Chương 39: Vợ ghen à?

Lời của Mục Hàn khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, trong phút chốc họ đều há hốc mồm.

“Mua… mua rồi sao?”

Lâm Nhã Hiên không dám tin hỏi lại một cách máy móc.

Xe Porsche rẻ nhất cũng có giá một triệu tám mươi nghìn tệ rồi nhỉ? Anh ta làm gì có tiền nhiều như vậy chứ?

“Thằng vô dụng! Đến giờ mà mày còn gạt bọn tao à? Rốt cuộc mày có biết hai chữ xấu hổ viết thế nào không?”

Tần Lệ run lên vì tức giận.

Cái tên này coi họ là mấy tên ngốc dễ bị gạt lắm sao?

“Mẹ, hai người đừng nói nữa, giờ con ra ngoài xem một chút, sự thật sẽ rõ ngay thôi!”

Lâm Thù Nhi đắc ý nhìn Mục Hàn, cô ta sẽ vạch trần lời nói dối của anh rể để chị gái thấy được bản chất dối trá của anh!

Một lát sau.

“A!”

Một tiếng hét chói tai vang lên ngoài cửa!

“Sao vậy?”

Ba người Lâm Nhã Hiên cứ nghĩ đã xảy ra chuyện gì vội vàng chạy ra ngoài.

Sau đó.

Đập vào mắt là chiếc xe thể thao Porsche sang trọng.

Cạnh chiếc xe là Lâm Thù Nhi khϊếp sợ trợn mắt há mồm lấy tay che miệng!

“Chị… đúng là Porsche!”

“Em vừa tra trên điện thoại rồi, đây là dòng xe thể thao mới nhất có giá… hơn sáu triệu tệ!”

Lâm Thù Nhi không dám tin nói, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc!

“Mục Hàn, chuyện này là sao?”

Lâm Nhã Hiên cau mày hỏi.

Hơn sáu triệu tệ, dù là cô cũng không thể lấy ra ngay một số tiền lớn như vậy!

“Sáu… sáu triệu tệ? Mục Hàn chết tiệt! Trộm trong nhà khó mà đề phòng! Tao cứ nghĩ mày chỉ là một thằng vô dụng, không ngờ bây giờ mày còn trộm tiền trong nhà nữa à?”

“Nhã Hiên, Thù Nhi! Các con báo cảnh sát ngay đi! Mẹ phải tống nó vào đồn cảnh sát. Dám trộm tiền, mày làm phản rồi”.

Tần Lệ nhìn chiếc xe sang trọng trị giá cực lớn trước mặt, ánh mắt lập tức như bốc hỏa!

Một tên chỉ biết ăn không ngồi rồi sao có thể có sáu triệu mua xe chứ?

Cách giải thích duy nhất chỉ có là trộm tiền của con gái bà ta!

Vừa nghĩ đến đó, Tần Lệ tức run cả người, bà ta chỉ ước gì có thể ăn tươi nuốt sống Mục Hàn.

“Mẹ! Mẹ đừng nóng! Tiền này chắc chắn không phải của con!”

“Quả thật con có chút tài sản nhưng tiền mặt nhiều nhất cũng chỉ có vài trăm nghìn thôi, sao anh ta có thể trộm sáu triệu được chứ?”

Thấy Tần Lệ sắp nhào đến nắm lấy cánh tay Mục Hàn, Lâm Nhã Hiên vội lên tiếng ngăn lại.

“Anh còn không chịu nói thật sao?”

Lâm Nhã Hiên dời tầm mắt nhìn Mục Hàn, thất vọng hỏi.

Đúng lúc này.

Một giọng nói đột ngột vang lên.

“Chủ nhân! Tôi vừa xem video cậu mua chiếc xe đắt tiền trên Tik Tok, có thể cho tôi xem chiếc xe thể thao này một chút không?”

Đội trưởng đội bảo vệ La Vạn Năng nịnh nọt hỏi.

Anh ta là một tín đồ mê xe, nhìn thấy xe là yêu thích cứ hệt như nhìn thấy vợ, quyến luyến không rời!

“Video Tik Tok? Mau đưa tôi xem xem”.

Lâm Thù Nhi một bước chạy đến cạnh La Vạn Năng nóng lòng thúc giục.

“Ồ... chờ một chút… tôi tìm xem, không phải, đúng rồi! Là video này!”

La Vạn Năng vô cùng phấn khích nói. Vừa dứt lời, anh ta đưa điện thoại cho Lâm Thù Nhi.

Sau khi xem xong video, sắc mặt Lâm Thù Nhi trắng bệch.

“Sao vậy?”

Tần Lệ và Lâm Nhã Hiên tò mò nhìn Lâm Thù Nhi hỏi.

Ực!

Lâm Thù Nhi nuốt nước bọt giống như đang ổn định lại cảm xúc của mình. Một lát sau, cô ta mới ngạc nhiên nói:

“Mục Hàn… anh ta không chỉ mua chiếc Porsche mà anh ta… còn mua lại toàn bộ cửa hàng Porsche 4S!”

“Tổng trị giá là… một trăm hai mươi triệu tệ!”

Cái gì?

Lâm Nhã Hiên và Tần Lệ lập tức hóa đá!

Nói chuyện không hợp liền mua lại cửa hàng Porsche 4S ngay!

Vừa vung tay là tiêu hết một trăm hai mươi triệu tệ!

Cái này là vung tay tiêu tiền thuộc đẳng cấp nào rồi?

“Chẳng lẽ… chuyện này có liên quan đến Đầu tư Hoàn Cầu sao?”

Hai tay Lâm Nhã Hiên siết chặt nắm đấm hỏi.

Không biết tại sao cô cứ cảm thấy thái độ Vương Tuyết đối đãi với Mục Hàn hơi khác thường.

“Vợ đúng là cực kỳ thông minh, đoán đúng ngay tức khắc. Anh tìm được một công việc ở Đầu tư Hoàn Cầu, hôm nay chẳng qua là đến thu mua cửa hàng 4S thay Vương Tuyết mà thôi!”

Mục Hàn nhìn Lâm Nhã Hiên bằng ánh mắt vô cùng tán thưởng.

Vợ anh thật tốt, còn nghĩ lý do giúp anh nữa.

“Hừ!”

Lâm Nhã Hiên trừng mắt nhìn Mục Hàn rồi hừ một tiếng.

Tại sao Vương Tuyết lại tặng Porsche?

Vì sao anh ta lại nhận nó?

“Công việc? Ai biết hai người có gì đó không? Sau này mọi người ai thích đi xe này thì đi, đừng chở tôi đi là được”.

Không biết vì sao Lâm Nhã Hiên lại cảm thấy trong lòng rối bời, nhìn Porsche thế nào cũng thấy ngứa mắt.

“Ồ… vậy anh mang đi trả ngay!”

Thấy Lâm Nhã Hiên không vui, Mục Hàn vội đồng ý trả lại xe.

“Đứng lại! Không được trả lại xe này, tôi muốn chiếc này”.

Tần Lệ sợ Mục Hàn từ chối bèn giật chìa khóa trong tay anh, hai mắt sáng rực!

“Mẹ, đây là quà của người ta tặng cho anh ta, tại sao mẹ lại lấy nó?”

Lâm Nhã Hiên bất mãn nói.

“Hừ! Thằng vô dụng này ăn không của nhà ta ba năm nay, mẹ lấy chiếc xe này thì có làm sao? Xem như sáu triệu này là chút tiền nó trả cho nhà mình! Cả đời này nó đừng hòng xóa sạch món nợ với nhà chúng ta”.

Tần Lệ cúi người nói, cực kỳ thèm muốn nhìn chiếc xe thể thao Porsche trước mặt, cứ như đây là bảo vật quý báu.