Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vai Ác Cho Tôi Rất Nhiều Tiền

Chương 29: Biển rộng khoan dung hơn nhân gian

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi đó trời đông giá rét, đoàn phim quay tại một trấn nhỏ xa xôi, điều kiện khách sạn rất kém cỏi, không có máy sưởi, điều hòa trong phòng cũng không tác dụng mấy. Chăn trên người bị kéo ra, để lộ cánh tay trắng nõn đông lạnh nổi lên rất nhiều chấm đỏ.

Thụ chính mơ màng trợn mắt, thấy một người đàn ông đè trên người mình.

Nguyên tác là một quyển đoàn sủng văn, Thẩm An Bạch có hào quang vai chính cho nên lúc quần áo chuẩn bị cởi, vai chính công Phó Tân Xuyên xông vào.

Nguyên tác viết tỉ mỉ mười chương phần cốt truyện này.

Tác giả viết Phó Tân Xuyên lửa giận hừng hực, vì người yêu đánh ảnh đế. Viết Khương gia tức giận, Khương Thanh Dã đăng lên weibo công ty official thừa nhận Thẩm An Bạch là tiểu thiếu gia chân chính của Khương gia. Viết toàn mạng ồ lên, fans Thẩm An Bạch ăn mừng, bản nhân Thẩm An Bạch trở thành đại biểu mỹ cường thảm.

Cuối cùng cường điệu viết một chút đoạn thời gian ngọt ngào của vai chính công thụ.

Ngọt ngào qua đi, Phó Tân Xuyên vận dụng quan hệ góp nhặt chứng cứ ảnh đế dùng quy tắc ngầm công khai trên mạng.

Trong đó có một tiểu minh tinh, chính là Tống Trúc Thanh.

Đối phương giống Khương Nam, xuất đạo từ nam đoàn, am hiểu nhảy múa. Bởi vì không có gia thế chống đỡ, ở giới giải trí một bước khó đi, toàn diễn vai quần chúng, thật vất vả mới nhận một vai nam năm, có chút danh tiếng.

Thời điểm sự nghiệp phất lên, Phó Tân Xuyên công bố Tống Trúc Thanh bị ảnh đế dùng quy tắc ngầm.

Dân mạng đau lòng nhưng cũng mang thành kiến.

Tống Trúc Thanh là Omega, mới vừa nhận một quảng cáo miếng dán tuyến thể, nhãn hàng thấy danh dự người đại diện bị hủy, nhanh chóng kết thúc hiệp ước.

Kịch bản nam thứ đang tiếp xúc cũng vào tay người khác.

Khi đó danh dự Tống Trúc Thanh và sự nghiệp đều bị hủy.

Thẩm An Bạch dùng Weibo @ Tống Trúc Thanh, nói mưa gió qua đi sẽ có cầu vồng.

Tống Trúc Thanh chịu đả kích, trực tiếp nói thẳng: 【 đó là việc riêng tư, không liên quan tới người ngoài. 】

Lần này trực tiếp đẩy mọi chuyện lên cao trào.

Trong khoảng thời gian ngắn, những dân mạng đau lòng Tống Trúc Thanh thay đổi chuyển qua chỉ trích Tống Trúc Thanh là chó cắn người tốt.

Một thời gian sau.

Tống Trúc Thanh nhảy xuống biển.

Để lại một câu di ngôn ngắn ngủn.

—— biển rộng khoan dung hơn nhân gian, kiếp sau tình nguyện làm một con cá.

Về sau, đại khái tác giả cũng viết mệt mỏi, tinh thần không bình thường.

Đến tác giả cũng phân không rõ, đến tột cùng là vai chính chiếm lý hay là Tống Trúc Thanh chiếm lý.

“Làm sao vậy?” Tống Trúc Thanh đánh giá sắc mặt Khương Nam, nghi hoặc hỏi.

“Không có.” Khương Nam lấy lại tinh thần, cười nói: “Cảm thấy tên của cậu rất êm tai.”

Tống Trúc Thanh mỉm cười: “Cảm ơn.”

Hai người cùng vào công ty.

Trước bàn lễ tân có một người đàn ông đã lớn tuổi.

Cụ ông phe phẩy quạt, híp mắt: “Tiểu Tống tới rồi?”

Tống Trúc Thanh gật đầu, ánh mắt lão lướt đến Khương Nam.

Khương Nam vào công ty mới tháo khẩu trang và mũ, đầu tóc có chút hỗn độn, mồ hôi trên trán ướt nhẹp dính vào sợi tóc hồng.

“Đây là……?”

Tống Trúc Thanh biết tính tình Khương Nam đoán sẽ không kiên nhẫn trả lời, vì thế vừa muốn nói, bên cạnh khoan thai truyền đến một câu: “Tôi là Makka Pakka.”

*Makka Pakka" là tên nhân vật trong loạt phim cho thiếu nhi In the Night Garden, có điệu di chuyển và câu cửa miệng Makka Pakka rất đáng yêu

Tống Trúc Thanh: “……”

Cụ ông: “Là cái gì?”

Khương Nam nghiêm túc trả lời: “Makka Pakka.”

Cụ ông nghiêng lỗ tai: “Cái gì Ma?”

Khương Nam nhẫn nại lặp lại: “Makka Pakka.”

Cụ ông đứng lên, lớn tiếng nói một câu: “Có thể nói tiếng Trung không?”

" Tôi đang nói tiếng Trung."" Khương Nam quay đầu nhìn Tống Trúc Thanh nói: “Chúng ta nhanh lên đi thôi.”

Tống Trúc Thanh cười: “Được.”

Tòa tiểu khu tuy nhỏ nhưng thang máy cơ bản vẫn có.

Sâu trong hành lang lầu 3 có một phòng nhỏ, bên trong đơn giản bày mấy bàn học cũ.

Thầy dạy diễn xuất còn chưa tới, Khương Nam tùy tiện tìm chỗ ngồi, sau đó hỏi thăm Tống Trúc Thanh: “Phòng tài vụ công ty ở chỗ nào?”

Tống Trúc Thanh: “Không phải mới vừa gặp qua tổng giám đốc tài vụ sao?”
« Chương TrướcChương Tiếp »