Tiểu Sắc, lại kêu lần nữa!" Lý Tôn ôm Trần Sắc thật chặt, lực đạo giống như muốn đem cậu ấn tiến vào trong cơ thể mình. Tuy rằng "lão công" cũng chỉ là một cách xưng hô nhưng Lý Tôn cảm thấy Trần Sắc kêu như thế liền đại biểu cậu đã thừa nhận hôn nhân của hai người, trong lòng cậu đã dành một vị trí cho người chồng là anh.
"Lão công." Cho dù giờ phút này Trần Sắc không nhìn thấy biểu tình trên mặt Lý Tôn nhưng cậu có thể từ cái ôm gắt gao này thấy được cảm giác kích động của anh. Cậu nâng tay ôm lại Lý Tôn, nghiêng đầu gối lên bờ vai anh, ngoan ngoãn kêu thêm một tiếng.
Trả lời Trần Sắc là Lý Tôn ôm càng chặt.
"Em đi thay quần áo đi, anh đi hâm cơm." Một hồi lâu sau, khi Lý Tôn buông Trần Sắc ra, thần sắc trên mặt lại khôi phục không chút thay đổi.
"Lão công!" Trần Sắc hướng bóng lưng Lý Tôn đi vào phòng bếp ngọt ngào mật mật hô lên.
"Ân." Lý Tôn dừng bước gật gật đầu mới lại tiếp tục hướng phòng bếp đi đến.
Hai người cơm nước xong, xem TV một lát rồi mới cùng nhau về phòng nghỉ ngơi, Lý Tôn như trước cho Trần Sắc đi tắm trước.
Kỳ thực Lý Tôn muốn cùng Trần Sắc "uyên ương dục", nhưng lo lắng cho thân thể gầy yếu của cậu nằm ở trên giường làʍ t̠ìиɦ đã mệt đến tinh bì lực tẫn, sao có đủ khí lực ở trong phòng tắm chịu mình ép buộc, cho nên cũng chỉ có thể bỏ đi ý niệm trong đầu. Thực ra Trần Sắc dù mảnh mai cũng là con trai, đâu có yếu đuối đến mức đấy, chẳng qua là Lý Tôn không nỡ để cậu vất vả mà thôi.
Trần Sắc tắm rửa xong ngồi ở trên giường đợi Lý Tôn, nhàn không có việc gì bắt đầu hồi tưởng lại đoạn thời gian cuộc sống hôn nhân. Từ ngày đột nhiên cùng Lý Tôn kết hôn cho tới hôm nay mở miệng kêu hai tiếng "Lão công", trước sau còn chưa tới nửa tháng, cảm tình giữa hai người cũng đột nhiên tăng mạnh. Này tuyệt đại bộ phận đều là tại Lý Tôn đối với Trần Sắc vô cùng tốt, Trần Sắc chưa từng nói chuyện yêu đương, tính tình đơn thuần còn có chút tiểu bạch, một khi có người đối tốt với mình, rất nhanh liền sẽ trầm luân.
"Lão công." Trần Sắc lầm bầm lầu bầu gọi một tiếng, miệng ngây ngô cười.
"Tiểu Sắc." Lý Tôn từ trong phòng tắm đi ra liền nhìn thấy bộ dáng ngọt ngào hạnh phúc của Trần Sắc, mặt mày ẩn tình, khóe miệng cong lên, làm anh tâm động không thôi, lập tức vọt tới bên giường.
"Lão công...." Trần Sắc lại bởi bộ dáng ngây ngô cười của mình bị Lý Tôn nhìn thấy mà ngượng ngùng đỏ mặt.
Lý Tôn trèo lên giường, đem Trần Sắc ôm vào trong lòng, cúi đầu hôn lên môi cậu.
Trần Sắc chủ động vươn đầu lưỡi đáp lại Lý Tôn, đầu lưỡi hai người câu cùng một chỗ, dây dưa, chơi đùa, một hồi tiến vào miệng Lý Tôn, một hồi lại tiến vào trong miệng Trần Sắc, nước miếng không kịp nuốt thuận theo khóe miệng chảy xuống, thậm chí còn phát ra tiếng nước chụt chụt.
Mọi ngày làʍ t̠ìиɦ đều là Lý Tôn cởϊ qυầи áo Trần Sắc, hôm này cậu lại chủ động vươn tay cởϊ áσ choàng tắm cho anh.
Đôi môi hai người vẫn dính liền, Trần Sắc cũng không nhìn thấy phía dưới, bàn tay lung tung sờ soạng trên người Lý Tôn, không nghĩ tới lại đυ.ng trúng một thứ gì đó vừa nóng vừa cứng.
"Ngô....." Ý thức được mình vừa đυ.ng phải cái gì, Trần Sắc lập tức rụt tay lại.
"Tiểu Sắc." Lý Tôn buông tha môi Trần Sắc, thanh âm ấm ách kêu một tiếng, lại kéo tay cậu áp lên hạ thân mình.
Trần Sắc không tiếp tục né tránh, đỏ mặt cầm côn th*t của Lý Tôn, lòng bàn tay lập tức truyền đến nhiệt độ nóng bỏng.
Tuy rằng mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều bị cây côn th*t này thao thoải mái muốn chết nhưng đây là lần đầu tiên cậu cẩn thận nhìn kĩ hình dáng của nó, cho dù còn có chút ngượng ngùng nhưng trong lòng lại rất hiếu kì.
Trần Sắc biết thứ kia của Lý Tôn lớn hơn mình rất nhiều, dài hơn rất nhiều, hiện tại cúi đầu cẩn thận xem xét, liền đến màu sắc cũng thâm hơn rất nhiều, côn th*t tím hồng bị âm mao nồng đậm vây quanh, bao qυყ đầυ đã sớm bị côn th*t cương cứng hoàn toàn lật ra, qυყ đầυ cực đại no đủ thoạt nhìn căng phồng, trên linh khẩu tràn ra một ít chất lỏng trong suốt.........
"Tiểu Sắc." Lý Tôn nhìn Trần Sắc vẫn nắm côn th*t của mình mà không có nửa điểm động tác, bị nghẹn đến khó chịu nhịn không được kêu một tiếng.
Trần Sắc cũng không biết bản thân mình bị làm sao, chỉ là nhìn côn th*t Lý Tôn một lát liền cảm giác thân thể nóng lên, miệng khô lưỡi khô, còn nhịn không được liếʍ môi, cũng không biết vì cái gì trong miệng lại càng ngày càng khát. Nhìn đến linh khẩu tràn ra chất lỏng trong suốt lại cảm thấy chất lỏng này có thể giúp mình hết khát, liền bất tri bất giác cúi xuống vươn đầu lưỡi liếʍ lêи đỉиɦ côn th*t.
"Tiểu Sắc! Ưʍ......." Vô luận Trần Sắc là cố ý hay vô tình, đây xem như là lần đầu tiên cậu giúp Lý Tôn khẩu giao. Đầu lưỡi ướt mềm lướt qua đỉnh côn th*t, cảm giác tê dại làm Lý Tôn toàn thân chấn động, tiếng rêи ɾỉ không nhịn được tràn ra khỏi miệng.
Trần Sắc tựa hồ vẫn chưa để ý tới phản ứng của Lý Tôn, liếʍ một cái lại rụt lưỡi về, chẹp lưỡi, cảm giác hương vị cũng không tệ lắm, lại vươn lưỡi ra tiếp tục liếʍ, kết quả chất lỏng tràn ra khỏi linh khẩu ngày càng nhiều, cảm thấy ăn ngon lại hảo ngoạn, Trần Sắc thế nhưng há miệng ngậm lấy đỉnh côn th*t Lý Tôn mυ"ŧ mạnh, nghĩ muốn hút ra càng nhiều dục dịch.