Từ thị có một đứa con gái là Tam tiểu thư Hà Yên, tính cách ngang ngược, càn quấy, lúc đó Hà Yên mất mặt mũi, liền tới tiểu viện của Hà Cẩn khóc lóc om sòm. Được dân chúng khen là thiện lương, ấy mà An thị cũng nhắc nhở Hà Yên không muốn nàng ta rơi vào vũng nước đυ.c Hà Cẩn. Hà Cẩn càng bởi vì bên ngoại tổ xảy ra chuyện chọc giận Hà lão gia, Hà Yến Lê liền ném nàng vào hậu viện tự sinh tự diệt.
Đáy lòng Hà Cẩn cười lạnh, kiếp trước tất cả những người trước mắt nàng đều sợ.
Thu lại tâm tư thoáng qua của bản thân bị khơi lên, Hà Cẩn mang nụ cười tiến lên trước Hà Yến Lê rồi hành lễ.
"Phụ thân."
Hà Yến Lê ôn hòa gật đầu, chợt quay người thở dài với Lục Ngạn, Lục Ngạn nâng tay ngăn ông ta lại, "Ta và ông đã như thế này còn cần gì nghi thức xã giao." Lục Ngạn nhìn Hà Cẩn cười cười "Ta thấy đứa cháu này muốn hồi phủ còn tranh cãi với Lão thái gia một lúc, chọc cho Lão thái gia ghen tỵ , hôm nay Phủ Quốc công còn đau xót lắm! "
Hà Yến Lê nhìn ánh mắt đó, Lục Ngạn nói cái gì ông ta cũng đều ở một bên cười theo, nhìn như ông ta bày ra bộ mặt nịnh nọt a dua, nhưng lại không nhìn ra một chút ý tứ nịnh nọt.
Hà Cẩn và nha hoàn tiến vào tiểu viện trước mặt, sửa sang lại xiêm y rồi liền tiến vào đại đường.
Hứa ma ma đứng ở trước cửa đang chờ, nhìn thấy Hà Cẩn tiến đến bèn thuận tiện thầm nói: "Đại tiểu thư nhanh hơn chút đi, lão gia và mấy vị phu nhân đều đang ở trong đợi người đấy ạ."
Hứa ma ma vốn là người cũ bên cạnh từ Lục thị, Hà Cẩn cũng từng bú sữa bà mấy lần, kiếp trước lúc mới trở về không lâu, Hứa ma ma đã bị An thị tìm cớ đánh đập, cũng không gặp nàng lấy một lần. Nhiều năm qua như vậy, sợ rằng đây cũng là lần đầu gặp lại.
Hứa ma ma là người thành thật, luôn tận trung và tận tâm với Lục thị, đối với Hà Cẩn rất tốt. Kiếp trước Hà Cẩn vốn không gặp được Hứa ma ma nên trong lòng day dứt không thôi, hôm nay gặp khó tránh khỏi sẽ xúc động.
Hà Cẩn thu suy nghĩ của mình lại, tiến đến chỗ Hứa ma ma cảm kích gật đầu. Nàng chợt đả thông tư tưởng, cất bước tiến vào đại đường.
Hà Yến Lê an vị ở nội đường, hai bên là Nhị di nương An thị và Tam di nương Từ thị.
Ngoại trừ công tử Hà Tiêu do Tứ phu nhân Hà Đình sinh ra, còn có cô cô Hà Hiểu Dung vắng mặt, Hà Uyển, Hà Yên cũng ngồi trong nội đường cùng mẫu thân.
Hà Uyển ra vẻ tiểu thư khuê các điềm đạm, dịu dàng, trong ánh mắt nhìn Hà Cẩn ngập tràn ý cười, giống như gió xuân thổi qua mặt. Hà Yên bên cạnh nàng ta dùng ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Hà Cẩn, ánh mắt sắc tựa dao găm.
Thật đúng là mẹ con giống nhau, Nhị di nương tuy là thứ xuất nhưng dung nhan đoan trang, khuôn mặt hòa ái, cũng vì vậy mà được Hà Yến Lê nâng đỡ bà ta lên làm chính thất. Trái lại, Từ thị đã làm mẹ nhưng lại trang điểm diễm lệ, cẩm phục hoa gấm, đeo toàn bộ châu báu lên người… Dù sao cũng là xuất thân nghèo khó, lớn lên một dộ dạng xinh đẹp nhưng bên trong lại không thoát khỏi chữ "Tục".
Hà Cẩn nhìn mọi người đến đông đủ, thầm nghĩ nếu cậu không nhận được thánh sủng thăng làm Thái phó thì mình cũng không thể khiến mọi người chào đón phô trương như vậy.
Hà Cẩn hành lễ vấn an, cuối cùng Hà Yến Lê sai ngươi mang ghế cho Hà Cẩn ngồi bên cạnh mình, hỏi thăm sức khỏe Hà Cẩn.
So với Hà Yến Lê, An thị lại tỏ vẻ nhiệt tình, ưu tiên chuẩn bị việc ăn uống, chơi đùa của Hà Cẩn tốt nhất. Lúc này, mặc dù An thị còn mang thân phận là di nương nhưng lại là chủ mẫu đương gia, mọi thứ sinh hoạt của Hà Cẩn sau khi hồi phủ đều do bà ta chuẩn bị. An thị nói vài chuyện thú vị với Hà Cẩn, ngược lại ít thân mật hơn so với nữ nhi Hà Uyển.
Nhìn An thị ra vẻ hiền lành, trên mặt Hà Cẩn cười theo nhưng trong lòng lại âm thầm coi chừng ứng phó.
Mẫu thân của An thị là mẫu gia chi thứ của Thừa tướng, theo lý, thừa tướng còn phải gọi An thị một tiếng Đường tỷ. Việc Hà Yến Lê chuyển sang cùng một phe với Thừa tướng không cần nói cũng biết An thị có bao nhiêu công lao, ví dụ việc nàng bệnh nặng cũng là An thị giở trò ở sau lưng nàng. Lúc này người nên đấm ngực dậm chân chính là bà ta, vậy mà hôm nay bà ta là có thể coi như không có chuyện gì bày ra khuôn mặt tươi cười dịu dàng nói chuyện với nàng. Người như thế làm sao Hà Cẩn lại không đề phòng cho được.
"Lão gia, đại tiểu thư hồi phủ, bên cạnh cũng không có nhiều nô bộc sai bảo, hay là mang Hứa ma ma vào viện của đại tiểu thư ạ?" An thị nhìn Hà Yến Lê rồi lại nhìn Hà Cẩn "Hứa ma ma vốn là người bên cạnh hầu hạ tỷ tỷ, cũng biết làm việc, chắc chắn chăm sóc đại tiểu thư cẩn thận."