Chương 49

☆, Chương 49:

Con đường dưới chân nhấp nhô gồ ghề, hơi bất cẩn một chút sẽ trượt chân rơi xuống tới. Nhưng mỗi người cũng không dám chậm lại bước chân, bởi vì ở phía sau chờ bọn họ sẽ là tử vong, thậm chí là thứ còn muốn cực kỳ đáng sợ hơn so với tử vong.

Trình Mộ Diên nghiêng tai nghe động tĩnh của bầy rắn phía sau, đã chạy xa mấy cây số, nhưng mà bầy rắn kia vẫn không cam lòng yếu thế mà đuổi theo ở phía sau. Những con rắn có độ lớn bằng ngón tay kia nằm nhoài trên người nhau để tranh tiên khủng hậu* hướng bọn họ vọt tới, da rắn trên người bọn chúng ma sát lẫn nhau, cái lưỡi đỏ tươi không ngừng qua lại phun ra nuốt vào, phát sinh tiếng vang sắc bén chói tai.

*tranh tiên khủng hậu: chen lấn tranh nhau lên trước

Trình Mộ Diên liếc mắt chăm chú nhìn, chỉ một chút, liền làm cho nàng trắng mặt. Phía sau đã sớm không phải bầy rắn đơn giản! Mà là một mặt tường đen thùi! Chúng nó lại hình thành một đội ngũ như xếp La Hán (giống xiếc chồng người)! Cái tường kia sẽ tập hợp số lượng như thế nào!

"Tăng nhanh bước chân! Bị những thứ đó đuổi theo liền xong!" Cho dù không biết những loại rắn này, cũng không biết chúng nó có khả năng mang độc hay không, nhưng duy nhất có thể xác nhận chính là chúng nó cực kỳ nguy hiểm. Coi như không mang theo độc, bị những con rắn này mỗi con cắn một cái, chúng không cần được ăn no căng diều, thì mình cũng sẽ mất máu mà chết!

"Diên nhi. . ." Được Trình Mộ Diên cõng ở trên lưng Sở Phi Ca thấp giọng hô nàng, bởi vì không cần tự mình bước đi, vì lẽ đó Sở Phi Ca có thời gian đến xem động tĩnh của bầy rắn kia. Nhưng mà nàng còn nhỏ tuổi chưa từng gặp qua cảnh tượng đáng sợ như thế? Coi như là những nam đệ tử Trình gia bảo kia đều từng người từng người sợ đến sắc mặt tái nhợt, chớ nói chi là Sở Phi Ca một tiểu công chúa luôn được nuông chiều từ bé ngay cả con sâu con trùng cũng chưa từng thấy.

"Ta sẽ bảo vệ ngươi." Năm chữ đơn giản, nhưng trong nháy mắt làm Sở Phi Ca yên lòng. Rất nhiều lúc, không cần nói quá nhiều, chỉ cần là người quan tâm nói ra một câu nói, liền có thể bài trừ hết thảy bất an. Sở Phi Ca tin tưởng Trình Mộ Diên, tin tưởng nàng có thể bảo vệ mình. Nàng không nhìn bầy rắn phía sau nữa, mà là ngẩng đầu nhìn gò má Trình Mộ Diên.

Bởi vì chạy trốn hoảng loạn, sợi dây đỏ Trình Mộ Diên dùng để buộc tóc đã sớm không biết thất lạc tới nơi nào. Mái tóc dài màu đen không còn ràng buộc nên phân tán loạn ra, bị gió làm xáo trộn bồng bềnh trên không trung, nhìn qua lại đẹp cực kỳ. Cho dù Sở Phi Ca biết hiện tại cũng không phải thời điểm thưởng thức, nhưng chính là không quản được hai mắt của mình, chỉ có thể như nét mực đọng lại ở nơi đó.

"A! Cứu ta! Cứu ta!" Giữa lúc Sở Phi Ca nhìn đến thất thần, so với tiếng kêu thảm thiết vừa nãy chỉ có hơn chứ không kém tự phía sau vang lên. Trình Mộ Diên dừng bước nhìn lại phía sau, lúc này mới phát hiện bầy rắn này đã sớm bất tri bất giác đuổi tới gần bọn họ có còn cách mấy trượng (1 trượng = 10 thước).

Một đệ tử Trình gia bảo bị bầy rắn hoàn toàn vây quanh, bắt đầu gặm cắn thân thể của hắn. Nói chuẩn xác, hẳn là thi thể! Sau khi đệ tử Trình gia bảo kia phát sinh một tiếng hét thảm liền đầu một nơi thân một nẻo, số lượng rắn chồng chất ở trên người hắn cắn thân thể của hắn, hút máu tươi của hắn đếm không xuể.

Thính lực vô cùng tốt Trình Mộ Diên nghe được âm thanh ăn uống của bầy rắn chính là một trận nôn khan, nhất thời phát hiện các nàng lại ở đây đờ ra đã quên chạy trốn!"Còn nhìn cái gì! Lẽ nào muốn trở nên giống hắn vậy sao! ? Đi! Đi mau!" Tiếng thứ hai 'đi mau' là nói với một đệ tử Trình gia bảo đứng ở nơi đó, Trình Mộ Diên có chút ấn tượng về hắn. Hình như là hắn đối với người chết kia vô cùng tốt, hai người mặc kệ là làm cái gì đều cùng nhau làm, bình thường thích uống rượu xưng huynh gọi đệ, có lúc đi đường mệt mỏi cũng biết ca hát cho mọi người nghe, quan hệ tốt cũng như tay chân làm bằng sắt!

"Hắn. . . Hắn chết rồi! Chết rồi! Tại sao không cứu hắn! ? Các ngươi tại sao không cứu hắn!" Đệ tử Trình gia bảo kia lôi cổ áo Trình Mộ Diên một trận điên cuồng hét lên, những người khác cả kinh cũng lại đây thuyết phục hắn. Mắt thấy bầy rắn kia đã ăn sạch người đó đang chuẩn bị tiến công về hướng bọn họ, một người có chút nóng nảy hỏa khí nổi giận, đột nhiên cho tên lôi kéo y phục Trình Mộ Diên một quyền.

"Con mẹ nó ngươi nổi điên làm gì! Hắn chết rồi chính là chết! Ngươi nếu muốn đi cùng hắn không ai ngăn ngươi! Lão tử muốn sống! Ngươi đừng ở chỗ này cản đường!"

"Ngươi lặp lại lần nữa! Ngươi đồ vô lại!" Nam tử bị đánh đầu tiên là sững sờ, sau đó vội vàng phản ứng lại liền đánh nhau cùng tên đệ tử Trình gia bảo kia .

Cũng đồng thời tại lúc bọn hắn tranh đấu, thì bầy rắn cũng sớm đã chuẩn bị kỹ càng, lại lần nữa hướng bọn họ vọt tới."Chạy!" Trình Mộ Diên không tiếp tục để ý tranh đấu giữa hai người với nhau, nếu bọn họ không lưu cho mình đường sống, nàng đương nhiên cũng không muốn đặt mình vào nguy hiểm mà đi cứu bọn họ. Con người luôn là động vật ích kỷ, mặc dù cũng có thời điểm vô tư không vụ lợi, nhưng đó là đối với người trọng yếu nhất và người đáng cứu nhất!

Không ngừng nghỉ chạy ròng rã ba canh giờ, liền ngay cả Trình Mộ Diên đều cảm thấy bước chân có chút lướt nhẹ suy nhược, ý thức được cực hạn. Lại quay đầu nhìn những đệ tử Trình gia bảo kia, sớm cũng đã mệt đến tê liệt ngã ở tại chỗ, chỉ sợ chính là bầy rắn bây giờ chạy đến, bọn họ cũng quyết định không muốn cử động nữa.

Vào lúc này, Trình Mộ Diên nhìn về phía sau, lúc này mới kinh ngạc phát hiện chung quanh cực kỳ yên tĩnh, không có bầy rắn vừa nãy, cũng không còn âm thanh ầm ĩ của những con chim nhỏ cùng tiếng gió vù vù nữa. Yên tĩnh này, nổi lên quá mức quỷ dị, càng như là yên tĩnh trước khi bảo táp xảy ra vậy, để Trình Mộ Diên không rét mà run.

Nàng dùng hai tay nắm chặt lấy kiếm bên hông, một đôi mắt không có phân hờ hững cùng u buồn của ngày thường nữa, trái lại là trở nên anh khí mười phần. Cảm giác kinh sợ khi Trình Mộ Diên thay đổi, Sở Phi Ca vòng tay ôm nàng cũng không khỏi chặt hơn chút. Như vậy Trình Mộ Diên cùng nàng ngày thường tuyệt nhiên không giống nhau, lại như là sâu lông phá kén thành bướm vậy, có lột xác mới mẻ.

Chỉ là Sở Phi Ca lại không biết, đây mới là dáng vẻ vốn có của Trình Mộ Diên. Rong chơi bất kham, bướng bĩnh khó thuần. Như hùng ưng* giương cánh, ngư tường thiển để* vậy. Thế tục, không phải lý do trói cột nàng, chỉ có tình.

*hùng ưng: chim ưng hùng vĩ

*ngư tường thiển để: cá bơi ở nơi nước cạn, do đáy sông trong suốt và cạnh nên vây ca đánh đu đi lại tùy ý. ý chỉ những người thuộc về tự do, ham muốn giải phóng và theo đuổi lý tưởng.

"Mọi người đều cẩn trọng một chút, sự yên tĩnh ở nơi này không bình thường lắm." Trình Mộ Diên nhắc nhở những đệ tử Trình gia bảo còn đang nghỉ ngơi kia, tự mình lại nhảy lên trên cây đại thụ bên cạnh, quan sát tất cả xung quanh. Thời gian lặng yên không hề có một tiếng động trước đây, sắc trời dần tối, tới gần lúc mặt trời lặn. Trình Mộ Diên ngồi ở trên nhánh cây chỉ cảm thấy xung quanh càng ngày càng lạnh, thậm chí là làm cho nàng đập vỡ đắc ý của mình.

"Tiểu Ca, ngươi lạnh không?" Trình Mộ Diên hỏi, liền ngay cả nàng nội lực thâm hậu như vậy cũng cảm thấy lạnh, một hài tử như Sở Phi Ca lại không biết võ công, như thế nào chịu được. Nhưng mà qua hồi lâu, đều không có đợi được Sở Phi Ca trả lời, Trình Mộ Diên quay đầu nhìn tới, liền thấy nàng đang sợ hãi đờ ra nhìn Tùng Lâm cách đó không xa, miệng nhỏ đã đông đến phát tím tái, nhưng chính là không đáp lời.

"Tiểu Ca! Tiểu Ca!" Mãi đến tận Trình Mộ Diên vỗ vỗ mặt nàng Sở Phi Ca mới lấy lại tinh thần, nhưng mà nàng mới lấy lại tinh thần một hồi liền gắng sức chui vào trong l*иg ngực Trình Mộ Diên, thân thể nho nhỏ run rẩy thật giống như rất sợ."Làm sao?" Trình Mộ Diên bất an hỏi, đồng thời nhìn hướng về nơi vừa nãy Sở Phi Ca nhìn.

"Diên. . . Diên nhi! Nơi đó có rắn! Rắn thật lớn!" Kỳ thực, không cần Sở Phi Ca nói, Trình Mộ Diên cũng là tận mắt nhìn thấy. Đó là một con rắn rộng lớn chừng bằng thân thể của hai gộp lại vậy, như to bằng nắm tay con mắt màu xanh lục hiện ra từng cơn hàn ý, một cái lưỡi đỏ tươi qua lại phun ra nuốt vào, phát sinh tiếng vang tê tê, khiến người ta không rét mà run.

Nếu như không đoán sai, nơi này rất có khả năng là hang rắn! Mà con cự xà kia rất có khả năng là Xà Vương ở nơi này! Bọn họ chạy một buổi trưa, lại là chạy vào trong hang rắn!

"Tiểu Ca, một hồi nhất định phải ôm chặt lấy ta, nhắm hai mắt lại, không nên nhìn, biết không?"

"Ừm, ta hiểu." Biểu hiện của Sở Phi Ca vào lúc này dị thường ngoan ngoãn nghe lời, không chỉ là bắt nguồn từ việc an tâm đối với Trình Mộ Diên, mà còn có phần cảm tình kia không nói rõ được cũng không tả rõ được.

Nàng cảm thấy, cho dù chết, chỉ cần là cùng Trình Mộ Diên ở cùng nhau, cũng không có gì tiếc nuối.

"Bạch tiểu thư." Những đệ tử Trình gia bảo tự nhiên cũng là phát hiện con cự xà kia trốn ở sau bụi cỏ, vào giờ phút này, Xà Vương kia cách bọn họ chừng mấy mét, chỉ cần thò người ra một cái liền có thể tìm được bọn họ. Trình Mộ Diên làm cái thủ thế ra hiệu bọn họ chuẩn bị chạy, dù sao hiện tại còn không biết bầy rắn chung quanh đây có còn hay không, cũng không biết Xà Vương này đến tột cùng lớn bao nhiêu.

Cứng đối cứng? Vậy tuyệt đối không phải một lựa chọn sáng suốt!

Nặng nề hít một hơi, Trình Mộ Diên dùng dư quang nhìn xà vương kia một chút, một giây sau liền cùng các đệ tử Trình gia bảo khác vận khí công hướng về phía trước chạy đi. Xà Vương kia hiển nhiên là thông minh không cao như người, nhìn thấy bọn họ chạy đi đầu tiên là sững sờ, sau đó liền từ trong bụi cỏ đuổi tới.

Lúc này, Trình Mộ Diên mới nhìn rõ hình thể của Xà Vương này! Nguyên lai vừa nhìn thấy chỉ là đầu của nó mà thôi! Xà Vương kia cả thân thể dài khoảng chừng bảy, tám mét a! Tuy rằng hình thể to lớn, nhưng không có cồng kềnh chút nào. Cùng ở phía sau bọn họ, mỗi khi động đậy nhảy lên đều sẽ phun ra một hơi, băng hàn cực kỳ! Trình Mộ Diên cuối cùng cũng coi như là biết cỗ hơi lạnh vừa nãy kia là làm sao đến, nhất định là Xà Vương này phun ra!

Có thể coi rắn là động vật thuộc tính âm lãnh, cũng không nên có nhiệt độ thấp như vậy, càng không thể sẽ mọc ra hình thể lớn như vậy! Này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì? Núi Tùng Pha này đến tột cùng là một nơi tàng long ngọa hổ thế nào! Người của Thừa Thiên Bích Lạc các không biết võ công, lại là làm sao lên xuống núi, tránh thoát những thứ đồ này! ?

Tình huống bây giờ không kịp để Trình Mộ Diên suy nghĩ nhiều, Xà Vương kia đã nhảy lên đến phía sau bọn họ, lưỡi đang phun ra chuẩn bị khởi xướng đợt tiến công thứ nhất, chỉ thấy cái đầu to lớn của nó đột nhiên duỗi ra một cái, đệ tử Trình gia bảo tuột lại phía sau bị nó dùng đầu lưỡi cuốn lên, vứt vào không trung. Người kia thậm chí ngay cả âm thanh cũng chưa phát sinh một tiếng, người liền sờ sờ bị ngốn vào trong bụng!

Tàn nhẫn biết bao! Trình Mộ Diên trong hốt hoảng mở đai lưng y phục ra quấn Sở Phi Ca vào trên lưng mình, đồng thời rút trường kiếm ra siết trong tay chuẩn bị khi cần đến. Xà vương kia ăn một người sau đó hiển nhiên là không vừa lòng, vẫn không ngừng mà tập kích bọn họ. Một đệ tử Trình gia bảo bỗng nhiên vấp vào nhánh cây ngã xuống, trong nháy mắt tiếp theo cũng đã bị con cự xà kia cuốn lên.

Trình Mộ Diên dừng bước không chạy lên trước nữa, bước chân như chim yến, nhảy nhẹ nhàng mà tiến lên. Sở Phi Ca vào lúc này mở hai mắt ra, chỉ thấy Trình Mộ Diên dùng thanh kiếm lóe ánh trắng bạc kia vẽ hoa trên không trung, cái lưỡi to lớn của Xà Vương lại bị mạnh mẽ chém đứt, máu tươi tung toé bắn ra! Mùi tanh hôi gay mũi xạ mắt, khó chịu như ngửi thấy bom cay vậy!

"Gào!" Xà vương kia bị đau, dùng sức vặn vẹo thân thể khổng lồ của mình, con mắt âm lãnh phản chiếu bóng người Trình Mộ Diên liền hướng thẳng phía nàng mà tới. Đối mặt Xà Vương kia, Trình Mộ Diên không có chút sợ hãi nào. Nghiêng người né qua cái đầu to lớn của nó, liền sớm nhảy vọt lên trên người Cự Xà, nhắm ngay da rắn hoa văn màu đen đâm mạnh mẽ một cái! Càng là máu đen chảy ra trút xuống!

Đang nhìn máu đen của Xà Vương kia sau đó sắc mặt Trình Mộ Diên chìm xuống, vội vàng dùng khinh công nhảy ra xa, chỉ thấy máu đen rơi vãi trên đất lại mạnh mẽ ăn mòn chỗ đất đó tạo thành một cái lỗ!"Chú ý không nên đυ.ng đến máu của nó! Có kịch độc!" Trình Mộ Diên nhắc nhở đệ tử Trình gia bảo, đồng thời ra hiệu bọn họ thừa dịp Xà Vương này bị thương thì mau mau chạy trốn.

Máu của con rắn này há lại là kịch độc đơn giản như vậy? Cái kia rõ ràng chính là sâu độc! Mà Cự Xà này cũng đã sớm không phải Xà Vương bình thường gì, mà là Xà Vương sâu độc!

lev!u