Chính vì nguyên nhân này, An Tĩnh Bách hận Hà Cẩn, hận cả Đỗ phủ.
Trước mắt, An Tĩnh Bách dáng vẻ nam tử khí khái đem Hà Uyển bảo vệ sau lưng, rõ ràng cái gì cũng không có làm, Hà Cẩn lại trở thành người xấu. Hôm nay đã hai lần Hà Cẩn thấy được thủ đoạn của Hà Uyển, lúc ở trên xe ngựa, Hà Uyển bất động thanh sắc châm ngòi giữa mình cùng Hà Yên, hiện tại là một phen thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ nhưng lại để chính mình trở thành đối tượng cho mọi người bàn luận.
Trải qua một đời, dường như đến hôm nay Hà Cẩn mới nhận ra rõ ràng muội muội này. Lúc này, trong lòng Hà Cẩn đã có kết luận, hôm nay gặp phải sự tình này đích thị là Hà Uyển âm thầm sai khiến chân tay.
Sắp đặt mưu kế hãm hại trưởng tỷ, rốt cuộc là có mục đích gì?
Một suy nghĩ thoáng qua đầu Hà Cẩn rồi biến mất, Hà Cẩn đảo mắt nhìn mọi người vây quanh Hà Uyển, tiểu thư Lý phủ, Lý Mộ Thanh; thứ tử của học sĩ viện Hàn Lâm, Đoàn Vịnh Tự; độc nữ của Liễu Tri phủ, Liễu Lan Hương; trưởng nam Hộ bộ Thượng thư, Tề Phương Du; con út của Hữu thị lang Địch Luân, Địch Tử An...
Lòng Hà Cẩn rơi xuống vực sâu, tất cả đều là con cái của quan lại bè lũ Thừa tướng, mà tất cả trong những nhà này đều có con trai trưởng.
Một nhà ngoại tổ bị người ta vu oan giá họa, những gia tộc ở sau lưng những công tử và tiểu thư này cũng góp không ít công, học sĩ Đoàn Văn Lãng ở học viện Hàn Lâm, Hộ bộ Thượng thư Tề An Xương, Hữu thị lang Địch Luân, tính cả Thừa tướng Kỷ Quảng Cư cùng đồng lòng dâng thư vạch tội ngoại tổ, mà Liễu phủ Liễu Vân với Lý Dật lại ở chỗ Thừa tướng Kỷ Quảng Cư vu cáo Đỗ phủ thông đồng với giặc phản quốc, lúc lấy ra cái gọi là chứng cứ, đem bố chồng Hà Cẩn là Đỗ Trưng trị tội.
Đến nay, Hà Cẩn hồi phủ, Hà Yến Lê nịnh bợ Quốc Công phủ cũng không kịp, làm sao có thể có dính lúy với bè lũ Thừa tướng, cho nên việc Hà Uyển kết giao với những công tử tiểu thư này, Hà Yến Lê chắc chắn không biết rõ tình hình, hết thảy đều là Hà Uyển tự quyết định.
Suy nghĩ tương đối điên rồ này ngày càng lớn trong lòng Hà Cẩn, Hà Uyển chỉ là một nha đầu mười mấy tuổi, nàng ta có không thể có năng lực câu kết với phủ Thừa tướng, trong lòng Hà Cẩn tự thuyết phục chính mình, nhưng cuối cùng vẫn là tồn tại hoài nghi và lo lắng.
Hà Cẩn nhìn những học sinh ở thư viện còn lại đang cách đây khá xa, ngoại trừ con vợ kế bên ngoài, còn lại là những trưởng nam trong gia đình có lẽ là trở mặt với Thừa tướng, hoặc là một đảng phái khác, hoặc thái độ trung lập.
Hà Cẩn nhìn lại Hà Uyển, suy nghĩ u ám.
Bất luận là vì cái gì, muội muội này của nàng che giấu dã tâm, đến ngày hôm nay Hà Cẩn mới nhìn rõ.
Hà Cẩn cũng không phải loại ngu ngốc, hiện giờ biết được người khác nghĩ mình chỉ là công cụ, còn năm lần bảy lượt nhượng bộ mọi chuyện, Hà Cẩn đời trước là người thừa, bây giờ nàng sẽ không bao giờ lại giẫm lên vết xe đổ.
Hà Cẩn giống như không nhìn thấy trong mắt của An Tĩnh Bách phát ra địch ý, đứng dậy đi vòng sang bên cạnh Hà Uyển, bộ dạng tỷ muội tình thầm, Hà Cẩn cầm bàn tay trắng nõn mịn màng của Hà Uyển.
"Uyển nhi muội muội, tỷ muội trò chuyện với nhau, tại sao lại nói là quấy rầy? Nói chuyện đang thân mật như vậy, ai không biết còn tưởng tỷ tỷ không chào đón muội muội đấy."
Hà Uyển trong lòng cả kinh, theo bản năng muốn rút tay về, lại sợ mọi người phát hiện nên không thể không kiềm chế, nàng ta vốn tưởng rằng theo như những ngày nàng ta thăm dò tính tình của Hà Cẩn, mình nói những lời này, nhìn thái độ của mọi người, Hà Cẩn trong lòng tất nhiên không thoải mái, lúc này sẽ ngay lập tức cáu giận, lúc ấy, Hà Uyển vừa vặn có thể đem tiếng xấu tỷ lấn át muội đổ lên đầu Hà Cẩn, nhưng trước mắt, Hà Cẩn lại tựa như thay đổi thành một người khác, ngược lại hung ác cắn mình một cái, làm cho Hà Uyển có chút trở tay không kịp.
Hà Cẩn và Hà Uyển đều mặc một thân lam y giống nhau, nhưng trên tay Hà Cẩn có đeo vòng tay, trên tai đeo hoa tai còn có câu trâm trên búi tóc, so với Hà Uyển thì đều đẹp đẽ quý giá hơn. Hà Cẩn nhìn cổ tay trơn bóng của Hà Uyển, bất luận là trang sức gì cũng không đeo, đáng lòng cười lạnh, nhớ rõ sáng nay Hà Uyển mặc một cái váy dài màu hồng nhạt, nàng ta còn đeo vòng tay Hà Yến Lê hôm trước tặng cho, dùng gấm vóc và trang sức tốt nhất ở phường vải, về phủ một chuyến, liền làm ra vẻ "Bần nữ", qua nhiên là suy nghĩ thấu đáo.
Hà Cẩn tháo vòng ngọc trên tay xuống đeo vào tay Hà Uyển, "Uyển nhi muội muội, ngươi so sánh vòng tay với ta, tỷ tỷ liền đưa ngươi đeo, nhưng không cần thiết sau này phải nói những lời gây ra bất hòa như vậy, tỷ tỷ nghe xong khó chịu."