Hạ quyết tâm, sắc mặt Hà Yến Lê hòa hoãn, bày ra bộ dạng phụ thân yêu thương, "Cẩn Nhi, vi phụ cũng là vì muốn tốt cho con, có nhiều con gái trong nhà làm cho nam tử bối rối (女儿家家的当众给男子难堪), sau này truyền đi hỏng mất thanh danh, bị bất luận là ai cũng chỉ trích, đi đâu mà tìm được một mối tốt?"
Hà Yến Lê nâng Hà Cẩn dậy, gọi nha hoàn vào hầu hạ Hà Cẩn rửa khuôn mặt nhỏ nhắn đầy nước mắt, chải đầu gọn gàng, như thế này là tính bỏ qua chuyện vừa rồi.
Hà Cẩn nâng mắt nhìn Hà Yến Lê, nức nở nói: "Phụ thân, Cẩn Nhi đã lâu không thấy ngoại tổ, thật sự nhớ nhung, mấy ngày nay Cẩn Nhi có thể..."
Hà Cẩn nuốt xuống nửa lời còn lại, lặng lẽ đánh giá Hà Yến Lê, chỉ thấy Hà yến Lê nghe vậy thì vui mừng nhướn mày, không cần Hà Cẩn mở miệng liền cho Hà Cẩn sớm về Sở Quốc công hiếu kính bên ngoại tổ. Được Hà Yến Lê cho phép, Hà Cẩn biết việc này đã thành, âm thầm đem lo lắng buông xuống.
Nghĩ nghĩ rồi lại nhìn sắc mặt Hà Yến Lê thay đổi trong lòng Hà Cẩn không tiếp tục kiêng dè, lúc trước bên ngoại tổ cả phủ gặp nạn, Hà Yến Lê nghe nói Hà Cẩn đề cập đến Phủ Quốc công, lông mày cứ thế nhăn lại như có thể kẹp chết một con ruồi, giống như là thấy thứ gì bẩn thỉu, nay là thời điểm ngoại tổ đắc thế, Hà Yến Lê lại vội vàng nịnh bở bọn họ, Hà Cẩn càng nghĩ càng phát lạnh trong lòng.
Cũng chỉ vì một chữ "Lợi", Hà Yến Lê đã có thể vứt bỏ thê tử, không để ý năm đó tình nghĩa ra sao, có một phụ thân như vậy làm cho Hà Cẩn đã thất vọng đau khổ lại càng sợ hãi.
Hà Cẩn vừa cáo biệt Hà Yến lê trở về viện nhỏ, Hà Uyển liền hồi phủ, tiến vào cửa viện, tiểu nha hoàn áo xanh nghênh đón Hà Uyển, thấp giọng lẩm bẩm bên tai nàng ta chuyện gì đó, chỉ chốc lát sau, khuôn mặt xinh đẹp của Hà Uyển đang vui vẻ đã trở nên lạnh lẽo như trời đông.
Hà Cẩn trở về viện, gọi Trúc Đinh, nhìn quanh bốn phía tìm thấy dược cao giao cho Trúc Đinh, sai nàng đem dược dán cùng thuốc bổ này dùng danh nghĩa Phủ Quốc công đưa đến Đỗ phủ.
Phu quân kiếp trước đã có giai nhân bên cạnh làm bạn, Hà Cẩn quyết sẽ không làm chia rẽ uyên ương.
Hôm nay, ở bên trong Nguyệt lâu, Đỗ Mặc Như và Kỷ Tử Huyên sau khi rời đi cũng không trở về, Hà Cẩn cũng không muốn mình với Đỗ Mặc Như có liên quan, rồi lại lo lắng cho bệnh tình của Đỗ Mặc Như, vậy nên hôm nay chỉ có thể mượn danh nghĩa bên ngoại tổ để báo đáp ân tình kiếp trước của Đỗ phủ.
Hà Cẩn ngồi xuống, nhấp ngụm trà, Tuyền Ngư liền trở về.
Hà Cẩn phất tay cho các nha hoàn mới lui ra ngoài, chỉ để Tuyền Ngư và Diệu Châu ở lại.
Tuyền Ngư đóng cửa phòng, lại cẩn thận nghe ngóng động tĩnh ngoài phòng, biết được ngoài cửa không có người nào ở lại, mới đến bên Hà Cẩn nói khẽ: "Tiểu thư, em theo dõi Tam tiểu thư vừa nãy ở Nguyệt lâu âm thầm sai nha hoàn đi ra ngoài, nha hoàn kia hóa ra là đi Thành Đông tìm mấy tên du côn, đưa cho chút bạc rồi dặn dò mấy câu, rồi sau đó về phủ, em theo gót nàng ta chỉ thấy nàng ta ra sau phủ rồi lén lút lôi kéo gã sai vặt ở bên cạnh lão gia đi ra sau hậu viện, thì thầm mấy câu rồi mới trở lại viện Tam tiểu thư."
Diệu Châu cùng nghe, bỗng nàng như nhớ ra cái gì đó, ghé vào bên tai Hà Cẩn, "Tiểu thư, vừa nãy người báo việc ở Nguyệt lâu cho lão gia đúng là gã sai vặt bên cạnh lão gia."
Tuyền Ngư gật đầu, chợt nhìn về phía Hà Cẩn, "Nha hoàn kia dặn dò công việc cho mấy tên du côn, em cũng cho người tìm hiểu được."
Dứt lời, Tuyền Ngư nghiêng đầu ghé tai nàng đem chuyện mình vừa biết được nói ra, nha hoàn bên cạnh Hà Uyển sai mấy tên du côn đem "Việc ác" của Hà Cẩn truyền ra ngoài, lại xúi giục bọn chúng nói chuyện xấu thôi, chỉ cần hạ thấp danh tiếng của Hà Cẩn là được.
"Tiểu thư, người nói Nhị di nương sao có thể đem chút ý nghĩ xấu về cô nương ở trong lòng, Tam tiểu thư vẫn còn nhỏ đã nghe theo An thị sai khiến đi nước cờ nham hiểm thế này, ngày sau trở thành nữ nhân tâm tư độc ác, sao mà được!" Tuyền Ngư nhíu mày, dậm chân đối với hành vi trơ trẽn của An thị.
Nghe vậy, Hà Cẩn chỉ cười.
Tuyền Ngư nhìn không hiểu ý tứ của Hà Cẩn, nhưng Diệu Châu lại thông minh, nàng nắm tay Tuyền Ngư, đưa nàng đến bên cạnh, nhẹ giọng bá đạo nói: "Hảo tỷ tỷ, tâm tư lương thiện là tốt, nhưng bây giờ tỷ đang nhìn nhầm người."
Tuyền Ngư vẫn như cũ không rõ ràng cho lắm, Diệu Châu lại nói: "Ngày hôm nay, Nhị di nương đi Lý phủ dự tiệc, nhưng căn bản không biết được chuyện gì đã xảy ra."
Diệu Châu nhìn người trước mặt, Tuyền ngư trừng mắt, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin, "Muội nói là, chuyện ngày hôm nay đều là chủ ý của một mình Tam tiểu thư?"