Chương 38: Ngồi chung một chiếc thuyền

Bữa cơm tụ họp của Cao gia lần này là do Cao Minh Khải đề nghị, dĩ nhiên trên dưới Cao gia đều phải có mặt đông đủ để nghe hắn nói chuyện. Hắn không trực tiếp dẫn Trần Ngọc Châu về mà một mình trở về nói chuyện trước, vì hắn không muốn cô lại nghe được mấy lời nói gây tổn thương.

Phong ba, bão tố người phụ nữ ấy đã chịu đựng quá nhiều rồi. Hắn chỉ muốn bao bọc cô trong vòng tay của hắn, để hắn có thể dốc lòng yêu thương, sủng ái cô.

Trong bàn cơm, hắn không do dự nói thẳng:"Mẹ, con muốn cùng Trần Ngọc Châu kết hôn."

Cao phu nhân ngừng đũa, bà ấy ngước mặt lên nhìn chính cậu con trai ruột của mình. Trong ánh mắt bà ấy ẩn chứa tức giận, nhưng cũng không vội nổi nóng. Chuyện này sớm muộn gì hắn cũng sẽ nói, bà đã có dự tính từ trước rồi.

"Em đừng quên Châu là vợ chưa cưới của anh, đứa con cũng là của anh." Cao Tuấn lần đầu tiên dám xen vào chuyện của Cao gia một cách trực tiếp như vậy, cơ bản vì anh không muốn để mất cô.

Cô chính là thành tựu chiến thắng duy nhất của anh, cho nên anh không cam tâm để cô vụt khỏi tầm tay mình.

Cao Minh Khải đập bàn, hắn chỉ vào mặt anh rồi nhăn mặt chất vấn:"Đứa con đó là của tôi chứ không phải của anh. Anh muốn che giấu tới bao giờ nữa?"

Trong chuyện này Cao Tuấn cũng có liên quan, nếu như anh ta không ngu ngốc nghe lời của Cao phu nhân một cách mù quáng thì đâu có xảy ra cớ sự như vậy.

Còn muốn nhận bừa đứa con là của mình, đừng có nằm mơ!

"Đủ rồi!" Cao phu nhân đứng dậy, bà lạnh giọng. Ánh mắt bà cảnh cáo Cao Tuấn, anh cũng không dám lên tiếng. Bà nói:"Cậu Trần bạn của con là bác sĩ, trước tiên đi xét nghiệm ADN trước. Con của đứa nào thì đứa đó nhận, đừng có đứa nào cố ý giở trò. Mẹ mà biết sẽ không tha cho đâu."

Nói xong Cao phu nhân bỏ giữa chừng bữa cơm mà đi thẳng lên phòng, Cao Minh Khải liếc mắt nhìn Cao Tuấn, hắn nói:"Anh nên chịu trách nhiệm với Bối Kiều kia kìa, đừng xen vào tình cảm của chúng tôi."

Nói xong hắn cũng rời đi rất nhanh, vì hắn muốn báo tin vui này tới Trần Ngọc Châu. Chắc cô ở nhà cũng đang nôn nóng muốn biết lắm, nghĩ vậy trên môi hắn xuất hiện một nụ cười, nghĩ tới cảnh tượng cô nhảy cẩn lên vui sướиɠ.

Thật, mẹ nó đáng yêu!

*

Trần Ngọc Châu thật sự không ngờ tới Cao phu nhân lại dễ dàng đồng ý như vậy, trong lòng cô luôn luôn bất an. Liệu bà ấy có âm thầm làm gì đó hay không? Thủ đoạn của bà ấy xưa nay không hề đơn giản, cô đã từng trải qua nên biết rất rõ.

Mấy năm trước thì đuổi cùng gϊếŧ tận cô, không lý nào mấy năm sau bà ấy lại dễ dàng chấp nhận như vậy.

Trần Huy phụ trách việc xét nghiệm ADN, do anh đích thân làm nên chẳng có một xíu sai xót nào. Cái ngày Cao Minh Khải cầm được giấy xét nghiệm, đôi tay hắn run run, không nén được cảm giác xúc động. Hắn ôm Trần Ngọc Châu trong lòng, cả đời này hắn và cô sẽ mãi mãi không rời xa nhau nữa...

Vào một buổi sáng đẹp trời, trong phòng khách sạn ập vào một đám phóng viên. Họ thi nhau chụp ảnh, ánh đèn flash nháy liên tục đến nổi Trần Ngọc Châu cơ hồ không thể mở mắt. Cô được hắn ôm trong lòng, tận lực che chở. Đến khi vệ sĩ của hắn vào giải vây thì đám phóng viên mới bị đuổi ra ngoài.

Đêm qua đi gặp đối tác nên cô và Cao Minh Khải có quá chén, họ không về nhà mà thuê một phòng khách sạn.



Cũng không biết là ai lộ ra tin tức này rồi thông báo với báo chí, thời điểm hiện tại cô và Cao Minh Khải vẫn đang trong mối quan hệ chị dâu và em chồng.

Cực kì nhạy cảm!

Tin tức nữ diễn viên đang lên ngủ cùng em chồng nhanh chóng chiếm đầu các mặt báo, chuyện này không chỉ một mình cô chịu ảnh hưởng mà ngay cả hắn cũng không thoát khỏi liên can. Liên tiếp là mấy bài báo nói về nhân cách của cả hai liên tục lên hot search.

Trong lúc sự việc đang rối rắm, thì Trác Ny chính là người được báo chí quan tâm nhất. Cô ta ở trên sóng truyền hình khóc lóc nói là mình đã có thai với Cao Minh Khải vậy mà hắn bỏ cô đi theo con hồ ly tinh Trần Ngọc Châu.

Cư dân mạng không ngừng lên án và tẩy chay cô và hắn cực kì dữ dội.

Họ nói:"Tôi nói mà đang cưới mà nhà trai không cưới nữa là có vấn đề, thì ra là cô ta yêu anh rồi quyến rũ cả em. Cái đồ không có liêm sỉ này chọc người ta tức quá đi."

"Cô có thấy cô ta giống với Trác Ny không? Nhiều khi là do ảnh hậu đang bầu bí cô ta mới nhân cơ hội ấy lên giường với Cao Minh Khải đấy."

"Lầu trên nói có lý nha, chứ không lý nào Cao thiếu gia lại bỏ một ảnh hậu xinh đẹp đi theo một con ** rẻ tiền được."

Mọi công kích đều hướng về phía Trần Ngọc Châu, ngay cả chị Apple cũng không giải quyết được. Lúc đến gặp chị, chị ấy chỉ hỏi cô:"Em ngủ với Cao tổng thật hả?"

Trần Ngọc Châu lẳng lặng gật đầu xác nhận, chuyện cô có làm cô nhất định sẽ không chối bỏ.

"Hay rồi, giờ chị phải nói với em là ngay cả chị cũng không cứu được em nữa. Em ngủ với ai thì kêu người đó cứu em." Chị Apple tức lắm, vì có cảm giác bị nghệ sĩ của mình qua mặt.

Ngay từ đầu chị đã có cảm giác Trần Ngọc Châu có gì đó đang che giấu chị mà, đáng tiếc bọn họ kín như bưng nên chị nhìn không ra.

Chị Apple lại nói:"Phía công ty quản lý đòi cắt hợp đồng với em, em tự lo liệu đi."

Nói rồi chị xách túi rời đi, Trần Ngọc Châu cũng không có ngăn cản.

Cô nằm dài ra ghế sofa thở dài, diện thoại trong túi xách đồng thời reo. Người gọi đến là Cao Minh Khải, cô ấn nút nghe rồi áp lên tai.

"Em thế nào, ổn không? Nếu như quá áp lực thì đi đâu đó khuây khỏa một thời gian đi?" Giọng hắn vẫn nhàn nhạt, không nhanh cũng không chậm.

Chứng tỏ, hắn không sợ. Vậy cô cũng không cần sợ hãi!

"Không sao đâu, thời gian này em ở nhà với con. Thằng bé cũng đang trong kỳ nghỉ hè, tiện mà. Còn... Anh thì sao?" Cô ngập ngừng, cô lo cho công việc của hắn vì chuyện này mà gặp trục trặc.

Mấy ngày này báo đài đưa tin liên tục, cũng có nhắc tới tình trạng cổ phiếu của Cao Thị đang lao dốc không phanh.



Cao Minh Khải ở đầu dây bên kia cười, hắn nói:"Mấy tin tức này không ảnh hưởng gì nhiều đâu, chủ yếu là anh lo cho em."

"Em không sao đâu, em cũng chỉ diễn viên nhỏ thôi mà. Cũng không có nhiều người chú ý đến."

"Nói giỡn chơi gì đấy, cả nước đều biết chúng ta ngủ với nhau rồi."

Hắn còn đùa được!

"Anh vui vì điều đó, cả thế giới này đều biết em là của anh rồi. Công việc của em anh sẽ sắp xếp. Tạm thời nghỉ ngơi nhé, yêu em và con nhiều lắm."

"Em cũng yêu anh."

Di động tắt, cô mới thở ra được một hơi, cũng may là hắn không quá bị ảnh hưởng, nếu không cô sẽ cảm thấy rất có lỗi.

*

Cao Minh Khải đặt di động xuống, hắn liền ấn nút gọi nội bộ của Cao Thị ra lệnh:"Mở cuộc họp trong mười phút nữa."

"Vâng thưa tổng giám đốc."

Hắn ngã lưng ra sau ghế day day mi tâm, hắn đang làm việc hai ngày không ngủ rồi, cũng chỉ ổn định lòng dân. Sự việc lần này tương đối nghiêm trọng, nhưng hắn có lòng tin là hắn sẽ vượt qua được. Hắn không hề hối hận vì đã ở bên cô, hắn sẽ chiến đấu vì nó.

Lý Cảnh gõ cửa hai cái rồi bước vào, anh cầm trên tay một sấp hồ sơ. Thấy hắn đang mệt mỏi, anh mới đẩy kính gõ gõ lên mặt bàn.

"Ừ, vẫn nghe, đã điều tra được ai làm chưa?" Hắn hỏi.

"Trác Ny là người đã bán tin tức cho báo chí, chắc là thấy anh không còn mặn mà nữa nên mới ra đòn chí mạng." Lý Cảnh đáp.

Cao Minh Khải thở dài, hắn ngồi thẳng người dậy. Ánh mắt thoáng lạnh lùng và tàn nhẫn, hắn nói:"Chiều nay ba giờ mở hợp báo, cậu đi điều tra một chút về những mối quan hệ gần đây của cô ta đi."

"Không cần điều tra, em có." Bối Kiều từ lúc nào đã nghe được tin này còn chủ động đem tài liệu tới cho hắn.

Cao Minh Khải nhướn mày, cô thì tươi cười như hoa đáp:"Em hùng vốn đấy mà, anh có được người em cũng có được người. Chúng ta cũng tính là ngồi chung một chiếc thuyền đi."

"Thuyền này em có vẻ đã lên sẵn đợi anh từ trước rồi phải không?" Hắn lườm cô.

Bối Kiều cười cười, cô biết sắp tới còn nhiều sóng gió hơn bây giờ nữa. Nhưng chỉ cần Cao Tuấn của cô không cưới người phụ nữ khác, sóng gió thế nào cô cũng dám lao đầu vào.