Chương 4

Cô kiểm tra con dao găm mà cô đã mang từ thế giới trước, nó vẫn còn đó. Lúc này cô mới bắt đầu chọn lựa hướng đi, bất chấp cơn mưa lớn để tìm một nơi thích hợp làm lãnh thổ.

Trong khi đi dạo xung quanh, Phó Linh bớt thời giờ nhấp vào bảng điều khiển trò chơi và đọc thông tin của mình:

Người chơi: Phó Linh (Trưởng thôn)

Kinh nghiệm: 0/10

Cấp bậc: 1

Tốc độ: 7

Sức mạnh: 6

Tấn công: 72 (+40 cho cung tên, +20 cho dao găm)

Phòng ngự: Full.

Sinh mệnh: 89 (đang ở trong mưa)

May mắn: Full.

Ngay cả con dao găm mà cô mang theo bên mình cũng trở thành dữ liệu? Trò chơi này thực sự thông minh.

Phó Linh xem xét vài giây, phát hiện mưa sẽ làm giảm giá trị sinh mệnh của mình. Cô nghi ngờ rằng người chơi sẽ mất mạng khi nó giảm về 0.

Phó Linh không khỏi đẩy nhanh tốc độ, bất tri bất giác cô đã ra khỏi rừng rậm, bên ngoài thế mà lại là một vách núi.

Vách núi hiểm trở, một con suối lớn đổ xuống từ trên đỉnh núi, hình thành một thác nước nhỏ ở nơi đây, đang ào ào đổ xuống chân núi.

Trên vách núi có một khu bằng phẳng rộng lớn, bao phủ một khu vực khá rộng, ngoại trừ xuyên qua khu rừng thì chỉ có thể đến được đó từ một ngọn núi cao hơn.

Phó Linh nhìn ngọn núi cao, đỉnh núi phủ trắng xóa, trên đỉnh núi toàn tuyết là tuyết, cô nghĩ sẽ không có ai đến được đây từ nơi đó.

Phó Linh gật đầu, rất hài lòng với nơi này.

Cô thích những nơi không thể tiếp cận và địa hình dốc tại thời tận thế, bởi vì sẽ không có zombie nào xuất hiện được ở đây!

Nơi này cao và có nguồn nước, là nơi hoàn hảo để xây dựng lãnh thổ.

Phó Linh mở ba lô của trò chơi, nhấp vào phòng giao dịch, chọn một nơi để đặt.

[Phòng giao dịch (bất động sản): Là phòng giao dịch cấp một, có thể phát, nhận và bàn giao nhiệm vụ. Bao trùm 200 mét vuông diện tích lãnh thổ và có khả năng phòng thủ 200, được tăng gấp đôi vào ban đêm.]

Bên cạnh phòng giao dịch, Phó Linh đặt nhà tranh và nhà kho.

Tất cả các tòa nhà đều đã được sắp xếp, Phó Linh kiểm tra từng cái một.

Phòng giao dịch là một ngôi nhà gỗ, bên trong khoảng mười mét vuông, có một tấm ván ở giữa để ban hành, thu thập và bàn giao nhiệm vụ.

Nhà kho có tác dụng chứa đồ, bên trong có hai mươi ô vuông nhỏ, vật phẩm có thể chồng xếp lên nhau trong các ô vuông, tối đa là 100 vật dụng, thoạt nhìn trông giống hàng công nghệ đen.

Nhà tranh... Đó thực sự là một ngôi nhà tranh với những bức tường gạch nung và một mái nhà được lợp bằng tranh, chút cỏ tranh trải gần góc tường đảm nhiệm chức vụ của chiếc giường.

Phó Linh không ghét bỏ nó mà vội vàng đi vào nhà tranh trốn mưa.

Một ngôi nhà dột nát như vậy, dưới cơn mưa như trút nước lại thực sự không bị dột nước mưa. Phó Linh thấy giá trị sinh mệnh của mình không còn suy giảm nữa, khóe miệng mới khẽ nâng lên cô đã nhìn thấy sau hàng chữ biểu thị giá trị sinh mệnh của mình có thêm một chữ: [Đói].

Giá trị sinh mệnh của cô lại bắt đầu từ từ suy giảm.

Nếu bạn đi ra mưa giá trị sinh mệnh của bạn sẽ bị giảm, không đi ra mưa đói bụng thì giá trị sinh mệnh của bạn cũng sẽ bị giảm.