của Hứa Sương Nhung lập tức khiến Tiêu Cảnh Tích bị gán mác là kẻ bội tình.

Tạ Di đứng trên mái nhà nhai cọng cỏ đuôi chó, xem kịch với vẻ mặt thích thú.

Không hổ là ảnh hậu tương lai.

Trong nguyên tác, Hứa Sương Nhung phải đến gần cuối chương trình mới rung động với Tiêu Cảnh Tích, tức là lúc này, cô không hề có tình cảm gì với anh ta.

Hiện giờ cô diễn cảnh này, không chỉ thiết lập hình ảnh hiểu chuyện trước mặt Tiêu Cảnh Tích, mà còn ngầm đâm anh ta một nhát.

Khi Tiêu Cảnh Tích bị mắng là kẻ tồi tệ, cô sẽ nhận được sự cảm thông từ cư dân mạng.

Cô không phải người đơn giản.

Quên nói, đây thực chất là một câu chuyện về nữ chính phản kháng.

Nữ chính Hứa Sương Nhung sinh ra trong nghèo khó, từ nhỏ đã chịu nhiều sự bắt nạt, nên quyết tâm trở thành nữ diễn viên hàng đầu, dẫm đạp lên tất cả những kẻ từng bắt nạt cô.

Trong quá trình đó, cô đã sớm cứng rắn, không có tình cảm, không quan tâm đến đạo đức, vì đạt mục đích mà không từ thủ đoạn.

Sau khi ra mắt và đóng vài bộ phim nhưng không nổi bật, cô nhắm đến nam diễn viên Tiêu Cảnh Tích.

Cô tìm đủ cách để tiếp cận Tiêu Cảnh Tích, dù biết anh có bạn gái vẫn xào CP với anh, đó là nước cờ đầu tiên của cô.

Sau đó, trong chương trình tình yêu, cô lợi dụng Du Hồng Huyên, Khâu Thừa Diệp, Liễu Ốc Tinh… lợi dụng tất cả những ai có thể, để thành công bước lêи đỉиɦ cao cuộc đời.

Sai lầm duy nhất của cô là sau này cô thật sự yêu Tiêu Cảnh Tích.

Trong kết thúc của sách, cô thú nhận tất cả với Tiêu Cảnh Tích. Lúc đó anh đã yêu cô sâu đậm, biết rõ cô không phải là bông hoa thuần khiết, vẫn quyết định ở bên cô.

Cuối cùng hai người nắm tay nhau, sự nghiệp và tình yêu đều viên mãn.

Chỉ có điều, họ đã hy sinh một vài người làm bàn đạp.

Nguyên chủ là một trong số đó.

...

Hứa Sương Nhung không nói một lời từ khu vườn trở về phòng, rất lâu không ra ngoài.

Một lát sau, Liễu Ốc Tinh vào phòng tìm Hứa Sương Nhung, nhưng không thấy cô, nên thấy kỳ lạ.

Cửa phòng tắm khép hờ, bên trong dường như có tiếng nức nở.

Liễu Ốc Tinh cẩn thận đẩy cửa ra, phát hiện máy thu âm của Hứa Sương Nhung đặt trên bồn rửa tay, còn cô thì ngồi dưới đất ôm gối khóc thầm.

“Cậu...” Liễu Ốc Tinh định nói chuyện, nhớ ra mình cũng đang đeo máy thu âm, vội tháo ra đặt lên bồn rửa tay.

Sau đó đi tới trước mặt Hứa Sương Nhung, nhỏ giọng hỏi: “Cậu ổn không?”

“Ốc Tinh...”

Hứa Sương Nhung ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe như mắt thỏ, “Mình vốn muốn làm như không có chuyện gì, nhưng mà mình... (nghẹn ngào)”

“Mình biết.” Liễu Ốc Tinh không nỡ, an ủi cô, “Cậu chắc là đã động lòng thật, tất cả là lỗi của anh ta.”

“Không, anh ấy rất tốt, là lỗi của mình.”

Hứa Sương Nhung lắc đầu, “Trước khi tham gia chương trình này, mọi thứ đều rất tốt. Mình không biết lỗi ở đâu, anh ấy đột nhiên đối xử tốt với Tạ Di... Có lẽ là mình không đủ tốt, không giữ được trái tim anh ấy.”

Liễu Ốc Tinh ngừng lại, không nói gì.

Hứa Sương Nhung nhẹ kéo tay áo cô, “Ốc Tinh, có một chuyện mình không thể giữ trong lòng, cậu đừng nói ra ngoài nhé.”

“Thật ra... Cảnh Tích và Tạ Di đã gặp nhau lúc nửa đêm, mình nhìn thấy. Mình không biết họ nói gì, mình không dám đến hỏi, có lẽ từ ngày đó, mọi thứ đã thay đổi...”

Nói xong, cô lại vùi đầu vào gối, bả vai khẽ run.

Nhưng không ai trả lời, sự im lặng kéo dài rất lâu.

Lâu đến nỗi cô không thể không ngẩng đầu nhìn phản ứng của Liễu Ốc Tinh.

Liễu Ốc Tinh chần chừ một lát, rồi kiên định nói, “Không, đó là lỗi của Tiêu Cảnh Tích, không liên quan gì đến Tạ Di.”