Hà Cẩn lời lẽ thành khẩn, học sinh ở thư viện vốn là đang trợn mắt nhìn Hà Cẩn lúc này đều mơ hồ, không khỏi hoài nghi mình nghĩ lầm rồi.
Hà Cẩn thân mật mà nắm tay Hà Uyển, dẫn nàng ngồi xuống.
Hà Uyển nhìn vòng tay trên tay, lại vô thức nhìn hoa tai Hà Cẩn đang đeo, đôi khuyên tai này cùng với vòng tay chỉ dùng một khối ngọc thô mài dũa ra, có vòng tay mà không có khuyên tai, vòng tay này liền bình thường không có gì đáng quý, có khuyên tai mà không có vòng tay, đôi khuyên tai kia cũng không được tính là cực phẩm, chỉ có cùng gộp vòng tay và khuyên tai thành một bộ mới có thể thể hiện tất cả thân phận, giá trị nâng lên mấy chục lần giá trị bình thường, chư hầu ở đế kinh từng cạnh tranh với nhau để có được nó.
Vòng tay lại đem cho Hà Uyển, người khác nhìn vào nghĩ rằng Hà Cẩn thật tâm cùng Hà Uyển muội muội thân thiết, bằng không cũng sẽ không chia đôi ngọc thạch giá trị này đem vòng tay cho Hà Uyển, hai người chung nhau một đôi.
Hà Uyển nhìn khuyên tai trên lỗ tai Hà Cẩn, không biết Hà Cẩn có chủ ý gì.
Hà Cẩn nhìn Hà Uyển cười cười, "Muội muội, khuyên tai này tỷ tỷ không thể cho ngươi." Hà Cẩn tự nhiên cười nói, sau đó giải thích: " Biết được Cẩn nhi muốn làm khuyên tai, bên ngoại tổ liền đem bản vẽ đẹp nhất mà thánh thượng ban thưởng cho Cẩn nhi, lại để cho Cẩn nhi tiến hành làm khuyên tai ở bên trong."
Nghe thấy danh hào Sở Quốc Công, học sinh xung quanh đều dựng đứng lỗ tai, tập trung nghe.
Hà Cẩn hé miệng một chút, lại nói: "Ngoại tổ nói, bản vẽ đẹp nhất là thánh thượng ban cho con trưởng trong phủ, tỷ tỷ được bản vẽ đẹp nhất của thánh thượng, nhưng chỉ sợ muội muội trèo không nổi lên trên chữ "Trưởng", làm trái với thánh chỉ."
Nghe vậy, sắc mặt Hà Uyển lúc đen lúc trắng, một đám người ở đây nghe cũng hiểu ý tứ của Hà Cẩn trong lời nói. Gia tộc này thế nhưng cũng không chú trọng trưởng thứ, Hà Cẩn bất qua cũng là đánh thức tỉnh bọn họ, bỏ qua quan hệ tỷ muội này, Hà Uyển là thứ xuất, Hà Cẩn là trưởng tiểu thư, Hà Uyển lẽ ra nên khiêm nhường với Hà Cẩn, lúc này nên thuận theo.
Hà Cẩn nhìn Hà Uyển, trong nụ cười có ý khác.
Ngươi đòi hỏi cũng nên biết đã đủ, không là của ngươi, cho ngươi rồi, cũng đừng vọng tưởng lại muốn thêm nữa.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Cảm ơn Ann quăng lôi ~~~O(∩_∩)O~, cao hứng kích động ~
Hà Cẩn tặng Hà Uyển vòng tay dùng để biểu đạt muốn tỷ muội thâm tình, giải thích việc nàng không tặng khuyên tai là vì có lý do, ân uy tịnh thi, trong mắt những người là thứ tử ở đây nàng đã trở thành trưởng tỷ nhân ái đối tốt với muội muội, mà trong mắt những người là trưởng tử thì hành động lần này của Hà Cẩn cũng không tìm được chỗ để bắt bẻ, nhưng Hà Uyển không cam lòng không giống với những thứ tử khác, lại không có cách lôi kéo trưởng tử về phía mình, không thể nghi ngờ mà nói Hà Cẩn ở trước mắt mọi người đã cho nàng ta một bạt tai, trong lòng giận dữ, lại không có chỗ để phát tiết.
An Tĩnh Bách tất nhiên cũng hiểu được ý tứ của Hà Cẩn, đều là trưởng tử hắn căn bản hiểu được là Hà Cẩn, chuyện này nếu xảy ra trên người hắn thì hắn cũng làm thế mà cần suy nghĩ, nhưng Hà Uyển nói rất đúng, An Tĩnh Bách đã tự cho là Hà Cẩn chèn ép Hà Uyển, phản bác Hà Uyển là điều sai, mà còn là không hợp với bình thường.
An Tĩnh Bách vừa định ra mặt thay Hà Uyển giáo huấn tỷ tỷ Hà Cẩn độc ác này một phen, nhưng lời nói chưa kịp thoát ra từ miệng đã bị người khác cắt đứt.
Hai chiếc kiệu màu xanh tinh xảo hạ xuống trước cửa Nguyệt lâu khiến cho mọi người đều quay đầu nhìn, chợt nghe có người cao giọng quát: " Đại thiếu gia Kỷ Văn Ý, Tam tiểu thư Kỷ Vận Ngọc Phủ Thừa tướng, đến Nguyệt lâu!"
Từng có người nói, lúc Đại học sĩ Lại bộ Thượng thư nội các áo gấm về quê, ngồi đại kiệu tám người khiêng, kiệu khởi nổ ba tiếng pháo, đất rung núi chuyển, một đám gia nhân ở hai bên đường chờ, quan viên địa phương biết tin liền đến tiền hô hậu ủng, lễ vật vô số.
Hà Cẩn nhìn hai vị tiểu chủ tử của Phủ Thừa tướng khí thế hung hăng này, chỉ sợ tình cảnh so với vị Thượng thư Đại học áo gấm về quê kia còn muốn long trọng hơn.
Hà Cẩn liếc ngoài cửa một cái, nô bộc hầu hạ bên kiệu ít nhất cũng có vài chục người, mà cũng có thể làm nhiều hơn, một đám người Phủ Thừa tướng mà đi vào lầu thì chỉ sợ là không thể chứa thêm người khác nữa.
Trong lầu một đám người đều dùng ánh mắt cung kính nhìn trước cửa, chỉ thấy một đôi hài thêu gấm cất bước vào cửa, lập tức đem toàn bộ Nguyệt lâu chiếu sáng rực rỡ, trở thành một quý địa.
Con trai trưởng của Thừa tướng, Kỷ Văn Ý, công tử không ai không biết dưới một người trên vạn người, nữ tử hâm mộ hắn trải dài cả Đại Minh Quốc, ở kinh thành này các cô nương trong mỗi phủ đều đem hắn làm chỉ tiêu chọn phu quân, huống chi Kỷ Văn Ý là người có năng lực, chưa bước vào con đường làm quan đã được xem trọng.