Chương 2

Súng!

Một khẩu súng đen ngòm!

Một khẩu súng lạnh như băng,lấp lóe ánh sáng!

Một khẩu súng lục đã được lắp ống giảm thanh!

Một cánh tay vững vàng giơ súng, họng súng chỉa ngay giữa trán của Bạch Thỏ.

Cánh tay đó là của Bàng Giải!

Súng, tại trên tay của Bàng Giải!

Bàng Giải đang cười!

Bàng Giải cười rất tà ác!

Bàng Giải là một tên khốn gϊếŧ người như ma!

Bàng Giải gϊếŧ chết một người liền đơn giản giống như đánh chết một con thỏ!

Bạch Thỏ rất ngốc!

Bạch Thỏ cũng rất ngu!

Bạch Thỏ không biết thuốc phiện và bột mì có cái gì khác nhau!

Bạch Thỏ không biết là trong Tết Nguyên tiêu thì không nên ăn bánh chưng!

Thế nhưng Bạch Thỏ cũng không phải sống uổng phí hơn mười chín năm, ít nhất hắn biết súng là gì! Hơn nữa, giác quan thứ bảy của hắn

( chỉ có nữ nhân mới có giác quan thứ sáu đi ~! ^^b)

nói cho hắn biết đây là súng thật. Nếu như hắn không nghe theo nam nhân đang nằm trên người hắn, khả năng hắn ăn đạn là 200%!

Vậy

nên Bạch Thỏ không hề dùng tiếng thét thê mỹ đến tiếp tục tàn phá lỗ tai của mình, hắn quyết định dùng phương pháp khác để cứu tiểu đệ đệ thoát khỏi thiên đường!

“Ô ô ô ô… Ô ô ô ô ô… Ô ô ô ô ô ô… … …!!!” Tác dụng của nước mắt là vạn năng! Nước mắt của mỹ nữ đối với nam nhân mà nói là vô địch! Thế nhưng nước mắt của tuyệt thế mỹ nam Bạch Thỏ có thể gϊếŧ chết cả trai lẫn gái, tìm khắp thiên hạ cũng không có đối thủ!!!

Đáng tiếc, Bàng Giải ghét nhất tiếng khóc!

Bàng Giải ngồi trên người Bạch Thỏ, trên tay cầm súng!

Bàng Giải cảm thấy đau đầu! Cho dù phía dưới của hắn rất là hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ truyền đến, nhưng đầu của hắn lại rất đau!

Giống tiếng muỗi vỗ cánh

– âm thanh có thể hủy diệt thế giới, giống tiếng bay lượn của châu chấu

– khiến cho thần kinh phát cuồng… Bàng Giải không muốn nghe loại âm thanh này, thế nên hắn muốn tự lực cánh sinh, tiêu diệt tiếng khóc đáng ghét kia!!!

Vì vậy…

Súng của Bàng Giải chuyển động…!!!

( A a a a a a ~~~~~~~~~~~~~~ mong mọi người thét chói tai một trận để nhấn mạnh bầu không khí khẩn trương trong lúc này! Mong mọi người ngừng thở ba phút, ai còn sống xin mời kế tục nhìn đi xuống… ^^b

Nói trước, đạo diễn kiêm biên kịch ta đây cự tuyệt tiếp thu cà chua trứng thối các loại, nếu mọi người muốn ném đồ thì xin hãy ném các món ăn có thể làm cho đỡ đói như pizza, gà rán, v.v… ^^)

Súng đang chuyển động!

Chuyển động rất chậm!

Kỳ thực cũng không chuyển động bao nhiêu!

Họng súng từ giữa trán của Bạch Thỏ di chuyển tới trong miệng của hắn!

Bạch Thỏ ngừng khóc, trong miệng có một khẩu súng lục đương nhiên là không thể khóc rồi! Hiện tại nếu như ai dám khiến hắn khóc, hắn khẳng định sẽ dùng đôi mắt to ngập nước luôn bị vây ở trạng thái phóng điện mà hung hăng trừng đối phương, giật chết hắn!

Dáng dấp mỹ nam chịu khổ hiện tại của Bạch Thỏ khiến Bàng Giải điên cuồng!

Một người nam tử tuyệt mỹ bị dây thừng cột vào trên giường! Toàn thân bóng loáng không mảnh vải che thân! Mái tóc đen dài xõa tung trên tấm ra trắng noãn! Vẻ mặt khóc không thành tiếng! Cánh môi đỏ mọng, khóe miệng chưa từng hợp lại chảy ra chất lỏng tìиɧ ɖu͙©! Dấu hôn xanh tím trải khắp người hắn càng làm nổi bật da thịt khỏe mạnh, trắng mịn như bánh kem!

Bàng Giải chịu không nổi nữa! Máu mũi hắn hung hăng trào ra như thác nước! Bàng Giải giãy dụa thân thể, cố sức buộc chặt cái động khẩu đang ngậm lấy tiểu đệ đệ của mỹ nam, bức hắn đạt đến cao trào!

Bạch Thỏ chỉ còn

khí lực để thở hổn hển! Hắn thở dốc … Khẩu súng trong miệng đã bị Bàng Giải lấy đi, cái miệng của hắn cuối cùng cũng tự do rồi! Thế nhưng Bạch Thỏ không dám kêu lung tung, càng không dám khóc lớn. Nam nhân kia không biết lúc nào lại lấy súng ra chỉ vào hắn a!

Sướиɠ! Thật sung sướиɠ! Đời này Bạch Thỏ còn không có như thế sung sướиɠ quá! Thảo nào rất nhiều người nói làʍ t̠ìиɦ là chuyện vui nhất trên thế gian! Tuy rằng lần đầu tiên của Bạch Thỏ là bị nam nhân cột vào trên giường ép buộc, thế nhưng bị làm cũng không phải hắn, hắn sung sướиɠ một chút cũng không có gì không hợp lí đi! Vì vậy… Bạch Thỏ kêu cũng đã kêu rồi, khóc cũng đã khóc rồi, hiện tại, hắn muốn cười!

Mỉm cười ngọt ngào! Rất ngọt rất ngọt cái loại này! Ngọt đến mức khiến người nổi da gà!!!

Thế nhưng Bàng Giải rất thích!

Bàng Giải cũng cười! Một tay lau

sạch máu mũi, một tay ôm lấy đầu Bạch Thỏ hôn hít liên tục!

“Không tệ ~! Bảo bối! Có thích không?! Chúng ta làm lại lần nữa đi!”

Bàng Giải còn không có làm đủ. Hắn ngậm chặt tiểu huynh đệ còn đang nằm ở trong thân thể, lắc lư qua lại thắt lưng rắn chắc.

Bạch Thỏ bắt đầu mất hứng! Ta đã mệt chết đi, người kia thế nào còn chưa thấy đủ a! Ta mệt! Ta muốn nghỉ ngơi!

Bạch Thỏ một khi mất hứng sẽ trở nên nóng nảy. Hắn giật giật thân thể biểu hiện chính mình không vui!

“Ta mệt mỏi quá, khiến ta ngủ chút đi ~!”

Chỉ mong nam nhân này còn có chút thương hương tiếc ngọc, khiến hắn ngủ một giấc!

Bàng Giải cười đến càng hài lòng! Mỹ nam làm nũng với hắn nha! Săn sóc buông lỏng cổ tay của Bạch Thỏ, Bàng Giải đem cổ tay bị sợi dây lặc hồng đặt ở bên môi hôn một cái!

“Đợi chút nữa chúng ta cùng ngủ, hiện tại lại đến làm một lần.”

Kéo Bạch Thỏ ngồi dậy, Bàng Giải tự giác nằm xuống phía dưới người Bạch Thỏ, mở ra 2 chân.

Bạch Thỏ sợ hãi!!!

Oa ~~~~~~~~!!! Có nam nhân chịu mở ra hai chân vì ta nha! Lòng kiêu hãnh của nam nhân chiếm được sự thỏa mãn chưa từng có! Hắn cuối cùng cũng có thể đùa giỡn một lần uy phong, lấy tư thế hổ đói vồ mồi, hung hăng đè lên người Bàng Giải.

Oa! Oa!! Oa!!! Bạch Thỏ hài lòng muốn chết! Có thể đem nam nhân áp đảo, đây là vinh quang cực đại a ~!!!

( Đổ mồ hôi ~! Cái này là vinh quang kiểu gì a ~! ^^||||||||)

Đem tiểu đệ đệ tràn đầy tinh lực nhắm thẳng tiểu cây hoa cúc của Bàng Giải, Bạch Thỏ dũng mãnh tiến công!

Ta đẩy!

Ta đâm!

Ta chọt!

Ta thọc!

Xoay xoay bên trái!

Đung đưa bên phải!

Bạch Thỏ hạnh phúc đè Bàng Giải ra XXOO! Bàng Giải cũng rất hạnh phúc mà hưởng thụ bị XXOO! Hai con người hạnh phúc hạnh phúc nằm trên giường mà mây mưa thất thường, đại chiến ba trăm hiệp…?!!!

Bàng Giải đã lâu cũng không có làʍ t̠ìиɦ một cách sảng khoái như thế! Trước đây, nam nhân nào bị hắn coi trọng, nếu không phải ghét bỏ dung mạo hắn quá tầm thường mà không chịu cùng hắn làm, thì cũng bị danh tiếng “Con cua” của hắn dọa sợ tè ra quần, không dám cùng hắn làm! Đối với trường hợp đầu, Bàng Giải dùng một viên đạn để cảm tạ “Sự thấu hiểu”. Đối với trường hợp sau, Bàng Giải dùng gậy gộc nói cho hắn biết cái gì là lòng dũng cảm!

Vậy nên, suốt một thời gian dài, Bàng Giải không thể thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©! Hắn ngơ ngác nhìn biểu tình mê người của Bạch Thỏ khi hưng phấn, lần đầu đối thượng đế nói ra kính ngữ!

A ~~ thượng đế! Cảm tạ ngươi đem người đẹp này đến cho ta! Ta nhất định sẽ cùng hắn đi qua sinh hoạt ngọt ngào, cả ngày giống như trẻ sinh đôi kết hợp, làm những chuyện khiến người vui vẻ!

A ~~ thượng đế! Để cảm tạ ngài đưa hắn đến cho ta, ta quyết định cuối tuần này sẽ không đi gϊếŧ người! Nhưng mà, tuần sau ta có vụ buôn bán lớn, vì cuộc sống an ổn sau này của ta và hắn, ta phải hoàn thành nhiệm vụ ám sát một cách hoàn hảo!

A ~~ thượng đế! Lần này, ta chân thành cảm tạ ngài…!!!

~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~

Lòng tự trọng của Bạch Thỏ đã được thỏa mãn, thân thể hắn cũng thỏa mãn! Vậy nên, hắn muốn thu binh lại!!!

Ôm bắp đùi của Bàng Giải bắn ra lần thứ hai, Bạch Thỏ rút tiểu đệ đệ đã nhuyễn xuống ra khỏi cúc huyệt ướŧ áŧ của Bàng Giải.

Thật thoải mái! Bạch Thỏ thở phì phò lau mồ hôi trên mặt, nhìn xuống thấy Bàng Giải vẫn còn duy trì tư thế mở lớn hai chân chờ hắn tiếp tục cầm thương ra trận. Bạch Thỏ cười hì hì, sờ sờ cái mông tròn tròn của Bàng Giải, “Ngươi lợi hại thật đó! Ta đều nhanh bị ngươi ép khô nha!”

Bàng Giải còn không có thỏa mãn, hắn vươn hai chân đem Bạch Thỏ kẹp trở về giữa. Nâng lên thắt lưng ma sát tiểu đệ đệ của Bạch Thỏ, Bàng Giải bày ra tư thái xinh đẹp trêu chọc Bạch Thỏ.

“Hôm nay dừng ở đây đi, ngày mai lại làm…!” Bạch Thỏ rất bất đắc dĩ, chỗ đó đã mệt đến mức không đứng dậy nổi, tiếp tục quyến rũ cũng vô dụng nha! Người ta cũng không có tinh lực nhiều như ngươi!

“Không được! Ta còn muốn! Tiếp tục, tiếp tục!” Bàng Giải nói “ngang như cua”. Ai quan tâm ngươi có mệt hay không, đại gia Bàng Giải ta đây còn không có đã ghiền, ngươi liền dám nghĩ đến chuyện rút quân! Nằm mơ đi!!!

Bàng Giải vẫn là Bàng Giải! Tính cách của con cua là không thể dùng lẽ thường để so sánh! Cũng không thể dùng đạo lý để thuyết phục…!

Vậy nên… Bạch Thỏ, người không hiểu lẽ thường, cũng không hiểu đạo lý, càng không có văn hóa, không thể làm gì khác hơn là thử tiếp tục thỏa mãn Bàng Giải!!!

Một phút trôi qua…

Hai phút trôi qua…

Mười phút trôi qua…

Nửa tiếng đồng hồ trôi qua…

Bàng Giải nổi giận!!!

“Ngươi xảy ra chuyện gì?!” Bàng Giải rống to! Hắn đang đợi nha! Hắn đã chờ lâu đến mức không nhịn được nữa! Nhưng tên mĩ nam trông rất được này không ngờ lại vô dụng đến vậy?!!!

Bàng Giải phẫn nộ!!! Thế nhưng sự phẫn nộ của Bàng Giải rất có đạo lý, cũng rất bình thường!!!

Bạch Thỏ hoảng sợ! Hắn rụt cổ lại!!

Toàn thân Bàng Giải tràn ngập sát khí, Bạch Thỏ sợ Bàng Giải lại móc súng ra mà “Bang bang” 2 phát,

kết thúc tuổi thanh xuân tốt đẹp của hắn!

Bạch Thỏ đành phải cố gắng dành dụm năng lượng để

cho tiểu đệ đệ của hắn tiếp tục đứng lên, thế nhưng tiểu đệ đệ không nghe lời, vẫn mềm rũ nằm úp sấp ở nơi nào…!

Quả nhiên là không thể đứng dậy nha! Bạch Thỏ ủy khuất nhìn Bàng Giải!

Bàng Giải vẫn đang phẫn nộ! Phẫn nộ đến mức gần như phát điên! Khó được có người có thể cho hắn sung sướиɠ như thế, thế nào khả năng tại hắn còn chưa tận hưởng đủ liền rút lui!

Vì vậy…

Haiz! Vì sao có nhiều “Vì vậy” như vậy…

Vì vậy Bàng Giải rút súng! Rút một cách tàn bạo!

Bàng Giải chỉa súng vào tiểu đệ đệ của Bạch Thỏ, “Lập tức đứng lên cho ta!” Bàng Giải không hề nói đạo lý, tàn bạo uy hϊếp tiểu đệ đệ ẩn núp giữa 2 chân của Bạch Thỏ!!!

Đó là một khẩu súng!

Một khẩu súng đen ngòm!

Đó không phải là 1 khẩu súng lục!

Mà là một khẩu súng tiểu liên... hạng nặng!!!

Bạch Thỏ sợ hãi cực kỳ! Vì vậy hắn dùng tất cả sinh mệnh đến nỗ lực. Tiểu đệ đệ tối quý giá của ta! Van cầu ngươi nhanh đứng lên đi!!!

Là nhờ sự uy hϊếp của súng tiểu liên hay là nhờ sự nỗ lực của Bạch Thỏ?!!!

Bàng Giải rốt cục thấy được tiểu đệ đệ của Bạch Thỏ lung lay đứng lên! Hắn hoan hô một tiếng, nhanh chóng ném súng xuống, đem Bạch Thỏ còn đang thở phào nhẹ nhõm đặt lên trên người, sau đó, nắm tiểu đệ đệ vừa đứng lên cho cúc huyệt tà ác đói khát ăn…!