Chương 1

“Hệ thống, cậu nói tôi có thể trở lại thế giới của mình?" Phó Linh ngạc nhiên nhảy dựng dậy từ trên giường.

Năm năm trước, Phó Linh xuyên đến thế giới tận thế có zombie hoành hành để làm nhiệm vụ.

Dựa vào hệ thống bàn tay vàng, cô – một trạch nữ tứ chi vô dụng mà cũng có thể sống ở nơi này không đến nỗi tệ. Cô có dị năng có tiểu đội người của chính mình, dẫn theo một đội người vào sinh ra tử lấy được vaccine có thể giải được nạn zombie.

Hiện tại, virus zombie của thế giới này đã bị hóa giải, chỉ còn nhiệm vụ xây dựng lại thành phố, khôi phục trật tự.

Cô vốn còn tưởng rằng mình sẽ phải chia núi xây nhà đủ thể loại với các thành viên trong đội, tốt nhất là nuôi thêm mấy động vật nhỏ, thế thì tháng ngày sau này có lẽ cũng có thể vượt qua.

Không ngờ tới khi chưa được chính phủ kia phân núi thì cô đã có thể trở về thế giới của mình!

Hệ thống: [Đúng thế, nhiệm vụ của ký chủ đã hoàn thành, sau khi xóa bỏ ràng buộc tôi sẽ đưa cô về nhà.]

“Về về về!” Phó Linh kích động dạo quanh một vòng, có thể trở về thế giới hòa bình bác ái có khoa học kỹ thuật thì ai còn hiếm lạ chuyện khai khẩn đất hoang trong thế giới tận thế này nữa!

Hệ thống: [Ký chủ, điểm tích lũy nhiệm vụ của cô còn thừa, cô có thể đổi thưởng, tránh lãng phí.]

Phó Linh gật đầu, cô cầm lấy một trang giấy để lại lời nhắn cô sẽ rời đi cho những người bạn trong đội, sau đó mới mở danh sách đồ trong shop của hệ thống. Đồ trong shop bao gồm cái gì mà chuồng ngựa ngũ hoa, máy bay đại pháo, hỏa tiễn hàng không, cái gì cần cũng có, điểm tích lũy của cô đủ mua được cả.

Nhưng cô mua mấy món đồ chơi này để làm gì, mua về để quốc gia cô mời cô đi uống trà sao?

Phó Linh lật một hồi lâu mới tìm thấy đồ vật khiến cô hứng thú —— thẻ may mắn.

Lúc cô mới xuyên đến tận thế, hệ thống đã đưa cho cô một gói quà tân thủ lớn, cô vô cùng may mắn mở ra món thẻ phòng ngự xịn —— sau khi sử dụng giá trị phòng ngự của cô lập tức full điểm, đao thương bất nhập, không sợ nước lửa. Đây là chỗ dựa vững chắc nhất để cô có thể sống sót trong chốn tận thế này.

Nhưng trong một thế giới hòa bình thì thứ có ích duy nhất chỉ còn lại giá trị may mắn của nó. Nếu cô có thuộc tính may mắn full điểm thì cô có thể mua xổ số trúng thưởng, uống đồ uống trúng thêm chai, rút thăm luôn nhận được quà —— Thế thì sung sướиɠ đến mức nào cơ chứ!

Phó Linh quyết định cô sẽ mua thẻ may mắn!

Cô móc sạch điểm tích lũy, còn bán tất cả vũ khí với giá thấp cho hệ thống, chỉ để lại một con dao găm phòng thân, sau đó lấy điểm đem đi mua thẻ may mắn.

Tấm thẻ màu vàng hóa thành từng giọt ánh sáng biến mất trong cơ thể Phó Linh, mặc dù không có gì thay đổi nhưng cô biết trạng thái hiện tại của mình chính là chủng loại mà mọi người hay nói tới —— nữ hoàng may mắn.

Nữ hoàng may mắn lòng đầy tự tin: “Được rồi, về nhà thôi.”

Năm triệu tiền trúng thưởng ơi, chờ tôi tới lấy!

Khoảng sáng tối biến hóa trước mặt giống như vạn vật bị đập vỡ nát rồi xây dựng lại, hỗn loạn bạo động.