Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 14: Tiểu ca ca nhà bên, có chút ngoan (14)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Nha Đam (Đã Beta)

Phong Thiển liếc xéo Hướng Bắc Trì liếc mắt một cái.

Nguyên lai tra nam là như vậy.

Còn không có đẹp như mảnh nhỏ đâu.

Phong Thiển xê dịch cánh tay, cách Hướng Bắc Trì xa một chút, tiếp tục ghé vào trên bàn giả chết.

Nhìn đến động tác của cô, Hướng Bắc Trì tươi cười cương ở trên mặt.

Phong Thiển biểu hiện hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn.

Cha của Hướng Bắc Trì dùng một ít thủ đoạn nhỏ, biết được con gái của Phong gia gia chủ Phong Thiển vừa mới về nước, hơn nữa Phong gia gia chủ cố ý muốn truyền vị trí quản gia cho nữ nhi này.

Tài chính của xí nghiệp Hướng thị đang xảy ra vấn đề, nếu không kịp thời bổ cứu (bổ sung + cứu chữa), lỗ hổng sẽ càng lúc càng lớn, Hướng thị nhìn chung khó thoát một kiếp.

Đối với Hướng gia mà nói, Phong Thiển chính là cái bánh thơm, nếu có thể canh chừng vị thiên kim này đuổi tới tay, như vậy Hướng thị liền có năng lực vãn hồi sóng to, trở về quỹ đạo, nói không chừng còn có thể nâng cao một bước.

Tuy rằng Hướng Bắc Trì đối vị

Phong gia thiên kim trong truyền thuyết này cũng không cảm thấy hứng thú, nhưng là hắn cũng xác thực hiểu rõ, nếu không làm như vậy, Hướng gia sẽ tràn ngập nguy cơ.

Chính là, làm hắn không nghĩ tới chính là, Phong gia vị này cư nhiên lạnh nhạt như thế, không thèm để ý tới hắn một chút.

Là một người luôn luôn kiêu ngạo, hắn có từng chịu quá nghẹn khuất như vậy.

Hắn hậm hực mà quay đầu, làm bộ chuyện gì cũng không có phát sinh, tiếp tục nghe giáo viên giảng bài.

Phong Thiển mới không để ý tới đối phương cảm thụ như thế nào.

Cô cuộn ở trên chỗ ngồi, giống như mèo con mềm mại đem chính mình chôn ở cánh tay.

Nho nhỏ một con.

Hệ thống đều không thể không cảm khái, ký chủ nhà nó thật sự siêu cấp đáng yêu a a a ~

Chính là, ký chủ, ta không phải nói phải làm một học bá tốt sao?

Đi học lại ngủ là làm cái gì thế không biết?!

"Ký chủ, nên học tập a."

Phong Thiển giật giật mí mắt, lẩm bẩm nói: "Không cần."

"Ký chủ, nhiệm vụ che giấu nha, ngươi phải trở thành học bá, hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước!"

"Không vội."

"......"

"Về sau lại nói."

......

Đi học ngày đầu tiên, Phong Thiển liền như đần độn như vậy đi qua.

Hệ thống thực vội, như thế làm sao có thể thành học bá?

Thời điểm chạng vạng tan học, sắc trời âm trầm, mây đen dày đặc, ẩn ẩn có tiếng sấm truyền đến.

Phong Thiển xoa xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ.

Trời sắp mưa?

Cô sờ sờ túi, đang sờ đến ô che ở sau, lại yên lòng, tiếp tục ở bàn học nằm bò.

Không muốn động.

Bạn học trong lớp lục đυ.c cơ hồ đều đi hết.

Cuối cùng chỉ còn lại có hai người Phong Thiển cùng Kỷ Miên.

Thon dài thiếu niên hướng về phía bàn cô đi đến.

Kỷ Miên ngừng ở một bên bàn học của Phong Thiển.

Cô gái sườn mặt dán cái bàn, một nửa kia mặt hướng tới hắn.

Đối phương làn da thực trắng, thoạt nhìn thủy thủy nộn nộn, làm người nhịn không được tưởng véo một phen.

Cô liền như vậy ghé vào chỗ đó.

Nho nhỏ một đoàn.

Thực đáng yêu.

"Hôm nay, cảm ơn ngươi." Kỷ Miên rũ mắt, mở miệng nói.

Phong Thiển nghe được thanh âm, mở to mắt, thấy được thiếu niên trước mặt.

Sau một lúc lâu cô mới nỉ non mở miệng: "Không cần cảm tạ. Đây là nhiệm vụ của mình."

Cô trả lời làm Kỷ Miên sửng sốt.

Hắn trong khoảng thời gian ngắn không hiểu ý tứ của Phong Thiển.

Nhiệm vụ của cô?

Thiếu niên đẹp trong mắt bịt kín một tầng đám sương, có vài phần mê mang.

Kỷ Miên không nói, Phong Thiển đều mau đã quên, hiện tại cô mới phản ứng lại đây, buổi tối tan học hình như phải tới quét sân thể dục.

Phong Thiển tức khắc buồn bực.

Cô rầu rĩ mà bò dậy, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Trời mưa.

Có phải hay không có thể không cần quét?

Kỷ Miên nhìn đến cô gái đang nhìn ngoài cửa sổ rầu rĩ không vui bộ dáng, hắn dò hỏi: "Không mang ô?"

Phong Thiển lắc đầu, "Không phải. Tớ có."

Nghe được cô nói, Kỷ Miên rũ xuống mi mắt, thanh âm thấp thấp nói: "Tớ không mang đâu."

"Hả?" Phong Thiển chớp chớp mắt, ngửa đầu nhìn về phía Kỷ Miên.

Mảnh nhỏ là tới mượn ô?

Cô yên lặng từ cặp sách lấy ra ô che.

Phong Thiển nghiêng nghiêng đầu, nhìn chằm chằm ô che một hồi.

Ừm, thoạt nhìn rất tiểu nhân.

******

Một ngày đăng hẳn 6 chương ʕ→ᴥ←ʔ

Từ hôm nay đến thứ 2 mình bận không đăng chương mới được, tiện đăng luôn một thể ⚈ ̫ ⚈

Các bạn nhớ ấn ☆ ủng hộ mình nhé !!!!\(★^∀^★)/
« Chương TrướcChương Tiếp »