Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điên Nữ Xuyên Thành Tiểu Đáng Thương, Vô Địch Bạo Sát Mọi Người

Chương 55: Nhân ngư bị xẻ thịt, mổ bụng lấy nội đan (8)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nhìn thấy Tư Kiêm Nhẫm, Cơ Tuyết Vũ lã chã chực khóc mà nhào vào ngực hắn: “Bệ hạ, vậy phải làm sao bây giờ?”

“Ta hiện tại dư độc vẫn chưa giải hết, súc sinh kia mới rời đi nửa tháng, hôm qua vừa ngủ dậy, đã thấy mình bắt đầu già đi! Nghĩ tới việc thần thếp phải rời xa bệ hạ, thần thϊếp cảm thấy rất thương tâm… ô ô ô ô……….”

Tư Kiêm Nhẫm đau lòng cực kỳ, ôm lấy vòng eo của nàng ta, tâm can bảo bối của hắn, sau đó hống lên một tiếng bất lực.

Dương Cừu đứng một bên nhìn, tấm tình ảm đạm.

Hắn cũng rất yêu Cơ Tuyết Vũ, nhưng nàng ta chỉ xem hắn là ca ca.

Rõ ràng bản thân cũng trả giá cho nàng nhiều như vậy…..

Trong lúc hắn đang suy nghĩ miên man, liền nghe thấy âm thanh không rõ cảm xúc của Tư Kiêm Nhẫm: “Ái Khanh nói, súc sinh kia muốn thận của ngươi mới đồng ý đổi thịt?”

Dương Cừu cả kinh, mơ hồ nhận ra điều gì, theo bản năng sửa miệng: “Cũng không phải, nàng chỉ nói là, thịt của nhân loại đối với nàng cũng là đại bổ…”

“Hừ!” Tư Kiêm Nhẫm hừ lạnh một tiếng, hắn đứng ở bên ngoài Ngự Hoa viên đã lâu, đã nghe rõ ràng mọi chuyện, vậy mà còn dám lừa gạt hắn?

Kỳ thật hắn đã sớm không vừa mắt Dương Cừu, ỷ vào công lao của tổ phụ, leo lên chức phiêu kị đại tướng quân, còn có tâm tư bất chính với nữ nhân của mình.

Mỗi lần tiến cung, tròng mắt của hắn đều dính trên người Vũ Nhi! Thật sự cho rằng người khác không nhìn thấy?

Nhưng chuyện này Vũ Nhi không sai, Vũ Nhi vì cứu hắn, liền chắn tên độc của thích khách, hắn đương nhiên sẽ không hoài nghi tình yêu của Vũ Nhi dành cho hắn.

Cho nên tất cả đều là Dương Cừu sai!

Trước kia hắn còn có điểm hữu dụng, có thể lừa nội đan của nhân ngư, hắn mới mắt nhắm mắt mở cho qua.

Nhưng hiện giờ nghiệt súc kia không dễ lừa, hắn tự nhiên cũng trở nên vô dụng.

Nếu có thể lấy thận Dương Cừu đổi lấy thịt nhân ngư, chữa khỏi bệnh cho Vũ Nhi, cũng không tồi.

Chuyện nội đan nhân ngư, đành nghĩ sau vậy.

Tư Kiêm Nhẫm hạ lệnh: “Nếu súc sinh kia muốn thận, ngươi đem tới cho nàng một quả, Vũ Nhi đã không chịu đựng nổi, ngươi mất đi một bên cũng không có chuyện gì.”

Dương Cừu trừng đôi mắt thật lớn, quả thực không thể tin vào lỗ tai mình.

Cái gì mà thiếu một bên sẽ không có chuyện gì?

Hắn lại không phải nhân ngư, có thể tái sinh bộ phận trên cơ thể!

“Bệ hạ, trăm triệu lần không thể, vị thần ở Quân Cơ Xử chức vị quan trọng, mất đi một bên thận sẽ gây trở ngại, sợ rằng về sau không thể lãnh binh, vì dân vì nước…”

“Được rồi.” Tư Kiêm Nhẫm đánh gãy lời nói của hắn, cau mày nói: “Ngươi thân là con dân của trẫm, đương nhiên phải nghe theo lời trẫm, đây chính là thánh chỉ, ngươi lại muốn kháng chỉ không nghe!”

Dương Cừu còn muốn nói, Tư Kiêm Nhẫm đã lên tiếng: “Tổ phụ ngươi bây giờ đã tuổi già sức yếu, tuy nhiều năm trước hắn vì ổn định biên cương đã trả giá không ít, nhưng công lao tôn tử đã hưởng không thiếu thứ gì.”

“Hay ngươi muốn phủ Trấn Quốc tướng quân bị tịch thu gia sản, lưu đày biên cương, trở thành tội nhân?”

Trấn Quốc tướng quân là tổ phụ Dương Cừu.

Dương Cừu nghe xong những lời này chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.

Lúc trước hắn vì lừa gạt Thuỷ Nguyệt Tịch đã lừa gạt, bịa đặt, người nhà bị Tư Kiêm Nhẫm giam giữ, hiện giờ toàn bộ đều trở thành sự thật.

Chẳng qua lúc trước là vì lừa thịt trên người a Thuỷ Nguyệt Tịch, hiện giờ lại yêu cầu chính hắn dâng ra máu thịt!

___________

Dương Cừu mất hồn trở về tướng phủ, hắn không biết chính mình trở về thế nào.

Trong đầu vẫn luôn lặp lại lời nói của Cơ Tuyết Vũ khi Tư Kiêm Nhẫm rời đi.

“Dương ca ca… Vũ Nhi không muốn ngươi bị thương, hay là ngươi trốn đi! Đi đi thật xa, dù Vũ Nhi chết cũng không có quan hệ tới ngươi, chỉ hi vọng ngươi sống thật tốt!”

“Chẳng qua, Vũ Nhi từ đây sẽ không thể gặp lại ngươi nữa ô ô……"

Dương Cừu nắm chặt lòng bàn tay.

Kỳ thật hắn tính toán chạy trốn, hắn biết rõ chút thịt nhân ngư đó căn bản không thể trị hết bệnh cho nàng ta.

Nếu trị mãi không khỏi, hắn sẽ phải dâng ra các bộ phận khác, lần này là thận, lần sau chưa biết là cái gì đâu!

Nhưng Cơ Tuyết Vũ khóc như vậy, hắn ngược lại có chút không đành lòng.

Bởi vì, hắn yêu nàng ta.

Thậm chí có thể vứt bỏ người nhà, nhưng chỉ duy nàng ta là không thể vứt bỏ.

Dương Cừu bất lực đấm lên vách tường.

Tư Kiêm Nhẫm, Thuỷ Nguyệt Tịch, hai kẻ đê hèn!

Nếu Thuỷ Nguyệt Tịch không chạy trốn, ngoan ngoãn dâng máu thịt, hoặc là Tư Kiêm Nhẫm không ép buộc hắn, hắn sẽ không rơi vào nông nỗi này.

Nỗi nhục ngày hôm nay, hắn sẽ nhớ kỹ, một ngày kia, hắn sẽ hoàn trả lại gấp bội!

_________

Thủy triều rút đi, mặt biển rộng lớn nối liền với bầu trời xanh thẳm, hắn gọi liên tiếp ba ngày, tới ngày thứ tư, giọng cũng đã khàn không phát ra tiếng, Toa Dư mới lười biếng ngoi lên mặt biển.

Lúc này Dương Cừu đã nhếch nhác vô cùng, không còn bộ dạng thâm tình.

Khuôn mặt lún phún râu, hai má lõm vào trong, lại cố tình nặn ra biểu tình ôn nhu, vừa vặn vẹo vừa buồn cười.

“Tịch Tịch, điều kiện ngươi nói trước kia, ta đồng ý, ta nguyện ý dùng thận đổi thịt.”

Toa Dư bật cười thành tiếng, ngọt ngào nói: “Ta biết mà, Dương ca ca rất có thành ý, ngươi quả nhiên yêu ta thật lòng!”

“Ha ha.” Dương Cừu nặn ra một nụ cười miễn cưỡng, gọi ngự y đi theo sau tiến lên phía trước.

“Nhưng ta lo Tịch Tịch xuống tay không biết nặng nhẹ, cho nên muốn ngự y tới làm, chúng ta trao đổi như vậy, có thể chứ?” Hắn ra vẻ suy nghĩ cho Toa Dư, nói.

Đương nhiên không phải vì nguyên nhân chó má này.

Hắn sở dĩ muốn cắt thịt nàng tại đây, là sợ Toa Dư lừa gạt hắn, mà hắn lại trả giá bằng một bên thận!

Hắn còn muốn ngự y cắt nhiều thịt một chút, không cần nhẹ tay, tốt nhất có thể “không cẩn thận” cắt bỏ một phần nội tạng của yêu nữ này, nói ngắn gọn là tùy tiện cắt bỏ đi bộ phận nào cũng đều tốt!

Như vậy mới có thể giải mối hận trong lòng hắn.

“Đương nhiên có thể, không bằng như vậy đi, chúng ta dứt khoát đừng dùng ngự y, tự mình động thủ chẳng phải tốt hơn sao? Ta tin tưởng thân thủ của mình có thể lấy một bên thận của Dương ca ca một cách dễ dàng! Dương ca ca hẳn cũng muốn cắt thịt trên người ta xuống đi?”

Biểu tình Toa Dư cuồng nhiệt lại si mê, bày ra bộ dạng yêu hắn đến phát điên, đã hắc hóa hình tượng si tình.

Dương Cừu thấy vậy, chỉ cảm thấy vô cùng đáng sợ, ký ức không vui nảy lên tiếng đầu, hắn sợ hãi lùi về sau vài bước.

Nhưng câu nói phía sau, hắn tự động thủ cắt thịt của nàng, lại vô cùng hấp dẫn đối với hắn.

Hắn nghĩ nghĩ, cắn răng đồng ý: “Tịch Tịch, ngươi phải nhẹ một chút, khoảng thời gian trước chịu thương còn chưa khỏi…”

Chính là lần bị Toa Dư đánh.

Trên mặt Toa Dư là vẻ đau lòng: “Yên tâm đi, Dương ca ca, ta làm sao làm ngươi đau được chứ?”

Dương Cừu yên tâm, ngay sau đó nhấc đao, muốn động thủ trước.

Toa Dư cũng bình tĩnh đứng im.

Ngự y đứng một bên nhìn cảnh tượng hoang đường, mở toa hai mắt nhìn.

Dương Cừu không chút nào hạ thủ lưu tình, một đao trực tiếp cắm vào thân thể Toa Dư, còn vạch tới vạch lui, hận không thể cắt mười cân thịt.

Nhưng bởi vì không hiểu biết cấu tạo thân thể nhân ngư, hắn cũng không thể cắt đi các bộ phận khác, chỉ thấy vô cùng tiếc nuối.

Nhưng nhiều thịt như vậy, cũng đủ giúp Vũ Nhi kéo dài một thời gian.

Dương Cừu vừa lòng.

Sau đó hắn nhìn thấy miệng vết thương trên người Toa Dư nhanh chóng khép lại.

Thiếu chút nữa đã quên, nhân ngư có khả năng phục hồi.

Toa Dư nhìn giống như không có việc gì, hắn cảm thấy rất thiệt thòi, da thịt nàng lành nhanh như vậy, dựa vào cái gì hắn phải bị lấy đi một bên thận?

Nghĩ vậy, hắn muốn đổi ý, ra hiệu cho ngự y, xoay người định chạy trốn.

Nhưng giây tiếp theo, một bàn tay nhân ngư đầu móng vuốt sắc nhọn chụp lên bờ vai hắn, hung hăng kéo giật về phía sau!

“Dương ca ca, ngươi chạy cái gì?”

…………..
« Chương TrướcChương Tiếp »